Sau Khi Biến Thành Zombie Bị Bạn Trai Cũ Bắt Được

Chương 3



Mặt trời chiếu rọi gay gắt, trên đường phố bốc lên mùi hỗn hợp của xăng, bụi bẩn và cao su.

Tiết Linh nằm giữa đám Zombie bị b.ắ.n đầu, những con Zombie không chú ý đến vệ sinh, mùi hôi thối xộc vào mũi cô.

Nhưng cô không động đậy, giống như thật sự đã chết.

So với nỗi sợ bị đe dọa đến tính mạng, cảm xúc mạnh mẽ hơn lúc này của Tiết Linh là sự xấu hổ. Tại một thời điểm và địa điểm không ai ngờ tới, cô bất ngờ gặp lại bạn trai cũ sau ba năm... thật muốn trốn đi!

Vừa rồi trong khoảnh khắc chớp nhoáng, cô không kịp suy nghĩ nhiều, theo phản xạ nằm xuống giả chết, chỉ để không phải đối mặt.

Có câu nói rất hay, lúc bạn ở trạng thái tồi tệ nhất, người bạn không muốn gặp nhất chính là bạn trai cũ.

Khi chia tay với cái tên đáng ghét đó, cô đã mong muốn được làm thịt anh.

Cô đã tưởng tượng về một tương lai huy hoàng, nơi cô trở thành một người phụ nữ giàu có và anh thì sa sút.

Chắc chắn anh sẽ không nhận ra cô.

Nhưng thực tế lại khác xa với những gì cô tưởng tượng.

Bây giờ, cô nằm lăn lóc giữa đám Zombie, giống như một đống rác, trong khi anh, Văn Cửu Tắc thì ngồi trên xe b.ắ.n Zombie, chắc chắn không nhận ra cô.

Nếu hồi nãy cô nằm xuống muộn hơn một chút chắc đã bị Văn Cửu Tắc b.ắ.n chết.

Tiết Linh cảm thấy bực bội và khó chịu, chỉ cầu mong anh thật sự không nhận ra mình.

Cô cầu nguyện họ sẽ nhanh chóng rời khỏi con phố này, để cô có thể nhân lúc bọn họ dọn dẹp xác Zombie mà lén lút trốn đi.

Cô cần tìm một nơi khác, và không quay lại đây nữa.

Trong lúc suy nghĩ rối bời, đoàn xe đã tiến gần, Tiết Linh nghe thấy ai đó kinh ngạc gọi: “Anh, anh làm gì vậy?”

Rồi có tiếng bước chân tiến thẳng về phía cô.

Tiết Linh: “...”

Cô thực sự không muốn thừa nhận rằng mình có thể nghe ra tiếng bước chân của cái tên đáng ghét Văn Cửu Tắc kia.

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, dừng lại bên cạnh cô.

Anh im lặng một lúc lâu như thể đang nhìn chằm chằm vào cô.

Tại sao? Anh cảm thấy trông cô quen à? Nhận ra cô rồi ư? Đừng mà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tiết Linh úp mặt xuống, cảm thấy toàn thân cứng đờ vì căng thẳng.

Dù đã c.h.ế.t lâu, tim và hơi thở đã biến mất, nhưng lúc này cô vẫn cảm thấy trái tim mình đang đập mạnh.

Một bàn tay đột nhiên chạm vào gáy cô.

Bàn tay của Văn Cửu Tắc rộng lớn, những ngón tay dài, anh có thể che kín gáy cô bằng một tay.

Bàn tay đó lướt qua mái tóc rối của cô, sau đó như bị điện giật mà co lại.

Người đàn ông quỳ bên cạnh cô, lại im lặng một lúc, như tự nói với mình: “Tôi không b.ắ.n trúng em, sao lại ngã xuống vậy.”

Tiết Linh từ từ chớp mắt, cảm thấy may mắn vì Zombie không có nước mắt.

Cô không biết tại sao mình lại có cảm giác muốn khóc khi nghe giọng anh.

Văn Cửu Tắc, Văn Cửu Tắc, cái tên đáng ghét đó!

Cô bỗng nổi điên, như một Zombie thực thụ, há miệng định cắn anh.

Bất kỳ Zombie nào tấn công người cũng đều đáng sợ, Tiết Linh cũng không ngoại lệ.

Dù cô chăm sóc bản thân, không như những Zombie vô tri khác, nhưng làn da cô cũng trở nên xanh xao, cứng đờ, đôi mắt mờ mịt màu đỏ thẫm, với hàm răng sắc nhọn của Zombie.

Cô nghĩ, chắc chắn mình trông rất đáng sợ.

Cô lao về phía Văn Cửu Tắc, nghĩ rằng nếu anh thấy mình như vậy thì thà g.i.ế.c cô còn hơn.

“Á! Anh ơi!”

“Trời ơi, cẩn thận đấy, Văn Cửu Tắc!”

Thấy cảnh Zombie nổi điên tấn công, nhiều người phía sau phát ra tiếng kêu kinh hoàng.

Tiết Linh cảm thấy hôm nay có lẽ sẽ c.h.ế.t ở đây, nhưng trước khi chết, cô phải làm cho Văn Cửu Tắc sợ hãi đến mức hoảng loạn!

Cô muốn nhắm mắt mà không hối tiếc.

Thực ra, ánh mắt của Zombie không tốt lắm, cô lại đang trong cơn kích động, tầm nhìn mờ mịt, khi đang vung tay lên thì đột nhiên bị ai đó nắm chặt cổ tay.

Tiếp theo, cô cảm thấy trời đất xoay chuyển, chưa kịp phản ứng thì đã bị giữ c.h.ặ.t t.a.y sau lưng.

Văn Cửu Tắc rất mạnh, bàn tay anh nóng như lửa, Tiết Linh không thể vùng ra, nghĩ một chút có nên cố gắng quay đầu cắn người phía sau không, nhưng cuối cùng đã từ bỏ.

Cô không muốn làm điều vô ích.