Kể từ cuộc mưu phản đó, xét thấy Ngụy gia một lòng trung liệt.
Ngụy Thanh được sống, nhưng bị biếm thành thứ dân.
Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Còn Mộc Uyển Thất bị xử tử hình.
Một số đại thần khác tham gia mưu phản, bị tịch biên gia sản, cách chức, tất cả đều bị xử tử, tru di cửu tộc.
Lại là một ngày bình thường, Hoàng đế tan triều liền vội vàng đến, rất tủi thân cầu an ủi.
Nói sử quan đều bắt nạt người, luôn không cho người làm cái này không cho làm cái kia, còn nói người không mưa móc đều khắp.
"Hoàng thượng của ta" trong cung đều đồn Hoàng đế đối với ta như trân như bảo, ta sẽ là Hoàng hậu tương lai.
Một ngày nọ, Hoàng đế lúc lâm triều tuyên bố muốn lập ta làm hậu.
Thị lang lập tức dẫn đầu phản đối, nói ta ghen tuông.
Không cho Hoàng đế đến cung điện khác, ngày ngày bá chiếm Hoàng đế.
Nếu ta làm Hoàng hậu thì hắn sẽ đập đầu c.h.ế.t tại chỗ vào cột.
Hoàng đế bĩu môi nói với hắn vậy đừng chờ nữa, cứ đ.â.m đầu vào bây giờ đi.
Thị lang lập tức ngất xỉu.
Hoàng đế còn nói từ nay về sau không tuyển tú nữa, muốn tuyển thì tự họ chọn cho mình đi.
Hành động này của Hoàng đế làm chấn động cả triều đình.
Ngay cả phụ thân ta cũng viết thư vào, hỏi ta có phải đã cho Hoàng đế uống mê hồn dược gì không.
Ta đỡ trán, nhưng lại cảm thấy một trận buồn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tiểu Cúc lo lắng nhìn ta, mời thái y đến.
Sau đó chuyện ta có thai liền truyền khắp hang cùng ngõ hẻm.
Hoàng đế như một kẻ ngốc ôm ta reo hò:
"Trẫm làm cha rồi! Trẫm làm cha rồi!"
Ta cũng rất vui, có đứa bé này, ta cũng có chỗ dựa.
Sau khi có thai, phản ứng của ta rất dữ dội, nhưng Hoàng đế vẫn đêm đêm nghỉ lại chỗ ta, chăm sóc ta.
Thậm chí còn nói chuyện với ta về việc sau này có con, con trai người sẽ lập làm Thái tử, con gái sẽ lập làm Trưởng công chúa.
Ta vội vàng quỳ xuống tạ ơn, nhưng người lại luôn không vui, không cho ta sau này quỳ nữa.
Hôm nay là Tết Trung thu, tối muộn ta bụng mang dạ chửa gặm bánh trung thu, Hoàng đế lại thần bí nói muốn đưa ta đi một nơi.
Người đưa ta đến nơi cao nhất trong Hoàng thành.
Ở đây có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đêm của Hoàng thành.
Nhà nhà đều thắp đèn Khổng Minh, nhất thời trên bầu trời ngoài sao trời, còn có những chiếc đèn Khổng Minh bay lơ lửng với ánh sáng ấm áp, chúng nối liền thành một dải ngân hà.
Trong mắt Hoàng đế phản chiếu ánh nến lấp lánh, người ôm ta, không nói một lời.
Ta nghiêng đầu nhìn Hoàng đế.
Người vậy mà đã có một sợi tóc bạc, có lẽ bị không khí ảnh hưởng.
Ta lần đầu tiên chủ động nắm lấy tay người, bất kể tương lai thế nào, giờ đây, ta nguyện cùng người ngắm nhìn thịnh thế này.
Toàn văn hoàn.