Hạ Thanh Dự hoàn toàn không lường trước được vụ này, biểu cảm vô cùng ngơ ngác: "Có, có ma á?"
Không biết vì sao, gió núi thổi tới dường như lạnh hơn vừa nãy.
Chỉ thấy trưởng thôn Lưu sắc mặt ngưng trọng gật đầu.
"Chuyện này nói ra cũng dài dòng," ông ấy nhìn trái nhìn phải, như sợ nơi này có sự tồn tại nào đó không nên có đang nghe lén, "Chúng ta cứ về trong thôn trước rồi hãy nói."
Đường núi gập ghềnh mệt nhọc, đợi đến khi mọi người được sắp xếp chỗ ở, cất dọn hành lý xong xuôi, trời đã hoàn toàn tối đen.
Mặc dù cơ thể đều vô cùng mệt mỏi, nhưng cả đoàn phim lăng là không có một ai đi tắm rửa ngủ ngay, mà kẻ trước người sau đều chạy sang nhà Hạ Thanh Dự đang ở.
"Đạo diễn Hạ, chuyện có ma rốt cuộc là thế nào vậy a!"
Hạ Thanh Dự ở nhà trưởng thôn Lưu, những người khác trong đoàn phim quan tâm vấn đề này, cô ấy đương nhiên càng thêm lo lắng. Vừa theo chân người ta vào cửa, Hạ Thanh Dự đã hoàn toàn không kiên nhẫn nổi, hỏi dò xem rốt cuộc là chuyện gì.
Vào đến nhà mình, trưởng thôn Lưu trông có vẻ thoải mái hơn nhiều. Ông ấy uống ngụm nước, chép miệng hai cái rồi mới nói: "Thực ra chuyện này cũng chẳng có gì khó hỏi thăm, người trong thôn chúng tôi đi ra ngoài rất nhiều người đều biết —— đạo diễn Tiểu Hạ, cô nói đã định sẵn muốn đến nhà họ Cung quay phim, trước đó không biết sao?"
Đạo diễn Tiểu Hạ - người lúc đó vừa nghe người giới thiệu báo giá rẻ, hoàn toàn không nghĩ nhiều liền chốt luôn nơi này: "......"
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Xấu hổ mà im lặng.
Cô ấy truy hỏi: "Vậy bác kể xem là chuyện như thế nào đi ạ?"
Sau đó dưới sự thúc giục của Hạ Thanh Dự, trưởng thôn Lưu mới kể đại khái câu chuyện về nhà họ Cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thôn hiện tại của bọn họ đa số đều họ Lưu, nhưng cũng không phải không có người họ khác. Nhà họ Cung từng là một hộ trong ngôi làng nhỏ này, khoảng hơn ba mươi năm trước, cư trú tại Lưu Gia Thôn.
Nhà họ Cung chỉ có ba người, một góa phụ dẫn theo hai đứa con trai. Góa phụ vốn là người Lưu Gia Thôn, gả đi hơn mười năm sau vì chồng qua đời ngoài ý muốn mới trở về nương nhờ nhà mẹ đẻ.
Vì mọi người có chút quan hệ họ hàng, nên Lưu Gia Thôn đối với gia đình cô nhi quả phụ này đến nương nhờ cũng không tỏ ra không chào đón, lúc ban đầu, trong khả năng cho phép, còn giúp đỡ gia đình này một chút.
Nhưng không biết có phải do chồng qua đời gây ra cú sốc gì không, tính tình góa phụ Lưu vô cùng cổ quái, thường xuyên xảy ra cãi vã với người trong thôn. Lâu dần, quan hệ giữa mọi người cũng trở nên rất căng thẳng, giữa hai bên gần như không còn qua lại.
Mà hai anh em dưới gối bà ta tính cách cũng rất tệ, bắt nạt trêu chọc những đứa trẻ khác cùng thôn thì không nói, có một lần, người em trai nhỏ hơn bị phát hiện ăn trộm văn phòng phẩm của bạn học.
Trộm cắp ở thời đại đó là chuyện vô cùng nghiêm trọng, xui xẻo thì bị ăn đạn cũng không phải không có khả năng. Nhưng vì tuổi còn nhỏ lại mất cha, nên phía nhà trường sau khi xem xét chỉ đưa ra hình thức xử lý là đuổi học.
Không học được nữa, người em trai cũng rất không quan tâm, trực tiếp gói ghém hành lý, trốn vé lên tàu hỏa đi về phía nam, ra ngoài bươn chải.
Và khi người em trai quay lại, đã là hơn mười năm sau.
Tuy tính cách tồi tệ, nhưng đầu óc người em trai coi như linh hoạt, dựa vào chút khôn vặt đầu cơ trục lợi, cộng thêm vận may vừa khéo bắt kịp xu hướng, hơn mười năm này thế mà lại khiến gã kiếm được một khoản tiền khá lớn, trở thành trọc phú nổi tiếng khắp vùng lân cận.
Có tiền, thì việc tiếp theo phải làm chính là ra sức khoe khoang ——
Năm xưa góa phụ Lưu dẫn anh em nhà họ Cung đến nương nhờ Lưu Gia Thôn, quan hệ hai bên không ra sao, cả nhà họ còn từng bị đuổi ra khu đất rìa thôn để ở. Cho nên hiện tại người em trai phát đạt trở về, việc đầu tiên chính là tìm đội thi công, chuẩn bị xây một tòa biệt thự cao cấp như cung điện ở nơi cách Lưu Gia Thôn không xa.
Dù sao gã có tiền, vung tiền được.
Mà có tiền cũng không thể thay đổi bản tính vốn có của một người. Vốn dĩ khi trong thôn chỉ có góa phụ Lưu và người anh trai, mọi người đã không được yên ổn, đợi người em trai trở về, có tiền tài của gã chống lưng, mức độ ngạo mạn của cả nhà này càng đạt đến cực điểm.