Quyền Sủng Ngỗ Tác Y Phi

Chương 634: Xung đột trong cung yến



Tần Triều Vũ được đón ra khỏi Hầu phủ, tiệc mừng trong phủ kéo dài đến tận đêm khuya mới kết thúc. Sáng sớm hôm sau, Tần Hoan và phu thê Tần Thuật cùng với Tần Diễm, Tần Nghiệp cùng nhau vào cung bái kiến Thánh thượng, tham dự yến tiệc.

Tần Triều Vũ vào cung rồi thì thanh thế của Hầu phủ cũng tăng hơn nhiều so với trước, vừa đến cửa cung thì thị vệ đã ân cần hơn đôi chút đối với phu thê Tần Thuật. Cung yến hôm nay tổ chức trong điện Trùng Hoa, chỉ có Hoàng thất cùng mấy người Hầu phủ.

Tần Hoan vào cung, đầu tiên đến Thọ Khang cung bái kiến Thái hậu

Thái hậu biết Tần Hoan phải vào cung nên sáng sớm đã chờ sẵn rồi, thấy Tần Hoan đến liền cười nói, "Tỷ tỷ con trở thành Thái tử phi, sau này con phải siêng năng lui tới trong cung mới được..."

Trong lòng Tần Hoan cười khổ, có lẽ Thái hậu vẫn còn không biết đáy lòng Tần Triều Vũ luôn chướng mắt người muội muội này.

Tần Hoan không muốn nói thêm về chuyện này liền đổi đề tài, "Sao Nhạc Ngưng vẫn còn chưa đến đây?"

Thái hậu thở dài, "Hôm nay chắc con bé không đến đâu, cũng đã mấy ngày rồi nó chưa vào cung, nghe nói vẫn luôn ở chỗ Yến Trạch?"

Tần Hoan gật đầu, "Vâng, nàng cực kỳ thân thiết với Thế tử Yến Trạch, có điều người yên tâm, mắt của Thế tử sẽ tốt lên thôi, gần đây con đã thấy chút hiệu quả rồi, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ có thể thấy được ánh sáng."

Thái hậu nghe thấy thế liền vui vẻ, "Haizz, được như vậy thì quá tốt rồi, đứa nhỏ Yến Trạch đó cực kỳ đáng thương, từ nhỏ nó đã không có mẫu thân rồi, sau lại xảy ra việc này. Chuyện năm đó Nhạc Ngưng đã kể hết cho con rồi phải không?"

Tần Hoan gật đầu, "Đã nói rồi..."

Tần Hoan liền cười khổ nói, "Nhạc Ngưng nhìn bên ngoài không thấy gì nhưng trong lòng chắc chắn cũng cực kỳ áy náy."

Tần Hoan lập tức an ủi, "Người yên tâm đi, sẽ tốt cả thôi."

Thái hậu võ võ lên tay Tần Hoan, gọi người đi gọi Yến Tuy đến để chuẩn bị khởi giá đến điện Trùng Hoa.

Lúc Yến Tuy đến đây nhìn thấy Tần Hoan liền bước đến kéo kéo ống tay áo nàng, Thái hậu nhìn thấy thế liền nói, "Xem kìa, thằng bé đúng là thân thiết với con, con dẫn theo nó cùng đi đi."

Thái hậu dẫn theo người đi đằng trước, Tần Hoan dắt tay Yến Tuy ở đằng sau, điện Trùng Hoa ở ngay trong hậu cung nên đi khỏi Thọ Khang cung không bao lâu là có thể đến rồi. Vừa mới đi được nửa đường thì đã gặp Yến Trì và Yến Ly cùng đi đến, tựa hồ như muốn đến Thọ Khang cung bái kiến Thái hậu.

Thấy nửa đường đã gặp được Thái hậu thì Yến Ly cười nói, "Bái kiến Hoàng tổ mẫu, con và Thất ca chạy nhanh đến đây, thế mà vẫn chậm chân rồi..."

Thái hậu ngồi trên kiệu liễn cười nói, "Đến thẳng điện Trùng Hoa đi, vì sao 2 đứa con lại đến muộn như vậy?"

Yến Ly ngáp dài, "Thất ca bận chuyện bên Hình bộ, con thì nửa đêm không ngủ..."

Thái hậu nhìn Yến Trì nói, "Chuyện quân lương ở Tây Bắc điều tra xong chưa?"

Yến Trì lắc đầu, "Vẫn chưa xong, Hoàng thượng đã phải khâm sai đến Tây Bắc rồi, hiện tại vẫn chưa có tin tức gì, chắc hẳn cũng không nhanh như vậy."

