Hệ thống vừa dứt lời, một viên nhỏ màu đen xuất hiện trong tay Tạ Đường, Tạ Đường cũng không nghĩ nhiều nữa, vội vàng nuốt viên thuốc vào.
Viên thuốc nhỏ tuy không lớn nhưng công hiệu thật lợi hại, Tạ Đường ăn vào chốc lát, nhiệt độ cơ thể đã giảm không ít.
Bản thân nàng cũng tỉnh táo khống ít, cuối cùng nàng cũng bình tĩnh lại.
Chỉ là nghĩ đến việc Hoàng Đế chó má làm đối với nàng, nàng vẫn không nhịn được mà mắng to trong lòng.
Giọng nói của hệ thống lại một lần nữa vang lên: “Ký chủ thân mến, có muốn một viên nghiệm độc châu không? Nếu chúng ta có cái này, chúng ta sẽ không bao giờ sợ bị người khác hạ độc hay chơi xấu.”
Tạ Đường thất hứng thú đối với nghiệm độc châu này, hỏi: “Thực sự có đồ vật như vậy ư?”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương "I will tell you lovely stories"
“Đúng vậy, chỉ cần có nghiệm độc châu, vạn vật sẽ hiện hình.”
Tạ Đường muốn mua ngay lập tức, trong cung này nhiều nhất chính là các loại độc dược, có một viên châu ở đây, nàng sẽ đỡ phải chịu bao nhiêu khổ.
Nhưng mà rất nhanh nàng đã nghĩ đến một việc, hạt châu này cần bao nhiêu tích phân chứ, tích phân nàng thật vất vả mới kiếm được, dùng thật tiếc.
“Hạt châu này dùng bao nhiêu tích phân?”
“500 tích phân, ký chủ thân mến, rất rẻ.”
Tạ Đường đen mặt lại, rẻ cái đồ khốn kiếp nhà ngươi, nàng vội vàng mở ra nhìn một chút, trong lòng chảy máu, thất vất vả mới kiếm được hơn tám trăm điểm, hiện giờ còn khoảng hơn 500 điểm, nếu mua một viên nghiệm độc châu nữa thì chỉ còn mấy chục điểm.
Nghĩ lại, tích phân cứ dùng nhiều như vậy, nàng phải kiếm tới khi nào chứ.
Tạ Đường có một loại cảm giác sống không bằng chết: “Tôi muốn chết.”
Hệ thống vừa nghe, nhẹ giọng nói: “Đừng, ta có thể không mua.”
Nhưng nghiệm độc châu đúng là đồ tốt, Tạ Đường vẫn muốn mua, cuối cùng cắn răng một cái nói: “Mua đi!”
Hệ thống hoàn toàn không thể tin được, ký chủ keo kiệt không keo kiệt nữa, thật không?
“Mua thật không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
“Mua thật!” Dùng hết thì lại kiếm là được, nhưng mà Tiêu Lẫm chờ đó, nàng còn phải kéo về từ trên người hắn.
Hệ thống nghe Tạ Đường nói xong, lập tức vui vẻ đồng ý: “Ô kê!”
Rất nhanh tích phân đã bị trừ, một viên nghiệm độc châu xuất hiện trong lòng bàn tay, hệ thống nhanh chóng nói.
“Ký chủ thân mến, hạt châu này đeo ở cổ tay, chỉ cần xuất hiện bất cứ loại chất độc hay cổ gì, hạt châu sẽ nóng lên, độc kia càng ở gần ký chủ thì hạt châu lại càng nóng.”
Tạ Đường cắn răng nói: “Biết rồi!”
Dứt lời, đeo nghiệm độc châu trên cổ tay, một viên châu màu đen dây tơ đỏ, nhìn khá xinh đẹp. Nhưng nghĩ đến việc tiêu mất 500 tích phân, nàng không cảm thấy đẹp nữa.
Nhưng mà lúc này, những cơn sóng tình trong cơ thể nàng đã lui xuống, cơ thể khôi phục bình thường.
Tạ Đường cảm thấy rất mệt, ngã lên giường đã muốn ngủ, nhưng rất nhanh nàng cũng nghĩ đến một khả năng, Hoàng Đế hạ dược cho mình, có thể sai thủ hạ tới rình hay không.
Cuối cùng hắn cũng sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn phải không.
Đã như thế, diễn cho hắn một vở kịch, đồng thời kiếm chút tích phân, tích phân nàng đã tiêu cần phải kiếm lại.
Tạ Đường nghĩ như thế, giọng nói mảnh mai uyển chuyện đã mở miệng.
“Bệ hạ, ngài thật là lợi hại, thật là vô cùng dũng mãnh.”
“Bệ hạ, lại đến một lần nữa.”
“Bệ hạ, ta…”
Bên ngoài tẩm điện đúng là có thị vệ, đó là thị vệ thân cận của Tiêu Lẫm là Vân Thạch. Tiêu Lẫm phái hắn tới xem xét tình hình, hắn không muốn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, vì thế mới sai người tới điều tra một chút.
Chỉ là khi Vân Thạch nghe thấy từ trong tẩm cung truyền ra âm thanh mềm mại như thế, mặt đỏ rực, xoay người rồi đi.
Một bên thiên điện của Triều Dương Cung, Hoàng Đế đang nghiêng người dựa vào giường đọc sách, Vân Thạch đã tiến vào bẩm báo.