Do đó nhiều năm sau cô mới tỉ mỉ tạo dựng bản thân, ngụy trang thành một thân phận khác, cố tình tiếp cận Lục Minh, tàn nhẫn sát hại hắn vào đêm trước hôn lễ, mục đích chính là để báo thù cho chị gái mình.
—— Tuy nhiên khi cảnh sát tìm mọi cách tra ra thông tin của Trần Tễ, đi thăm hỏi những nơi cô từng sinh sống, lại không ai nói mình từng gặp Trần Tình, hoặc nghe nói Trần Tễ có một người chị gái.
Cha mẹ Trần Tễ đều đã qua đời, chỉ xem từ hộ khẩu quá khứ, cũng không tìm thấy cái tên Trần Tình này.
Tương ứng, khi cảnh sát tiến hành kiểm tra thân thể Trần Tễ, phát hiện trên người cô có nhiều vết thương cũ —— trùng khớp với những gì Trần Tễ miêu tả về sự ngược đãi mà Trần Tình phải chịu đựng.
Cảnh quay đầu tiên Khương Mịch Tuyết thực hiện, trên thực tế là đất diễn của "Trần Tình" thời đi học.
Đoàn phim thuê một phần sân bãi của một trường trung học ở thành phố C để quay phần cảnh này.
Khương Mịch Tuyết cũng thay một bộ đồng phục học sinh, trên đầu buộc hai b.í.m tóc đuôi ngựa, trang điểm nhẹ lướt qua, trông quả thực rất có sức sống thanh xuân —— nhưng nói đi cũng phải nói lại, tuổi cô hiện tại vốn cũng không lớn, mới tròn 25, diễn học sinh cũng không có gì phản cảm.
Thư ký trường quay đ.á.n.h bảng, quay phim chính thức bắt đầu.
"Trần Tình, tiết thể d.ụ.c sắp bắt đầu rồi, cậu không xuống à?"
Bạn học đứng ở cửa gọi, Trần Tình ngồi ở chỗ của mình, đầu hơi cúi xuống, bút trong tay đang viết nhanh thoăn thoắt: "Sắp xong rồi, tới ngay đây!"
Cô nhanh chóng viết xong bước giải đề cuối cùng, ném bút một cái, gom bài thi trên bàn lại, ném hộp bút vào ngăn bàn, tay kia vội vàng lục lọi bên trong: "Từ từ, dây chun của tớ đâu rồi?"
Bạn học sốt ruột không thôi: "Trên tay tớ có mấy cái này, đến lúc đó tớ cho cậu mượn!"
"Nhanh lên! Hot boy đang chơi bóng rổ dưới lầu kìa!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trần Tình vừa đáp: "Được được được!", vừa nhanh chóng đóng nắp bàn lại, chộp lấy bài thi đã viết xong, vội vàng đặt lên bục giảng, rồi chạy nhanh ra ngoài cửa lớp.
Trong phòng học đột nhiên lại có người gọi một tiếng "Trần Tình", cô theo bản năng "A" một tiếng, quay đầu lại.
Ánh mặt trời chiếu vào từ cửa kính, vừa vặn một nửa rơi trên người Trần Tình.
Tóc cô còn chưa kịp buộc hẳn hoi, khi quay đầu lại tạo thành một đường cong, ý cười theo bản năng trên mặt còn chưa kịp tắt, đúng là rực rỡ như hoa đào tháng Ba nở rộ.
Hình ảnh dừng lại ở đây, mãi cho đến khi diễn viên gọi Khương Mịch Tuyết vì không có lời thoại tiếp theo, cả người cứng đờ ở đó sắp không chịu nổi nữa, đạo diễn Quách mới hô một tiếng "Cắt".
"Cái vừa rồi cũng không tệ," ông ta giơ loa nói, "Thực ra có thể tự do phát huy thêm một đoạn ngắn nữa, chuyên viên trang điểm đâu? Lại đây chỉnh lại kiểu tóc cho diễn viên một chút, lát nữa chúng ta thử lại một cái, lần này bên nhiếp ảnh sẽ quay đặc tả cho cô!"
Chuyên viên trang điểm nghe vậy vội vàng vào sân, giúp Khương Mịch Tuyết và mấy diễn viên khác chỉnh lại kiểu tóc và dặm lại phấn. Mọi người trở về vị trí ban đầu, quay lại vài đúp để dự phòng.
Và mỗi lần Khương Mịch Tuyết thể hiện đều khá tốt, gần như đều đạt được hiệu quả đạo diễn Quách yêu cầu.
Quay điện ảnh khác với phim truyền hình, vì chiếu trên màn ảnh rộng, yêu cầu đối với diễn xuất của diễn viên, ánh sáng, bố cục... đều cao hơn một bậc, gần như đến mức hà khắc.
Đôi khi hiệu quả đ.á.n.h sáng không đủ, bắt buộc phải đợi ánh sáng tự nhiên ở một góc độ nào đó mới đạt được kỳ vọng, có những đạo diễn lớn thà dừng lại đợi thêm vài ngày, quay xong cảnh này thật tốt rồi mới chuyển sang giai đoạn quay tiếp theo.
Không biết có phải vì nguyên nhân như vậy không, lịch trình của Khương Mịch Tuyết ở đoàn phim Cô Dâu Mặc Váy Cưới thế mà lại không căng thẳng như ở các đoàn phim khác trước đây.
Ngày đầu tiên quay đến trưa, lúc nghỉ giữa giờ, Trang Xảo đưa bình giữ nhiệt pha kỷ t.ử cho Khương Mịch Tuyết, vừa để ý xung quanh không có người khác, liền hạ giọng nói: "Chị Mịch Tuyết, em nghe ngóng được rồi."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
—— Đi theo Khương Mịch Tuyết mấy năm nay, Trang Xảo cũng trưởng thành và tháo vát hơn không ít.
Lúc trước Khương Mịch Tuyết nhận thấy đạo diễn Quách Xuân Sinh dường như có chút lạnh nhạt với nhân viên công ty sản xuất, trà bánh đối phương gửi tới ông ta cơ bản không ăn hoặc chỉ ăn một miếng rồi để sang một bên, liền bảo Trang Xảo lúc rảnh rỗi để ý một chút xem trong đó có câu chuyện gì không.