Thái hậu gật đầu, "Chuyện quân lương cũng không thể qua loa được..."

Yến Trì nhìn Tần Hoan, lúc ánh mắt giao nhau Tần Hoan phát hiện ra đáy mắt Yến Trì vẫn còn vài sợi tơ máu, chứng tỏ rằng mấy hôm nay hắn chưa hề nghỉ ngơi tốt. Hôm qua Yến Trì không đến Hầu phủ mà chỉ vào dự cung yến, Tần Hoan cũng đã nhiều ngày chưa gặp hắn, thấy dáng vẻ hắn như vậy nàng liền biết chuyện ở Tây Bắc nhất định là không dễ giải quyết.

Đoàn người đi thẳng đến điện Trùng Hoa, vừa đến cửa Tần Hoan đã nhìn thấy Tần Triều Vũ, hôm nay nàng mặc toàn thân cung trang màu đỏ tươi lộng lẫy, trên mặt cũng tràn ngập ý cười đang đứng ngay bên cạnh Yến Triệt. Yến Triệt lại luôn trang nghiêm nặng nề, còn Tần Triều Vũ lại đoan trang ung dung, hai người đứng chung 1 chỗ đúng là cực kỳ xứng đôi.

Phu thê Tần Thuật và Tần Diễm, Tần Nghiệp cũng đã sớm ngồi vào chỗ của mình, Thái hậu vừa đến thì mọi người đều đứng dậy hành lễ. Thái hậu khoát tay rồi gọi Tần Triều Vũ tiến lên phía trước đỡ mình ngồi xuống. Trên chủ vị, Hoàng đế và Hoàng hậu đã có mặt từ sớm, Thái hậu cười nói, "Thái tử thật sự là có phúc khí, có được một vị Thái tử phi quốc sắc thiên hương như vậy."

Khóe môi Yến Triệt hơi cong, nhưng lại trở về bình thường ngay lập tức.

Tần Triều Vũ nói, "Là Triều Vũ có phúc khí mới có thể gả làm thê tử của Thái tử Điện hạ."

Thái hậu dịu dàng vỗ vỗ lấy tay Tần Triều Vũ, đến khi bà ngồi xuống rồi Tần Triều Vũ mới lui ra.

Thành vương đứng bên cạnh nhìn màn này cười cười, đợi cho tất cả mọi người cùng ngồi xuống rồi Hoàng hậu mới lên tiếng, "Đại hôn của Triệt Nhi và Triều Vũ xong xuôi thì Bản cung cũng coi như được yên lòng. Cái gọi là thành gia lập nghiệp, tu thân tề gia rồi mới có thể càng chuyên tâm rèn luyện chính vụ. Triều Vũ đoan trang thông tuệ, chuyện trong Đông cung giao lại cho con bé thì Bản cung cực kỳ yên tâm."

Hoàng đế cũng nói. "Triệt Nhi thành thân xong sau này càng phải chuyên tâm hơn về chính sự mới tốt."

Yến Triệt lập tức đáp lời, gương mặt vẫn cực kỳ nghiêm nghị, hoàn toàn không vì thành hôn xong mà thay đổi tính tình.

Hoàng đế hạ lệnh khai yến, rất nhanh trong điện đã tràn ngập hương thơm của mỹ tửu và đồ ăn. Thái hậu nhìn Yến Trì và Yến Ly nói, "Tháng sau Thành vương đại hôn rồi thì 2 đứa các con cũng nên suy xét đi, Yến Trạch còn đang chữa bệnh nên không gấp gáp, còn 2 đứa các con thì không cho phép lười biếng."

Yến Trì và Yến Ly đều đã ngoài 20 tuổi, đúng là nên định ra hôn sự, Yến Trì không nói gì nhưng Yến Ly lại lập tức nũng nịu chọc Thái hậu cười to. Còn phu thê Tần Thuật mặc dù đã trở thành thông gia với Hoàng đế nhưng cũng không dám lên mặt. Đến khi cung yến kết thúc trong sự hòa thuận hoàn mỹ thì Tần Thuật đi theo Hoàng đế đến điện Sùng Chính còn Hồ thị dẫn theo Tần Diễm và Tần Nghiệp cùng đến Đông cung.

Lúc bước ra khỏi điện Trùng Hoa, Thành vương dừng chân lại lệnh cho gã sai vặt phía sau tặng lễ vật cho Yến Triệt rồi cười nói, "Hôm qua Thái tử đại hôn, Tương Nhi cũng cực kỳ quan tâm, phần lễ vật này là do Tương Nhi chuẩn bị cho Thái tử phi."

