Diệp Phàm dùng phương pháp Khai đỉnh quán khí, phương pháp này có hiệu quả trực tiếp nhất, nhưng độ nguy hiểm cũng cao nhất.
Nhưng, Diệp Phàm thấy mình và Xa Thiên có độ ăn ý cao, hơn nữa còn có hai cao thủ tiên thiên đại viên mãn tương trợ, xảy ra vấn đề hẳn là rất ít.
Cả người Xa Thiên dần dần biến thành màu xanh, có lẽ là do quả Ô Vân Lạc sơn.
Dưới sự hỗ trợ của ba đại cao thủ, người Xa Thiên dần khôi phục bình thường.
A…
Xa Thiên hét lên một tiếng, thở mạnh một hơi, sau đó thu công.
- Đa tạ hai vị tiền bối, chuyện này Xa Thiên sẽ ghi nhớ mãi.
Xa Thiên hướng về phía ba người cung kính quỳ xuống.
- Xa Thiên cậu vừa mới đột phá, tìm một nơi hẻo lánh để gian gân cốt một chút, đánh thuận khí trong cơ thể.
Diệp Phàm nói Xa Thiên đi ra ngoài.
Bởi vì là ban ngày, sợ chạy quá nhanh làm mọi người sợ hãi, Tuyết Nha tự mình lái xe đưa Xa Thiên ra ngoài luyện quyền.
- Diệp Phàm tôi thấy, hay là cậu lập một môn phái. Tên gọi là Phái Diệp Phàm là được.
Lúc này Hồng Tà cười nói.
- Đúng rồi, cấp dưới của cậu không ít cao thủ. Ra ngoài cũng không kém gì so với Thanh Thành hoặc Nga Mi.
Bình thường cũng không cần chúng ta tốn sức có phải không?
Lệ Vô Nhai lắc đầu.
- Tạm thời gặp nguy hiểm vẫn có thể dùng, ví dụ như Diệp Phàm cần trợ giúp chúng ta theo ra ngoài.
Nếu gặp một cao thủ tấn công chúng ta có thể ngưng tụ nước thành chân để chiến đấu vẫn được, tốt hơn trên lưng thằng nhóc Xa Thiên kia.
Chân kia chính là chân của nó, sử dụng không tiện.
Hồng Tà nói, thật sự động tâm.
- Nếu hai vị tiền bối không đủ nội khí cũng không cần làm như vậy có phải không?
Diệp Phàm hỏi.
- Đương nhiên, một dòng suối nhỏ làm sao so được với sông lớn. Nếu trong cơ thể chúng ta có một dòng sông lớn, dù là dùng một ít cũng không sao.
Nhưng hiện giờ trong cơ thể chúng ta chỉ là một dòng suối nhỏ, dùng một chút để ngưng tụ chân giả thì không phải chỉ có thể thừa một chút sao.
Hơn nữa, trong chiến đầu, phải phân ra ba phần khí lực đi ngưng tụ chân giả, trên thực tế công lực sẽ yếu đi một ít.
Nếu gặp cao thủ đồng cấp với chúng ta chúng ta sẽ bại.
Lệ Vô Nhai nói.
- Tôi có cách tăng nội khí dự trữ của hai vị tiền bối.
Diệp Phàm thản nhiên cười thần bí.
- Cậu có cách, không thể nào. Đan điền chúng ta lớn như vậy cảm giác đã muốn bão hòa.
Nếu trữ thêm sẽ giảm chất lượng nội khí. Một khi thành công chính là cao thủ niệm khí. Dù là muốn đột phá đến giai đoạn niệm khí nhưng quá khó khăn.
Về mặt tinh thần chúng tôi cũng không đạt được. Vả lại, sau nhiều năm như vậy, cơ thể chúng tôi bị tổn thương vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.
Không đủ sức đánh vào giai đoạn niệm khí. Hai mươi năm sau có thể hay không cũng khó nói.
Hồng Tà lắc đầu.
- Không cần phiền toái như vậy, tôi có một cách gọi là Cửu cung niệm hồn thuật…
Diệp Phàm nói qua cách này một lần.
- Tên này đúng thật là thiên tài, không ngờ có thể nghĩ ra một cách như vậy. Chín đan điền, vậy lượng nội khí trữ chẳng phải tăng lên chín lần sao.
Hơn nữa, đối với việc đột phá đến giai đoạn niệm khí gia tăng thêm rất nhiều thực lực. Bởi vì nội khí sung túc.
Rất nhiều cao thủ không thể đột phá vì nội khí không đủ.
Hồng Tà thiếu chút nữa kêu lên.
- Nhưng hai vị tiền bối, cách này cần nam nữ phối hợp mới hiệu quả.