Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 455



 

 

"Tiền? Hợp đồng thương hiệu lớn? Hay là cơ hội làm việc với nhà thiết kế hàng đầu?" Giọng điệu cô ta mất kiên nhẫn, một bên móc điện thoại ra, như thể tùy thời chuẩn bị gọi một cuộc điện thoại, thực hiện thù lao để tống khứ Andrea.

 

Ánh mắt Andrea nhìn chằm chằm cô ta: "Tôi muốn em."

 

Gloria sững người, ánh mắt rốt cuộc hiếm khi nghiêm túc dừng lại trên người Andrea.

 

Cô ta là tay lão luyện tình trường, đương nhiên rất nhanh đã hiểu ý đối phương.

 

Gloria cười khẩy một tiếng: "Không thể nào."

 

Khi bàn chuyện phong hoa tuyết nguyệt, đôi mắt xanh thẳm này của cô ta luôn chan chứa nhu tình, nhưng một khi thực sự đụng chạm đến lợi ích thực tế, Gloria sẽ thể hiện ra sự vô tình của mình.

 

"Tôi sẽ không ly hôn đâu, Andrea." Cô ta nói.

 

Tuy rằng nói Kayveas người này tính cách chẳng ra sao, người đến trung niên, vóc dáng và độ bền bỉ cũng kém hơn so với lúc hơn hai mươi tuổi một chút, nhưng là ——

 

"Luận địa vị xã hội, luận tài sản, cậu cảm thấy cậu có điểm nào so được với Kayveas?" Giọng Gloria lạnh lùng.

 

Thậm chí kể cả nói về ngoại hình, tuy rằng hai năm gần đây Andrea là tân binh có sức bật rất mạnh, nhưng Kayveas kia cũng là người mười mấy năm liên tiếp lọt vào bảng xếp hạng 100 gương mặt đẹp trai nhất.

 

—— Tuy rằng trong khoảng thời gian gần đây, biểu hiện của gã quả thực có chút thần kinh.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Nhưng là, sự khác biệt giữa món chính và món tráng miệng, Gloria vẫn phân biệt rất rõ ràng.

 

Nói trắng ra, người như Andrea, căn bản không đáng để cô ta mạo hiểm mất mặt, ly hôn với Kayveas.

 

Điểm này Gloria cho rằng mình luôn thể hiện rất rõ ràng, không ngờ Andrea nghe xong, lại như bị kích thích cực lớn nào đó, ánh mắt hắn biến đổi mấy lần: "Vậy sao em nói em yêu tôi?!"

 

"À, cái này," Gloria cũng ngây người một chút, không ngờ thằng nhóc này lại là một chiến sĩ thuần ái (yêu đương thuần khiết), "Tôi nói với rất nhiều người mà?"

 

"Ví dụ như Simon, John, Alexander, Micheal..."

 

Chỉ tính những cái tên nhớ được trong mấy năm gần đây, Gloria cũng cảm thấy mình có thể đứng tại chỗ đếm mười mấy phút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô ta còn định cho Andrea mở rộng tầm mắt xem thế nào gọi là "miệng lưỡi đàn bà gạt người quỷ", không ngờ Andrea như bị chuỗi tên người trôi chảy hơn cả đọc tên món ăn của Gloria kích thích, đột nhiên gầm lên một tiếng "A", rút từ trong n.g.ự.c ra một con d.a.o ăn, đột ngột vung về phía Gloria: "Em lừa tôi!!!"

 

Gloria không ngờ đối phương một lời không hợp còn chơi trò này, đột nhiên hét lên: "A!!!"

 

Rõ ràng lúc này cô ta nên trốn, nhưng con người dưới sự kích động, lăng là quên mất rốt cuộc phải hành động thế nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn con d.a.o ăn sắc bén kia c.h.é.m về phía mặt mình.

 

Nếu nhát d.a.o này thực sự c.h.é.m xuống, hủy dung phá tướng là không tránh khỏi —— cũng không biết bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ hàng đầu nước Mỹ có thể chữa trị được không.

 

Khoảnh khắc cuối cùng, Gloria chỉ có thể tự lừa mình dối người nhắm mắt lại, phảng phất như vậy thì mọi thứ trước mắt sẽ không còn tồn tại nữa.

 

Tiếng "keng" đột nhiên vang lên.

 

Sau đó là tiếng hét t.h.ả.m thiết của Andrea: "A!"

 

Gloria mở bừng mắt.

 

Chỉ thấy Andrea vừa nãy còn cảm xúc kích động, giương nanh múa vuốt đã bị ấn ngược lên tường, cánh tay bị Khương Mịch Tuyết dùng khăn lông quấn lấy, vặn ngược ra sau lưng bằng một tư thế không phù hợp với cơ học cơ thể người lắm.

 

Còn con d.a.o ăn kia đã lăn lóc trên mặt đất.

 

"Tôi nói rồi mà," Khương Mịch Tuyết rút một chân ra, đạp lên eo Andrea, vừa tiếp tục siết khăn lông, giọng điệu hờ hững, "Tên này chưa trải qua huấn luyện vũ khí gì, d.a.o dễ rơi lắm."

 

Tư thế này đối với Khương Mịch Tuyết coi như là tiết kiệm sức, không cần tốn bao nhiêu lực cũng có thể hạn chế hành động của Andrea.

 

Ngược lại, Andrea thì t.h.ả.m hơn nhiều.

 

Vì tư thế bị khóa tay ít nhiều có chút trái với cấu tạo cơ thể người, nên chỉ cần Khương Mịch Tuyết dùng một chút lực, cánh tay hắn sẽ cảm nhận được lực xé rách đau đớn không giống tiếng người, khiến hắn không nhịn được hét thảm.

 

Tuy nhiên Khương Mịch Tuyết chẳng màng đến cảm nhận tâm lý của nghi phạm, cô quay đầu hỏi Gloria đang xụi lơ trên mặt đất: "Thế nào?"

 

Cô vươn một tay ra: "Cần tôi kéo cô dậy không?"

 

Khương Mịch Tuyết vừa duỗi tay ra, tự nhiên không tránh khỏi tư thế thay đổi, Andrea lại bị kéo đau, phát ra tiếng hét thảm.

 

Gloria thì vẫn kinh hồn chưa định, mãi một lúc sau, mới yếu ớt lên tiếng: "... Cô đến từ bao giờ vậy."