Không biết trong hộp là cái gì nhưng lời này vừa nói ra thì Tần Triều Vũ lập tức biến sắc mặt.

Mặc dù Tần Tương là đường muội của nàng, nhưng hiện tại đã trở thành thiếp thất của Thành vương, chỉ một thiếp thất cũng dám chuẩn bị lễ vật cho nàng?

Đương nhiên trong lòng nàng tức giận, Tần Triều Vũ hít sâu một cái rồi cười nói, "Vậy phải đa tạ ý tốt của Di nương rồi." Nàng liếc mắt ra hiệu cho Mặc Vận ở phía sau tiến lên nhận lấy hộp quà, sau đó Tần Triều Vũ lại nói, "Di nương trong phủ Thành vương tặng quà, nhất định là cực kỳ quý trọng. Mặc Vận, ngươi giữ lại vật này là được rồi, đừng làm uổng tâm ý của Di nương."

Mặc Vận thông minh đáp lời khiến cho đôi mắt phượng của Thành vương nheo lại.

Di nương chẳng qua cũng chỉ là nô tỳ mà thôi, nô tỳ tặng quà, Thái tử phi lập tức truyền tay ban cho nô tỳ. Mặc dù có thể lý giải được nhưng cũng là đánh vào mặt Thành vương, Thành vương muốn dùng Tần Tương khiến cho Thái tử chán ghét Hầu phủ, nhưng thực tế hắn lại không biết Hầu phủ vốn đã không cần có Tần Tương rồi.

Thành vương liền nói, "Thái tử phi đúng là tuyệt tình, vậy mà không hề nhớ đến tình tỷ muội sao."

Tần Triều Vũ khẽ cười, "Bất đồng ý kiến không thể ngồi cùng nhau, ta chỉ có 1 đường tỷ và 1 đường muội, 1 người là Vĩnh Từ Quận chúa còn một người khác đã xuất giá làm phu nhân chính thất, còn người nào khác nữa thì ta cũng không biết."

Yến Triệt ở bên cạnh lắng nghe, hắn vốn dĩ không có kiễn nhẫn với những thứ đấu võ mồm này nhưng hắn vẫn muốn che chở cho Thái tử phi và Hầu phủ, "Thành vương từ lúc nào lại xem trọng 1 Di nương như vậy? Chỉ là 1 Di nương mà thôi, có tư cách gì mà tặng đồ đến cho Thái tử phi? Thành vương đúng là càng ngày càng không hiểu quy củ rồi! Tháng sau chính là đại hôn của Thành vương, việc này nếu để cho Phùng cô nương biết thì cũng chẳng có lợi gì cho ngươi cả."

Yến Kỳ nhăn nhó, đương nhiên hắn hiểu tính cách của Phùng Trầm Bích...

Yến Kỳ muốn nói lại thôi, Yến Triệt cũng không muốn nhiều lời nữa nên lập tức xoay người rời khỏi điện Trùng Hoa, Tần Triều Vũ cũng cười cười đi theo, trái lại khiến cho Yến Kỳ tự chuốc lấy nhục. Khóe môi Yến Kỳ kéo lên mấy nụ cười lạnh, một lúc lâu sau mới xoay người rời đi.

Hồ thị đi Đông cung còn Tần Hoan lại quay về Thọ Khang cung cùng với Thái hậu, đến lúc nàng cáo từ rời khỏi thì Yến Trì còn đang chờ nàng ngoài cửa cung. Hắn cưỡi ngựa đứng bên ngoài, đi theo Tần Hoan cùng tiến đến Di Thân vương phủ.

Tần Hoan vén màn xe lên nói, "Chuyện ở Tây Bắc vì sao vẫn còn chưa có quyết định? Khâm sai đã đi Tây Bắc rồi, mặc dù không thể tự mình quay về nhưng vẫn có thể truyền tin cấp tốc quay về mà..."

Yến Trì lắc đầu, "Hiện tại tin tức nhận được đều không tốt lắm, hôm trước phụ thân lại gửi thư đến nói toàn bộ phía Tây Bắc yên ổn, ta cứ chờ ở kinh thành là được."

Tần Hoan biết Yến Trì vẫn muốn đích thân đến Tây Bắc, nhưng Duệ Thân Vương đã nhắc nhở hắn vài lần rằng phải ở kinh thành chờ thì chắc chắn đã có ẩn ý. Trương Động Huyền đã nói hắn không thể rời khỏi kinh thành, như vậy đúng là không thể tốt hơn rồi.

