Chương 34
Lý do Hứa Tri Mộ thẳng thắn nói ra xu hướng tính dục của mình với ba bạn cùng phòng của Hạ Minh Chu là, không cần phải giấu giếm, dù sao họ cũng hỏi cậu thích kiểu con gái nào, dù sao Hạ Minh Chu cũng biết cậu thích con trai.
Thật ra cậu không lo bị Đỗ Tư Viễn và Trần Vũ kỳ thị, chỉ hơi lo cho Từ Dương, theo những gì đã biết trước đây, Từ Dương không chấp nhận được người đồng tính luyến ái.
Nhưng hai ngày tiếp theo, cậu gặp Từ Dương hai lần, thái độ của Từ Dương vẫn như mọi khi, Hứa Tri Mộ hoàn toàn yên tâm, dù sao Từ Dương cũng là bạn cùng phòng ngày đêm ở chung với Hạ Minh Chu, thái độ của cậu ta nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến thái độ của Hạ Minh Chu đối với cậu.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã đến thứ năm.
Chiều thứ năm Hứa Tri Mộ không có tiết, buổi chiều học tập và phát sóng trực tiếp ở thư viện.
Năm giờ chiều, cậu ra khỏi thư viện, chuẩn bị mang đồ về ký túc xá, sau đó đi ăn tối với Hạ Minh Chu và Vu Mạc.
Vừa ra khỏi thư viện không lâu, cậu bạn nam đi ngang qua bên cạnh đột nhiên lùi lại một bước, gọi cậu: "Bạn học, cậu có biết tòa nhà nghiên cứu thứ hai đi đường nào không?"
"Đi thẳng, đến ngã tư thứ hai rẽ phải, sau đó sẽ nhìn thấy."
Hứa Tri Mộ nói xong, đợi đối phương phản ứng, thấy ánh mắt đối phương ngây người nhìn chằm chằm mặt cậu, Hứa Tri Mộ nhíu mày gọi: "Bạn học, bạn học?"
Trần Cửu Minh lúc này mới hoàn hồn, "À, cậu nói gì?"
Hứa Tri Mộ đành phải nói lại lần nữa: "Tòa nhà nghiên cứu thứ hai đi thẳng, đến ngã tư thứ hai rẽ phải."
Trần Cửu Minh liên tục đáp: "tôi biết rồi tôi biết rồi."
Chiều nay Hạ Minh Chu đang làm đồ chơi nhỏ trong một phòng nghiên cứu nào đó ở tòa nhà nghiên cứu thứ hai, năm giờ rưỡi chiều, đến giờ ăn tối đã hẹn với Hứa Tri Mộ, đồ chơi nhỏ của Hạ Minh Chu cũng làm xong kha khá, hắn cởi áo khoác trắng ra, cầm áo khoác treo trên tường, mặc vào, mở cửa rời đi.
Phòng nghiên cứu ở tầng hai, hắn đi đến cửa lớn tầng một, lấy điện thoại ra chuẩn bị nhắn tin cho Hứa Tri Mộ, đột nhiên, một cánh tay từ bên cạnh vươn ra, muốn khoác vai hắn, Hạ Minh Chu liếc thấy, nhanh nhẹn tránh ra.
Trần Cửu Minh chửi một tiếng: "Cmn, Hạ Minh Chu, bốn tháng không gặp, anh em khoác vai cậu một cái cũng không được sao?"
Hạ Minh Chu nhìn rõ người tập kích mình, hắn ngây người một giây, "Trần Cửu Minh, sao cậu lại ở đây?"
"Vui không, kích động không." Trần Cửu Minh đưa tay khoác vai Hạ Minh Chu, phấn khởi nói: "Anh đây vừa xuống máy bay, về nhà cất hành lý, liền nóng lòng chạy đến Kinh Đại tìm cậu đó." Trần Cửu Minh là bạn từ thuở nhỏ của Hạ Minh Chu, hiện đang du học ở nước ngoài.
Trần Cửu Minh xoa xoa bụng đói meo của mình, "Đi thôi đi thôi, chúng ta đi ăn tối thôi, mẹ nó, đồ ăn ở nước ngoài thật sự không phải dành cho người ăn, tôi muốn đi ăn cá nướng ở cổng phía đông Kinh Đại."
