Một nhóm nghiên cứu sinh tổng cộng hơn 30 người.
Liên hoan chia làm ba bàn.
Mã Phú Dân, Trần Kinh và Tần Lâm ba người chia nhau ra ngồi.
Mã Phú Dân làm lớp trưởng vẫn luôn cố gắng xóa bỏ sự phân bậc, bình thường liên hoan đều tản ra ngồi, mục đích chính là khuấy động bầu không khí.
Trần Kinh ngồi một bàn chủ yếu là cán bộ từ Nam Cảng, Hải Sơn, Hoàn Thành và những nơi khác đến đây học tập, Trần Kinh là lãnh đạo đi ra từ Hải Sơn, giọng nói so với bọn họ cũng không có quá nhiều khác biệt.
Trần Kinh hiện tại là chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế, gần đây tình hình Ban hợp tác kinh tế càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, hạng mục trên tay hắn lại có tiền, thành phố cấp III đối với Ban hợp tác kinh tế đã tương đối coi trọng.
Mã Phú Dân nghĩ vậy, không nhịn được, rót cho mình một chén rượu đầy, tiến lại bàn của Trần Kinh.
Anh ta tiến lại gần nâng chén nói với Trần Kinh: -Chủ nhiệm Trần, hôm nay cậu tìm tài trợ, cho chúng tôi ăn thử một lần, nói thật lòng, ăn cơm ở một nơi cao cấp như vậy, chúng tôi làm cán bộ trong nhà nước lương hơn một năm cũng không nổi một vài lần!
Anh ta dừng một chút nói: -Tôi kính anh một chén rượu bày tỏ lòng cảm ơn của mọi người đối với cậu!
Lời nói của Mã Phú Dân thật biết điều mà cũng thật khéo léo, Trần Kinh cũng có thể hiểu được ý tứ của anh ta.
Mã Phú Dân và Tần Lâm quan hệ không tệ, anh ta cũng không muốn đắc tội với Trần Kinh.
Nhưng anh ta cũng có dũng khí lại đây mời rượu, đây dường như một cái tát vào mặt Tần Lâm, điều này khiến cho Trần Kinh có chút bất ngờ.
Sau đó cô liền nhấn chân ga, ô tô nhanh như chớp tiến về phía trước.
...
Công tác của Ban hợp tác kinh tế tiến triển đâu vào đấy.
Hơn 300 xí nghiệp toàn tỉnh tham gia sơ thẩm lần đầu tiên về cơ bản đã kết thúc.
Ba tổ sơ thâm chiến đấu hăng hái liên tục trong nửa tháng, từng phần từng phần tài liệu sơ thẩm được tập trung về Ban hợp tác kinh tế.
Trong ba trăm tập tài liệu sơ thẩm, phải chọn lọc ra 50 xí nghiệp sơ thẩm đủ tư cách, tuyển chọn 50 xí nghiệp đề nghị chỉnh đốn và cải cách chuyên môn, còn dư lại 200 xí nghiệp sẽ không đủ tư cách, coi như không có duyên với “xí nghiệp danh giá” lần này.
Ban hợp tác kinh tế mời tất cả tổ chuyên gia, bao gồm cả lãnh đạo bộ Thương mại, còn có công chứng viên sở Công chứng, quan sát viên Ủy ban nhân dân tỉnh, mọi người cùng nhau bình luận về kết quả sơ thẩm.
Tất cả các nhân viên tham gia thảo luận về lần sơ thẩm này không được mang bất kỳ dụng cụ liên lạc gì, không được phép tiếp xúc với bên ngoài.
Trần Kinh vì muốn làm tốt công việc này, đặc biệt xin Cục giáo dục tỉnh chuyên gia bảo mật, hết thảy đều dựa theo yêu cầu bảo mật của một kỳ thi đại học.
Khoan hãy nói đến việc đó, chỉ riêng việc công tác sơ thẩm bị Trần Kinh tổ chức nghiêm khắc như vậy, không khỉ ngay lập tức đã khẩn trương hẳn lên.
Hơn 300 doanh nghiệp, chỉ có 100 doanh nghiệp được tuyển chọn, tỷ lệ đào thải cao tới 2/3, tỷ lệ chọi cao như vậy đủ để tác động rất lớn đến thần kinh.
Trần Kinh ở tỉnh thành không phải là người quan hệ không rộng lắm sao? Rất nhiều lãnh đạo tỉnh và hắn không mấy thân thiết, điện thoại sao có thể gọi đến chỗ hắn chứ?
Nhưng thật ra Chu Duy sở Thương mại, còn có Kiều Chính Thanh nhận được điện thoại chào hỏi không ít.
Chu Duy nhận được điện thoại, ông ta cực khổ nói.
Dự án “xí nghiệp danh giá” này, ông ta căn bản chỉ là choàng một tấm da, công tác thực tế, nội dung dự án, ông ta căn bản không dính vào.
Hơn nữa, cho dù ông ta có gọi điện thoại cho Trần Kinh, bảo Trần Kinh chiếu cố cho xí nghiệp nào đó, Trần Kinh nhất định cũng sẽ không đáp ứng.
Trong tình hình như vậy, ông ta ngoại trừ việc kiên trì giúp Trần Kinh ngăn cản, làm ra bộ dạng nhất quyết công bình công chính, ông ta còn cách nào khác cơ chứ.
Về phần Kiều Chính Thanh.
Ông ta làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, biện pháp đối phó với những cuộc điện thoại kiểu này càng nhiều, cự tuyệt càng dễ, hơn nữa ông ta chủ động có ý thức mạnh mẽ bảo vệ Trần Kinh, với sự cố gắng của ông ta, công tác công bình công chính của lần phê duyệt này càng khiến cho người khác sáng mắt.
Chào hỏi lãnh đạo tỉnh đều không dùng được, tin tức như vậy đã mọc cánh truyền khắp Việt Châu.