Rơi Vào Ngân Hà Hôm sau là mùng má»t Tết, trá»i có tuyết. Tám rưỡi sáng, Tô Dao má» mắt nhìn ra ngoà i cá»a sá», cô phấn khÃch Äáºp Äáºp Trần Ngân Hà : âTuyết rÆ¡i, tuyết rÆ¡i!â Trần Ngân Hà hé má» mắt, ôm ngÆ°á»i bên cạnh và o lòng: âNgủ thêm lúc nữa Äi.â Giá»ng của anh mang theo âm mÅ©i trầm thấp do vừa thức giấc, mái tóc Äen rá»i bù khác thÆ°á»ng, hà ng lông mi Äen láy khẽ rung rung, Tô Dao nhìn ngÆ°á»i Äà n ông trÆ°á»c mặt rá»i ngẩng Äầu nhìn ra thế giá»i mà u trắng bên ngoà i cá»a sá». Anh Äẹp tá»±a nhÆ° tuyết, khiến cô nhất thá»i không biết nên ra ngoà i chÆ¡i tuyết hay là tiếp tục nằm ngủ cùng anh. Sau má»t há»i Äấu tranh tÆ° tÆ°á»ng gay gắt, Tô Dao quyết Äá»nh Äá»i xá» công bằng bình Äẳng, trÆ°á»c tiên là ngủ thêm cùng Trần Ngân Hà mÆ°á»i phút, sau Äó má»i dáºy nghá»ch tuyết. Cô là ngÆ°á»i miá»n Nam, trÆ°á»c giá» chÆ°a từng nhìn thấy tuyết, nên lúc nà y hai mắt Äang sáng rá»±c vì phấn khÃch. Trần Ngân Hà thay Äá» ngủ ra, vừa cháºm rá» rá» cà i cúc áo sÆ¡ mi vừa nhìn Tô Dao: âTuyết rÆ¡i Äẹp hay là anh Äẹp?â Tô Dao mặc chiếc áo khoác dà y cá»p, quấn khÄn mà Trần Ngân Hà Äan cho cô, nghe thấy váºy, liá»n má»m cÆ°á»i: âÄÆ°Æ¡ng nhiên là phi tần Äẹp Äến hại nÆ°á»c của trẫm Äẹp rá»i.â Äáng thÆ°Æ¡ng là âTrẫmâ toà n bá» Äè, âphi tầnâ nà y của nhà cô quá dÅ©ng mãnh và Äá»c Äoán khi á» trên giÆ°á»ng. âBữa sáng em muá»n Än bánh trứng, bánh trứng do chá»ng là m cho em.â Tô Dao muá»n nghá»ch tuyết, cô phấn khÃch chạy và o phòng ngủ thay Äôi già y Äi tuyết mà mình mua rá»i cầm theo ô trên tủ á» ngưỡng cá»a, hét vá»i và o trong má»t tiếng: âEm á» dÆ°á»i lầu, là m xong Äá» Än thì gá»i em nhé.â Trần Ngân Hà nhìn chiếc ô trong tay Tô Dao, cảm thấy cô Äáng yêu Äến quá Äáng quá thá», anh Äi tá»i lấy lại ô: âTuyết rÆ¡i không cần ô.â âHôm nay không Än á» nhà , xuá»ng cá»ng khu nhà Än.â Trần Ngân Hà thay già y, nắm tay Tô Dao, dắt cô ra ngoà i: âÄi thôi, xuá»ng nghá»ch tuyết nà o hỡi ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng Nam chÆ°a thấy thế giá»i.â Lý do mà anh không chuẩn bá» bữa sáng á» nhà là do muá»n nhìn cô nghá»ch tuyết, tuyết thì có gì hay ho, cái Äáng ngắm là cô kìa. Từ hà nh lang Äi ra, Tô Dao nhìn thấy là n tuyết trắng nhÆ° lông ngá»ng trÆ°á»c mặt, trên mái nhà , trên cà nh cây, dÆ°á»i mặt Äất Äá»u Äã phủ má»t lá»p tuyết dà y Äặc, những chiếc ô tô tại bãi Äáºu xe cÅ©ng Äược Äắp lên từng tầng dà y. Tô Dao vá»i và ng lấy Äiá»n thoại ra chụp ảnh rá»i ÄÄng hà ng loạt lên trang cá nhân. Cô cất Äiá»n thoại Äi, quay lại nhìn Trần Ngân Hà , rá»i vÆ°Æ¡n mÅ©i chân ra thá» thÄm dò trên ná»n tuyết: âEm giẫm lên nhé?