Nói xong, Trần Cửu Minh kéo Hạ Minh Chu đi về phía trước.
Hạ Minh Chu đi theo Trần Cửu Minh hai bước, đột nhiên dừng lại, thật ra chiều cao của Trần Cửu Minh và Hạ Minh Chu xấp xỉ nhau, nhưng dáng người Hạ Minh Chu thon dài, thuộc kiểu vai rộng eo hẹp vừa vặn, Trần Cửu Minh khung xương lớn hơn hắn, nhìn có vẻ cường tráng hơn hắn, nhưng khi Hạ Minh Chu muốn dừng bước, Trần Cửu Minh có khỏe mạnh cường tráng đến mấy cũng không thể lay chuyển Hạ Minh Chu chút nào.
Trần Cửu Minh ôm ngực, làm bộ đau tim, "Hạ cẩu, chúng ta từ năm lớp hai tiểu học đã là anh em rồi đó, cậu không thể vì anh đây đi du học nước ngoài mà không nhận anh em..."
Hạ Minh Chu lười nghe cậu ta nói nhảm, "tôi nhắn cho bạn tôi một tiếng, tối nay không đi ăn cơm ở nhà ăn với cậu ấy."
Trần Cửu Minh: "..."
"Là Đỗ Tư Viễn sao? Cậu nói nhanh đi."
Hạ Minh Chu không giải thích nhiều, hắn mở lịch sử trò chuyện với Hứa Tri Mộ, gửi tin nhắn cho cậu: 【Bạn tôi đến trường tìm, tối nay không thể đi ăn tối ở nhà ăn với cậu được】
Hứa Tri Mộ về đến ký túc xá, gội đầu xong, đang chuẩn bị hỏi Hạ Minh Chu ra khỏi phòng nghiên cứu chưa, liền nhìn thấy tin nhắn này của Hạ Minh Chu, cậu gửi một biểu tượng mèo OK, tỏ vẻ đã biết.
Hạ Minh Chu nhìn chằm chằm biểu tượng Hứa Tri Mộ gửi một lát, mới tắt điện thoại, cùng Trần Cửu Minh rời khỏi trường.
Lúc này, Vu Mạc rửa tay xong, từ ban công vào ký túc xá, cầm áo khoác lông vũ ném trên giường lên nói: "tôi xong rồi, Mộ Mộ, chúng ta đi ăn tối thôi, vẫn đi nhà ăn sao?"
Vu Mạc quay đầu, đáng thương nhìn Hứa Tri Mộ: "Tối nay có thể ra ngoài ăn không, tôi muốn ăn cá nướng bên ngoài cổng phía đông."
Hứa Tri Mộ không muốn ăn cá nướng, cậu cũng không muốn ra ngoài ăn lắm, nhiệt độ ở Kinh Đại hôm nay giảm mấy độ, quán cá nướng bên ngoài cổng phía đông xa hơn nhà ăn nhiều, nhưng tuy cậu không phải là người tính tình tốt lắm, nhưng lại rất tốt với bạn bè, thấy đáy mắt Vu Mạc đầy vẻ mong chờ, Hứa Tri Mộ liền cười đồng ý, "Vậy đi ăn cá nướng bên ngoài cổng phía đông đi."
Vu Mạc hoan hô một tiếng, lại hỏi: "Nhưng không cần hỏi Hạ Minh Chu bọn họ sao?" Gần đây Hứa Tri Mộ ăn cơm, Hạ Minh Chu thường sẽ đi ăn cùng cậu.
Hứa Tri Mộ cầm áo khoác lông vũ dài màu trắng gạo treo trên tủ quần áo lên, nói: "Bạn của cậu ấy đến, cậu ấy nói tối nay ăn cơm với bạn."
Vu Mạc: "Ra vậy."
Mấy ngày nay Kinh Thị bắt đầu có tuyết rơi, nhưng tuyết không lớn lắm, bay trên mặt đất, một lớp mỏng, Hứa Tri Mộ và Vu Mạc hai người đi trong tuyết mờ tối, hơn mười phút sau, cuối cùng cách cổng phía đông Kinh Đại, quán cá nướng "Hảo Tái Lai" nổi tiếng nhất và ngon nhất, chỉ còn ba trăm mét.