"Nếu Vương gia đã an bài như vậy thì chắc hẳn tình huống phía Tây Bắc vẫn còn nằm trong lòng bàn tay, chàng không cần phải quá lo lắng."

Yến Trì cong môi, "Nàng cũng phải yên tâm, bên phía Tam ca thế nào rồi?"

Tần Hoan thuật lại tình hình hiện tại của Yến Trạch, Yến Trì lại thở dài, "Bao nhiêu năm nay, nếu như có thể chữa khỏi cho Tam ca thì cũng có thể hoàn thành được tâm nguyện của mọi người."

Tần Hoan muốn đến Di Thân vương phủ thăm hỏi nên Yến Trì cũng đi theo, vừa đi hắn vừa nói, "Năm đó mẫu thân ta và Di Thân vương phi cực kỳ thân thiết với nhau. Lúc mẫu thân sinh ra ta còn là do Di Thân vương phi đích thân đến đỡ."

Di Thân vương phi chính là đệ tử của Dược Vương cốc nên chuyện đỡ đẻ cũng không có gì, nói như vậy Tần Hoan liền hiểu được vì sao Yến Trì lại thân thiết với Yến Trạch. Xe ngựa đi dọc theo con đường về hướng Đông Nam, chẳng bao lâu sau liền đi vào con đường phụ, người cung quanh không có nhiều lắm nên Yến Trì lại khẽ nói, "Mấy hôm nay ta điều tra lại chuyện đó, nhưng trong cung dường như không ai biết gã sai vặt của Tấn vương vị xử lý thế nào. Lúc ấy Tấn vương lập tức bị giam vào thiên lao, toàn bộ người trong Tấn vương phủ ai nấy đều hoảng sợ, về sau mọi người bị nhốt vào ngục rồi sung quân, lưu đầy, chỉ còn lại vài người không quan trọng còn sống, nhưng đương nhiên bọn họ không biết rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì."

"Không chỉ có như vậy, người trong cung của Cẩn phi cũng đều bị xử lý, Tô ma ma bên cạnh Cửu Điện hạ coi như là người duy nhất được giữ lại. Bởi vì Cửu Điện hạ chỉ quen biết Tô ma ma, mà Tô ma ma phụ trách chăm sóc Cửu Điện hạ nên cái chết của Cẩn phi không liên quan đến bà ấy."

Giọng nói Yến Trì đè thấp xuống đủ để 2 người nghe thấy, trong lòng Tần Hoan càng trĩu nặng, "Chỉ cần tùy tiện tìm một lý do không chăm sóc chủ tử chu toàn là đã có thể xử lý cung nhân rồi, huống hồ lúc đó còn liên quan đến Tấn vương, việc này cũng coi như bê bối trong Hoàng gia. Còn gã sai vặt của Tấn vương kia lại bị xử lý một cách thần không biết quỷ không hay thì nhất định là có vấn đề."

"Lúc sự việc xảy ra, Thái tử vẫn còn là Ung vương, có điều hắn là trưởng tử nên cũng đã bắt đầu đi theo Hoàng thượng để luyện tập chính vụ, bởi vậy trong cung cũng có Ngự hoa viên của riêng hắn. Đêm hôm đó hắn cũng đang ở trong cung."

Tần Hoan chau mày rồi hỏi, "Vậy Thành vương thì sao?"

Yến Trì lắc đầu, "Hôm đó Thành vương đã rời khỏi Hoàng cung từ sớm rồi..."

Thành vương đã sớm rời đi, đây cũng là nói vụ án của Cẩn phi hoàn toàn không liên quan gì đến Thành vương?

Nghĩ đến đây trong lòng Tần Hoan lại hơi bất an, Tần Triều Vũ đã trở thành Thái tử phi, Trung Dũng Hầu phủ liền quy về phe Thái tử, hiện tại biết được chuyện này thì nàng như có trăm mối tơ vò.

Chẳng lẽ chuyện của Tấn vương có liên quan đến Thái tử?

Nếu như Cẩn phi không phải do Tấn vương giết chết vậy thì hung thủ là một người hoàn toàn khác.

Ban đầu hung thủ giết Cẩn phi, sau đó giá họa cho Tấn vương... Người này là cố tình hãm hại hay là ngẫu nhiên bị Tấn vương bắt gặp?

Nghi vấn trùng trùng, thế nhưng sự việc đã xảy ra 1 năm rồi, trong cung cũng là một nơi cực kỳ kín đáo nghiêm ngặt nên có thể nói người đứng đằng sau này đã biến mất không để lại dấu vết gì.