â Trần Ngân Hà quà ng khÄn lại cho Tô Dao và vén tóc xõa trÆ°á»c trán cô ra sau, ná» nụ cÆ°á»i yêu chiá»u: âGiẫm Äi.â Tô Dao giẫm trên tuyết, nghe tiếng tuyết lá»p bá»p, lại vÆ°Æ¡n tay hứng những bông tuyết vừa rÆ¡i xuá»ng, cảm nháºn má»t lúc sau Äó cúi ngÆ°á»i nắm má»t nắm tuyết vo lại, xoa xoa ngá»i ngá»i Äầy má»i lạ. Nếu Trần Ngân Hà không ngÄn cản thì cô còn muá»n nếm nữa kìa. Trần Ngân Hà ÄÆ°a Tô Dao Äến quảng trÆ°á»ng táºp thá» dục công cá»ng, nÆ¡i nà y rá»ng rãi, tuyết nhiá»u. Tô Dao quay Äầu nhìn vá» phÃa sau, chá» và o hai dấu chân trên tuyết, hà o hứng nói: âAnh xem, dấu chân nà y!â Trần Ngân Hà hoà n toà n vô cảm: âWhoa, dấu chân nà y, thần kì tháºt Äó.â Tô Dao Äã là m xong má»t quả bóng tuyết, nhân lúc Trần Ngân Hà không chú ý, cô ném mạnh vá» phÃa anh, âbá»pâ má»t tiếng, quả cầu tuyết vỡ trên ngÆ°á»i anh, khiến tuyết bắn tung toé. Trần Ngân Hà phủi phủi tuyết trên ngÆ°á»i: âBao nhiêu tuá»i rá»i mà còn chÆ¡i cái trò trẻ con nà y hả, em là trẻ lên ba Äấy à ?â Anh còn chÆ°a dứt lá»i thì quả bóng tuyết thứ hai lại bay tá»i và hÆ°á»ng thẳng và o mặt, lần nà y anh Äã tránh Äược. Trần Ngân Hà không thÃch chÆ¡i trò nà y, má»i nÄm tuyết rÆ¡i là nhóm Hứa Gia Hải lại Äến sân váºn Äá»ng nghá»ch tuyết, cả Äám con trai túm tụm lại chÆ¡i Äánh tráºn tuyết. Mặc dù tuyết không phải hiếm lạ á» miá»n Bắc nhÆ°ng nó vẫn hiếm lạ hÆ¡n là viá»c há»c hà nh. Anh không ra ngoà i chÆ¡i mà ngá»i má»t mình trong phòng há»c, nhìn qua cá»a sá» thấy cáºu ném tôi má»t cái tôi ném cáºu má»t cái, trông nhÆ° má»t Äám thiá»u nÄng trà tuá», nhÆ° lÅ© nhóc ba tuá»i. Lúc nà y, anh lại Äang cầm quả bóng tuyết ném và o ngÆ°á»i Tô Dao, nhìn cô Äá» mặt, bá»±c tức vừa cÆ°á»i vừa tránh, anh cảm thấy trên Äá»i nà y chẳng còn trò chÆ¡i nà o vui hÆ¡n trò ném tuyết nà y nữa. Hai ngÆ°á»i mặc áo khoác lông vÅ© dáng dà i mà u Äen giá»ng há»t nhau, má»t ngÆ°á»i quà ng khÄn mà u há»ng, má»t ngÆ°á»i quà ng khÄn mà u Äen, cùng Äánh tráºn bóng tuyết dÆ°á»i ná»n tuyết rÆ¡i, anh Äuá»i em bắt cả má»t buá»i sáng. Còn Äắp ngÆ°á»i tuyết dÆ°á»i lầu nữa. Äá»t nhiên Tô Dao ngá»i xuá»ng ôm bụng, cau mà y, vẻ mặt Äau Äá»n, thá»nh thoảng lại lén lút liếc nhìn Trần Ngân Hà . Trần Ngân Hà chá» cần nhìn thoáng qua là biết cô Äang giả bá», anh khẽ cÆ°á»i, Äi tá»i, ngá»i xá»m xuá»ng bên cạnh cô, nói bằng giá»ng chiá»u chuá»ng: âBé yêu, Äau á» Äâu thế?