Lúc này, Hạ Minh Chu và Trần Cửu Minh đã ngồi xuống quán cá nướng.
Quán cá nướng ngon bổ rẻ, nên cơ bản kín bàn, Hạ Minh Chu và Trần Cửu Minh ngồi ở vị trí giữa đại sảnh, Trần Cửu Minh gọi món mình thèm sau mấy tháng ở nước ngoài, tiếp tục kể xấu đồ ăn ở trường đại học của cậu ta với Hạ Minh Chu, lại kể xấu một đợt giáo sư và bạn học của cậu ta, cuối cùng, giọng nói chuyển hướng, "Lão Hạ, hôm nay tôi thấy một bạn nam ở trường cậu, đẹp trai vãi, cậu biết không?"
Giọng Hạ Minh Chu bình tĩnh hỏi: "Trông thế nào?"
Trần Cửu Minh vừa định miêu tả kỹ càng cậu bạn đẹp trai khiến cậu ta rung động cho Hạ Minh Chu nghe, dư quang đột nhiên liếc thấy cửa kính quán cá nướng, nhìn hai người đẩy cửa bước vào, giọng nói của Trần Cửu Minh mắc kẹt trong cổ họng.
Hạ Minh Chu nhìn theo ánh mắt của Trần Cửu Minh, cũng nhìn thấy hai người họ.
Hứa Tri Mộ và Vu Mạc đẩy cửa kính bước vào, đang định tìm chỗ ngồi, đột nhiên, nhìn thấy một người quen ở phía trước, Vu Mạc kéo Hứa Tri Mộ đi lên, "anh Hạ, trùng hợp vậy, cậu và bạn cũng đến đây ăn tối sao?"
Trần Cửu Minh lập tức hoàn hồn, cậu ta kinh ngạc liếc nhìn Hạ Minh Chu, "Hai người quen nhau?"
Vừa dứt lời, cậu ta ân cần kéo ghế dài bên cạnh ra, "Đã quen nhau thì ngồi cùng đi."
Tính cách Vu Mạc cũng rất tự nhiên, đặc biệt là cậu ta và Hạ Minh Chu đã ăn cơm cùng nhau nhiều bữa như vậy, thấy bạn của Hạ Minh Chu nhiệt tình mời, cũng không khách sáo ngồi xuống ghế dài Trần Cửu Minh kéo ra.
Bàn họ ngồi là bàn hình vuông, Trần Cửu Minh kéo ra là ghế dài bên cạnh, thấy người ngồi ở đây không phải Hứa Tri Mộ, cậu ta hơi thất vọng một chút, nhưng cậu ta nhanh chóng tỉnh táo lại, nhiệt tình hỏi: "Hai người đều là sinh viên Kinh Đại sao?"
Hỏi xong, cậu ta rất lịch sự nói mình không phải sinh viên Kinh Đại, và nói tên trường của cậu ta.
"Trường Ivy League đó, trường tốt." Vu Mạc khen xong, đáp: "Bọn tôi là sinh viên Kinh Đại."
"Học chuyên ngành gì?"
"Sinh học, cậu thì sao?"
"tôi học máy tính." Trần Cửu Minh nói xong, hỏi: "Còn chưa biết tên hai người, tôi tên Trần Cửu Minh."
Vu Mạc: "tôi tên Vu Mạc."
Hứa Tri Mộ luôn có thái độ tốt với bạn bè của Hạ Minh Chu, cậu cười với Trần Cửu Minh, nói: "Hứa Tri Mộ."
Đầu óc Trần Cửu Minh lập tức choáng váng, cậu ta véo đùi mình một cái, để mình tỉnh táo.
Lúc này nhân viên phục vụ mang thực đơn lên, hỏi Hứa Tri Mộ và Vu Mạc có muốn gọi món không?
Trần Cửu Minh lập tức nói: "Bọn tôi chỉ gọi một con cá nướng, hai người muốn ăn gì thì tự gọi nhé."
Thấy Hứa Tri Mộ và Vu Mạc cúi đầu gọi món, Trần Cửu Minh nhân cơ hội này, ghé sát tai Hạ Minh Chu nói, "anh Hạ, hai bọn mình đổi chỗ đi."
Hạ Minh Chu đặt bát đũa vừa rửa hai lần xuống trước mặt Hứa Tri Mộ.