"Bên phía nhà lao thì sao?" Hiện tại Yến Trì làm trong Hình bộ, muốn điều tra chuyện này cũng không quá khó.

Yến Trì trả lời, "Lúc ấy Tấn vương bị nhốt trong tầng thấp nhất của thiên lao, có người đặc biệt trông coi. Ngoại trừ Thượng thư Hình bộ và Đại Lý Tự khanh thì những người khác không được phép đến gặp."

Đại Lý Tự khanh Thẩm Nghị và Thượng thư Hình bộ Tống Hoài, cả 2 đều có quyền hạn được gặp Tấn vương. Phụ thân mình thì không nói, còn vị Thượng thư Tống Hoài kia tuổi trên 50, đã là người sắp sửa từ quan về quê rồi, ông ta có vấn đề sao?

"Ta đã điều tra Tống Thượng thư, ông ta xuất thân từ thế gia ở Lĩnh Nam, đầu năm ngoái đã dâng tấu xin cáo lão về quê nhưng Hoàng thượng không chấp thuận. Ông ta làm người cực kỳ bảo thủ nghiêm minh, bao nhiêu năm qua không hề giao hảo với Hoàng tử nào cả, trong triều cũng thuộc loại thần tử tính tình thẳng thắn. Bởi vì như vậy nên rất được Hoàng thượng coi trọng, có điều nếu so sánh với Thẩm Nghị thì người này nhạy bén hơn một chút. Vụ án của Tấn vương vừa xảy ra ông ta lập tức cáo bệnh, bởi vậy Hoàng thượng mới để Thẩm Nghị chủ thẩm vụ án này."

Hung án của Hoàng gia, người chết là Cẩn phim hung thủ là Tấn vương, lão Thượng thư muốn phòng thân nên đương nhiên sẽ không dính dáng vào, huống hồ lúc đó chuyện xảy ra trong cung... Tần Hoan loại bỏ hoài nghi đối với lão Thượng thư.

Án xảy ra trong cung, chưa nói đến hung thủ là ai, chỉ dựa vào việc phụ thân dốc hết tâm tư đi kiểm chứng thì đã có thể hiểu được Tấn vương có thể là đã bị oan. Nhưng trong nháy mắt, không chỉ có cả nhà mình bị tru sát mà Tấn vương cũng sợ tội tự sát.

"Hình bộ cũng không có công văn về chuyện Tấn vương sợ tội tự sát sao?"

Yến Trì lắc đầu, "Không có, công văn về vụ án của Tấn vương không hề có ở Hình bộ."

Tần Hoan cười lạnh, "Tấn vương bị giam giữ hơn 1 tháng, sao có thể sợ tội tự sát được chứ. Nếu muốn tự sát thì sao phải đợi cho đến khi Thẩm Đại nhân kêu oan thay cho hắn!"

Chỉ cần một người hơi hiểu chuyện cũng sẽ biết nhất định Tấn vương không phải tự sát!

Có điều đây là hung án trong Hoàng gia nên cần phải có một kết quả hoàn mỹ.

Tần Hoan suy nghĩ rồi nói, "Chàng cứ để tâm đến chuyện ở Tây Bắc là được, ta vẫn còn cảm thấy mấu chốt của vụ án này có lẽ còn đang nằm trên người Lý Mục Vân. Bởi vì trước đây chính hắn tố giác Thẩm Đại nhân."

Yến Trì gật đầu, "Ta biết, ta cũng đang điều tra người này, Lý Mục Vân xuất thân từ Sở Châu, trong tộc cũng thuộc dòng dõi thư hương, có điều 1 biểu thúc của ông ta có liên lụy vào vụ án tham ô vận chuyển muối cho nên gia đạo bị sa sút. Về sau ông ta thi công danh, bởi vì không có gia thế hay bối cảnh gì nên không được các nhà huân quý coi trọng, chỉ có thể giao du với nhóm hàn môn. Cuối cùng được Thẩm Đại nhân nhìn trúng rồi mới dẫn dắt ông ta đi đến vị trí Đại Lý Tự thiếu khanh..."

Một người đề bạt và nâng đỡ ông ta nhưng về sau lại bị ông ta đích thân vạch trần tố giác, tiếp theo đó toàn bộ người nhà Thẩm Nghị đều bị tru sát.

Trong đầu Tần Hoan hiện lên gương mặt của Lý Mục Vân, sự thù hận lập tức dâng lên...