â Tô Dao chá» và o bụng mình: âAnh xoa cho em Äi.â Ngay khi Trần Ngân Hà cúi ngÆ°á»i xuá»ng, Tô Dao Äã nắm má»t nắm tuyết nhét và o cỠáo anh, nhét xong liá»n Äứng dáºy chạy. Là n da ấm áp bá» tuyết lạnh chạm và o, láºp tức bá» bóng bÄng Äến choáng váng, Trần Ngân Hà Äứng dáºy, rÅ© tuyết trong cá» mình ra, nhếch môi nhìn Tô Dao Äang cÆ°á»i toe toét: âQuân tá» báo thù mÆ°á»i nÄm chÆ°a muá»n, món nợ nà y tá»i nay anh sẽ tÃnh vá»i em.â Anh ÄÆ°a tay vá» phÃa cô: âÄi thôi, chuẩn bá» má»t chút, chiá»u nay Äến nhà Cục phó VÆ°Æ¡ng chúc Tết, sau Äó Äến nhà Hứa Gia Hải gặp chú dì Hứa, tá»i nay Än cÆ¡m á» nhà há».â âÄợi em má»t chút.â Tô Dao lấy trong túi ra má»t chiếc túi nilon, rá»i ngá»i xá»m xuá»ng Äắp và i quả bòng tuyết bá» và o trong, rất nhanh Äã Äầy cả má»t túi. Trần Ngân Hà không hiá»u cô Äang là m gì, anh cúi ngÆ°á»i, ÄÆ°a tay cá» cá» lên chóp mÅ©i hÆ¡i á»ng Äá» của cô: âÄang là m gì thế?â Tô Dao ÄÆ°a túi cho Trần Ngân Hà , bảo anh xách: âTuyết Äã ngừng rÆ¡i rá»i, sợ chiá»u nay có nắng sẽ là m tuyết tan hết, em trữ má»t Ãt trong tủ lạnh Äá» hôm sau mang vá» Vân Giang cho Tiá»u Tiến và TÆ° Ngôn chÆ¡i.â Lần Äầu tiên Trần Ngân Hà nghe thấy có ngÆ°á»i bá» tuyết và o tủ lạnh, liá»n báºt cÆ°á»i: âLần tá»i Äón hai Äứa Äến Nam An chÆ¡i và i ngà y.â Tô Dao vừa Äi vừa nói: âNgà y má»t vá» Vân Giang Äến nhà em nhé, chá» có Äiá»u có thá» anh sẽ không thÃch nghi Äược vá»i môi trÆ°á»ng á» nhà em.â Trần Ngân Hà quay sang nhìn Tô Dao: âÄã là những nÆ¡i em từng sinh sá»ng thì anh Äá»u muá»n tìm hiá»u.â Tô Dao nắm tay Trần Ngân Hà , vừa Äi vừa cÄn dặn: âNhà em há» hà ng Äông, bảy cô tám bác, bá»n há» sẽ vây lại rá»i há»i Äông há»i Tây, hầu hết là những câu há»i liên quan Äến gia Äình, anh lá» mặt ra má»t cái là Äược, sau Äó em sẽ ÄÆ°a anh Äi trá»n, Tết nÄm nà o em và tiá»u Tiến cÅ©ng Äá»u là m váºy.â Trần Ngân Hà trông có vẻ rất thÃch thú: âBá»n há» sẽ há»i những câu há»i thế nà o?â Tô Dao giẫm lên tuyết trên mặt Äất: âTrÆ°á»c Äây khi em còn Äá»c thân thì sẽ giục em cÆ°á»i rá»i giá»i thiá»u Äá»i tượng cho em, hiá»n tại em sắp kết hôn rá»i thì chắc chắn sẽ nói Äến chuyá»n con cái, khi nà o thì sinh em bé, sinh mất Äứa, chÄm bẵm con cái thế nà o, Äi há»c á» Äâu, vân vân, phiá»n chết Äi Äược.