Trần Cửu Minh nhìn thấy động tác này của Hạ Minh Chu, ngây người một lúc, anh Hạ của cậu ta đang làm gì vậy?
Rửa sạch bộ đồ ăn mà Hứa Tri Mộ sẽ dùng, Hạ Minh Chu ngẩng đầu, từ chối đề nghị của Trần Cửu Minh, "Không đổi."
Đầu lưỡi Trần Cửu Minh li3m răng hàm, cậu ta còn muốn khuyên anh Hạ không hiểu phong tình mấy câu, Hứa Tri Mộ và Vu Mạc đưa thực đơn đã chọn xong cho nhân viên phục vụ, ngẩng đầu lên.
Trần Cửu Minh đành phải tạm thời kéo dài khoảng cách với Hạ Minh Chu.
Cậu ta ngẩng đầu nhìn Hứa Tri Mộ đang ngồi đối diện nói: "Hứa Tri Mộ,chúng ta vừa mới gặp nhau ở trường, cậu còn nhớ không?"
Nghe thấy lời này, Hạ Minh Chu nghiêng đầu, ánh mắt rơi vào người Trần Cửu Minh.
Trí nhớ của Hứa Tri Mộ rất tốt, đặc biệt là lần gặp mặt Trần Cửu Minh cách đây không quá một tiếng, "Nhớ."
Trần Cửu Minh nói: "Lúc đó, tôi đi tìm anh Hạ, nhưng không biết tòa nhà nghiên cứu thứ hai đi đường nào."
Thấy lời nói của cậu ta nhắc đến Hạ Minh Chu, Hứa Tri Mộ lại cười với cậu ta.
Trần Cửu Minh tay ấn vào vị trí trái tim, lấy điện thoại ra nói: "Đã có duyên như vậy, chúng ta thêm WeChat đi."
Hứa Tri Mộ còn chưa mở miệng, Vu Mạc tự nhiên quen thuộc nói: "Được đó, dù sao cũng là bạn của anh Hạ."
Trần Cửu Minh không bỏ qua cơ hội làm quen, "Đúng vậy, bạn của bạn bè cũng là bạn bè."
Hứa Tri Mộ cảm thấy có lý, cũng lấy điện thoại ra, họ quét mã QR thêm WeChat, Vu Mạc và Hứa Tri Mộ quét Trần Cửu Minh, Trần Cửu Minh đưa mã QR của mình cho Vu Mạc trước, sau đó rướn người, muốn tự mình đưa cho Hứa Tri Mộ.
Hạ Minh Chu thấy vậy, trực tiếp rút điện thoại từ tay Trần Cửu Minh, đặt trước mặt Hứa Tri Mộ.
Trần Cửu Minh: "..." Cậu ta liếc mắt nhìn Hạ Minh Chu phá đám chuyện tốt của hắn.
Ánh mắt Trần Cửu Minh nhìn Hứa Tri Mộ, Hứa Tri Mộ một tay cầm điện thoại của mình, cúi đầu quét mã QR của cậu ta, từ góc độ của cậu ta, có thể nhìn thấy mí mắt rũ xuống của Hứa Tri Mộ, mí mắt của cậu rất mỏng, và đuôi mắt hơi ửng hồng.
Đang nhìn, bên cạnh đột nhiên có một ánh mắt lạnh lẽo phóng tới.
Trần Cửu Minh nghi ngờ nhướng mày với Hạ Minh Chu.
Hạ Minh Chu nhíu mày, thấy Hứa Tri Mộ quét xong mã QR, hắn trả điện thoại cho Trần Cửu Minh, đồng thời nói với cậu ta một tiếng, "Đi với tôi."
Nói xong, Hạ Minh Chu kéo ghế dài ra, đứng dậy đi về phía ban công bên ngoài.
Trần Cửu Minh không hiểu ý hắn, nhưng cậu ta rất muốn ở riêng với anh Hạ mấy giây, dù sao anh Hạ là người không hiểu phong tình, cậu ta không nói rõ ràng, anh Hạ không những không giúp cậu ta, mà còn phá đám.
Quán cá nướng ở tầng hai, ra khỏi cửa là ban công, Hạ Minh Chu đi mấy bước vào bên trong ban công, không đợi Trần Cửu Minh mở miệng, Hạ Minh Chu quay người, nhìn chằm chằm cậu ta nói: "Cậu muốn làm gì?"