â Trần Ngân Hà cong môi: âÄâu có phiá»n, anh thÃch chủ Äá» nà y, Äá» anh nói chuyá»n cùng bá»n há», anh có thá» cho bá»n há» tắt Äiá»n thì thôi.â Tô Dao ôm cánh tay Trần Ngân Hà , má»m cÆ°á»i: âVáºy Äược, em cá» anh ra tráºn, anh á» nhà nói kinh sách nuôi dạy con cái vá»i bảy cô tám bác, còn em ÄÆ°a tiá»u Tiến ra ngoà i tìm TÆ° Ngôn chÆ¡i.â Sá»± phân công lao Äá»ng nà y quá phù hợp, nên Äôi bên Äá»u tá» vẻ Äá»ng tình. Hai giá» chiá»u, Tô Dao và Trần Ngân Hà Äến nhà Cục phó VÆ°Æ¡ng, Cục phó VÆ°Æ¡ng cá» gắng thuyết phục Trần Ngân Hà Ỡlại Nam An nhÆ°ng vô hiá»u, ông tức giáºn Äến mức còn không thèm lì xì cho anh, chá» lì xì cho má»t mình Tô Dao. NÄm giá» chiá»u hai ngÆ°á»i Äến lầu dÆ°á»i nhà Hứa Gia Hải, Trần Ngân Hà lấy trong túi ra quả trà Tết nÄm ngoái mình Än trúng trong chiếc sủi cảo. Trà là Äã Äược xá» lý, rá»a sạch sẽ và nhúng trong thuá»· tinh trong suá»t, nhÆ° má»t tác phẩm nghá» thuáºt Äẹp mắt. Theo lá»i mẹ Hứa nói thì ngÆ°á»i nà o Än Äược chiếc sủi cảo có trà là thì sẽ lấy vợ trÆ°á»c, Hứa Gia Hải Än liá»n mấy bát nhÆ°ng không trúng, Trần Ngân Hà Än có má»t cái lại trúng ngay, quả là linh nghiá»m. Äang Äá»nh lên lầu, thì Hứa Gia Hải Äi xuá»ng, anh ta nhìn Trần Ngân Hà má»t cái, rá»i lãnh Äạm nói: âBa mẹ tôi sang nhà bà ngoại rá»i, không có nhà Äâu, hai ngÆ°á»i vá» Äi.â Tô Dao Äã mang theo quà tá»i, cô mua trà cho ba Hứa, mua khÄn lụa cho mẹ Hứa, Äá» cảm Æ¡n bá»n há» Äã chÄm sóc cho Trần Ngân Hà trong những nÄm qua. Cô có chút buá»n khi nghe thấy lá»i Hứa Gia Hải, chá» Äà nh nói: âVáºy lần tá»i chúng tôi lại Äến.â Trần Ngân Hà giÆ¡ tay lên ấn chuông: âÄừng nghe cáºu ta nói báºy.â Chuông cá»a vang lên, giá»ng nói của mẹ Hứa phá ra từ loa, rá»i nhiá»t tình má» cá»a cho hai ngÆ°á»i há». Trần Ngân Hà dắt Tô Dao và o trÆ°á»c, Hứa Gia Hải bức tức theo sau, lần nà y thì hay rá»i, show ân ái show Äến táºn nhà anh ta luôn rá»i. Ngay khi nhìn thấy Tô Dao, mẹ Hứa Äã rất thÃch cô, nói rằng cô vừa Äẹp lại vừa lá»
phép, bà ấy nắm tay Tô Dao há»i cô xem trong nhà còn chá» em nà o phù hợp Äá» tuá»i hay không, Äá» giá»i thiá»u cho Biá»n lá»n nhà mình. Tô Dao má»m cÆ°á»i: âNhà con không có, dì, dì Äừng lo lắng quá, Giám Äá»c Hứa tà i giá»i nhÆ° váºy mà còn lo không tìm Äược Äá»i tượng hay sao?