Cảm thấy cách diễn đạt của mình chưa thể hiện hết ý, Hạ Minh Chu nói lại: "Cậu muốn làm gì Hứa Tri Mộ?"
"anh Hạ, cậu nhìn ra rồi sao?" Trần Cửu Minh kích động ghé sát tai Hạ Minh Chu, "Cậu phải giúp tôi đó."
"Giúp cậu cái gì?" Mí mắt Hứa Tri Mộ và Hạ Minh Chu đều hơi mỏng, nhưng hình dáng mắt Hứa Tri Mộ hơi tròn, mắt mèo, không lạnh lùng, nếp mí mắt Hạ Minh Chu sâu, đường nét mí mắt sắc bén.
"Giúp tôi theo đuổi Hứa Tri Mộ đó." Vẻ mặt Trần Cửu Minh đặc biệt phấn khích, "anh Hạ, tôi cảm thấy tôi sắp rơi vào lưới tình rồi."
Hạ Minh Chu đặc biệt bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này khác với sự bình tĩnh trong tình huống bình thường, giống như sự bình tĩnh khi một ngọn lửa đang bùng cháy, "Trước đây cậu quen cậu ấy sao?"
"Không quen." Trần Cửu Minh lắc đầu, "Nhưng bây giờ tôi tin vào tiếng sét ái tình rồi, vì tôi vừa gặp đã yêu cậu ấy."
Hạ Minh Chu vẫn có thể bình tĩnh hỏi câu hỏi tiếp theo, "Cậu không phải trai thẳng sao?" Hạ Minh Chu học cùng lớp với Trần Cửu Minh từ nhỏ, nhà hai người lại gần nhau, tuy hắn không thích buôn chuyện, nhưng hắn và Trần Cửu Minh có quan hệ tốt, đương nhiên biết cấp ba cậu ta thích một bạn nữ.
"Xu hướng tính dục là có thể thay đổi mà, vả lại tôi cũng không thẳng lắm, hai người sắp nghỉ cuối tuần rồi đúng không, tôi vừa hay được nghỉ đông, thấy quan hệ hai người khá tốt, cậu hẹn cậu ấy ra ngoài..." Trần Cửu Minh mong chờ một tương lai tươi đẹp.
Trong màn đêm, Hạ Minh Chu trầm giọng cắt ngang lời cậu ta: "Không thể nào."
"Tại sao vậy anh Hạ, chúng ta là..."
Hạ Minh Chu hoàn toàn không muốn nghe Trần Cửu Minh nói tiếp, hắn nhìn chằm chằm Trần Cửu Minh nói: "Cậu không được theo đuổi cậu ấy, cũng không được thích cậu ấy."
Lông mày Trần Cửu Minh nhíu chặt: "Tại sao, cậu ấy có đối tượng rồi sao? Hay cậu ấy là trai thẳng? Nhưng cậu biết đó, có người thẳng nhưng thật ra không thẳng đâu, tóm lại, bọn mình là anh em mười mấy năm, tôi lần đầu tiên vừa gặp đã thích một người như vậy, cậu phải giúp tôi ..."
"Không được." Lòng Hạ Minh Chu càng lúc càng bực bội, sắp không khống chế được ngọn lửa đó, hắn nghiêm giọng nhấn mạnh: "Cậu không được theo đuổi cậu ấy, cũng không được thích cậu ấy."
Trần Cửu Minh càng thêm khó hiểu, "Tại sao chứ?" Trần Cửu Minh nhìn chằm chằm vẻ mặt Hạ Minh Chu, cậu ta và Hạ Minh Chu quen nhau mười mấy năm, cảm xúc của Hạ Minh Chu luôn ổn định, rất ít khi bộc lộ cảm xúc, nhưng lúc này, sự nóng nảy, sự khó chịu đó hoàn toàn tràn ra khỏi người hắn.
Cậu ta rất ít khi thấy Hạ Minh Chu có lúc dao động cảm xúc như vậy.
Đột nhiên, một suy đoán táo bạo xuất hiện trong đầu Trần Cửu Minh, cậu ta kinh ngạc nói: "Người anh em, không lẽ cậu cũng thích người ta?"