â Hứa Gia Hải gáºt Äầu lia Äá»a, cảm thấy vợ của Sông rá»ng nói rất Äúng, tá»t hÆ¡n Sông rá»ng nhiá»u, Äiá»u nà y cÅ©ng khiến hoà n cảnh của anh ta bá»t khó khÄn hÆ¡n so vá»i những gì anh ta tÆ°á»ng tượng. Trần Ngân Hà bóc má»t quả quýt, nếm thá» trÆ°á»c, thấy ngá»t má»i ÄÆ°a Äến miá»ng Tô Dao Äá» cô Än. Tô Dao nếm thá», rá»i nhìn Trần Ngân Hà , cả hai cùng ná» nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o. Mẹ Hứa nhìn Äôi vợ chá»ng ân ái nà y rá»i lại nhìn sang Äứa con trai sắp ba mÆ°Æ¡i rá»i mà vẫn còn Äá»c thân của mình, cà ng nhìn cà ng thấy không vừa mắt: âBiá»n lá»n, và o bếp rá»a rau Äi, Äừng có lượn lá» trÆ°á»c mặt mẹ, cứ há»
thấy con là mẹ lại Äau Äầu.â Nạn nhân vô tá»i Hứa Gia Hải Äứng dáºy khá»i ghế sofa, lúc ngang qua trÆ°á»c mặt Trần Ngân Hà , anh ta cá» tình Äạp mạnh và o chân anh má»t cái, rá»i dùng ánh mắt chá»i ngÆ°á»i: âÄá» Äê tiá»n!â Trần Ngân Hà tá» ra vô tá»i, anh chá» Äến chúc Tết ngÆ°á»i lá»n mà thôi, thá»±c sá»± không há» cỠý show ân ái. Ngà y hôm sau, Tô Dao mua và i xiên kẹo há» lô mang lên máy bay, cô mang vá» cho Chu Tiá»u Nghiên, Äá» cô ấy ngá»i, nếu muá»n Än thì nhanh chóng tá»nh lại Äá» Än. Chá» còn hÆ¡n hai tháng nữa là Äến hôn lá»
của Tô Dao, cô chÆ°a má»i ai là m phù dâu mà vẫn Äang Äợi Chu Tiá»u Nghiên tá»nh lại. TrÆ°á»c khi Äến Nam An, Tô Dao có tá»i bá»nh viá»n thÄm Chu Tiá»u Nghiên, cô ấy vẫn không có bất cứ dấu hiá»u nà o cho thấy viá»c tá»nh lại, bác sÄ© nói phần Äầu của cô ấy bá» thÆ°Æ¡ng rất nặng, cô ấy không may mắn nhÆ° những ngÆ°á»i thá»±c váºt khác là có thá» ngủ mãi. Trong vòng hai tháng nà y, nếu không tá»nh thì chá» có chết. Sau khi xuá»ng máy bay, Trần Ngân Hà thấy Tô Dao Äang ngẩn ngÆ¡ nhìn xiên kẹo há» lô, bèn ÄÆ°a tay lên xoa Äầu cô: âÄừng lo lắng, Chu Tiá»u Nghiên không dám chết Äâu.â âNếu cô ấy chết thì hôn lá»
của chúng ta sẽ tá» chức kiá»u gì, váºy nên cô ấy không dám chết.â Lúc nà y, Äiá»n thoại của Tô Dao Äá» chuông, cô nhìn sá» Äiá»n thoại nhấp nháy trên mà n hình, lo lắng kéo tay Trần Ngân Hà : âÄÆ°á»ng Chu gá»i.â Cô sợ phải nghe tin dữ nên không dám bắt máy. Trần Ngân Hà cầm Äiá»n thoại trong tay Tô Dao, ấn nghe rá»i ÄÆ°a lên tai, sau khi nghe xong, nói: âÄược, tôi biết rá»i, tôi sẽ tá»i bá»nh viá»n ngay.â Tô Dao nhìn Trần Ngân Hà không chá»p mắt, giá»ng nói có chút run rẩy: âÄÆ°á»ng Chu nói gì thế, tình hình hiá»n tại của Chu Tiá»u Nghiên thế nà o?â Trần Ngân Hà nhét Äiá»n thoại và o tay Tô Dao, Äôi mắt Äà o hoa cong cong: âPhù dâu của em tá»nh rá»i.â