Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 64



 

 

 

Ngô Hoài lại nhịn không được từ hàng ghế trước ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy Khương Mịch Tuyết đang ngồi ngay ngắn trên ghế, biểu cảm bình tĩnh và điềm nhiên. Đối diện với ánh mắt của Ngô Hoài, cô còn nghiêng đầu nhìn lại.

 

Phảng phất như đang hỏi: Anh có chuyện gì sao?

 

Ngô Hoài nhất thời giống như học sinh làm việc riêng trong giờ học bị bắt quả tang, hắn xấu hổ cười ha hả: "Cô nói tiếp đi."

 

Khương Mịch Tuyết mới tiếp tục nói: "Vốn dĩ chuyện giữa người thân có tình m.á.u mủ là điều rất bình thường. Trong tiềm thức con người, nó nên thuộc về phạm trù mặc định."

 

"Lấy ví dụ đi, khi còn nhỏ lúc anh xin mẹ tiền tiêu vặt, anh có cố tình hét lên một câu 'máu mủ tình thâm' không?"

 

Ngô Hoài hồi tưởng lại bộ dạng lăn lộn ăn vạ với mẹ ruột hồi bé, sắc mặt khả nghi đỏ lên một chút.

 

"Mà nếu mẹ anh không đồng ý, anh muốn làm ầm ĩ với bà ấy, hét lên một câu anh là con trai bà ấy cũng là cùng lắm rồi chứ? Có ai lại đi lặp đi lặp lại hét to về huyết thống tình thân, nói mẹ anh mặc kệ con trai ruột không?"

 

"Trong tình huống bình thường, trẻ con đều chỉ biết nói: Con mặc kệ, con muốn cái đó."

 

Ngô Hoài: "......"

 

Đáng ghét, Khương Mịch Tuyết có phải thật sự biết đọc tâm không vậy??

 

"Cho nên suy rộng ra, khi cha mẹ đưa ra yêu cầu vô lý với con cái, liệu họ có câu trước câu sau, câu nào cũng chỉ trích đối phương không màng đến tình thân huyết thống không?"

 

"Huống chi từ ngữ họ dùng thậm chí không phải là 'mày bất hiếu', mà là từ ngữ cứng nhắc hơn nhiều: 'máu mủ tình thâm'."

 

Ngô Hoài trầm mặc.

 

"Mà thói quen của con người chính là, càng thiếu cái gì, càng muốn nắm chặt cái đó."

 

"Nếu là thứ không để ý, sẽ không bị nhắc tới bên miệng —— bởi vì nó thậm chí không lọt vào phạm vi ý thức của bọn họ."

 

Mười phút sau xe dừng ở bãi đỗ xe khách sạn, Khương Mịch Tuyết xuống xe, nói cảm ơn rồi quẹt thẻ lên thang máy trước.

 

Ngô Hoài nhìn theo bóng lưng Khương Mịch Tuyết đi xa một lúc, cả người còn chìm trong những lời cô vừa nói chưa kịp hoàn hồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Bất thình lình vừa quay đầu lại, lại phát hiện Bách Cảnh Hoán không biết đã mở mắt từ lúc nào.

 

"Làm tôi giật cả mình!" Ngô Hoài vỗ mạnh vào ngực.

 

Hắn lại quan sát thần sắc Bách Cảnh Hoán một lát: "Vừa rồi lời Khương Mịch Tuyết nói, cậu đều nghe thấy hết rồi?"

 

"Tổ tông của tôi ơi, cậu không phải là thật sự tin lời cô ấy đấy chứ?"

 

Giọng Bách Cảnh Hoán hơi khàn, từ tư thế nằm ngồi dậy: "Dù sao thì tin thử một chút cũng chẳng mất mát gì."

 

Anh nắm chặt tay: "Chờ quay xong ngày mai, em sẽ về nhà một chuyến trước."

 

......

 

Ngày hôm sau việc quay quảng cáo tiếp tục tiến hành. Khương Mịch Tuyết giữ vững thói quen đúng giờ, đến studio trước khoảng mười phút. Còn Bách Cảnh Hoán thì đến sát giờ, nhìn tinh thần diện mạo thì có vẻ tối qua anh ngủ không ngon lắm, nhưng năng lực chuyên nghiệp vẫn còn đó, nhìn chung cũng không làm chậm trễ tiến độ.

 

Hôm nay vợ chồng Bách Quốc Hùng cũng không đến quấy rối nữa, toàn bộ quá trình quay chụp kết thúc thuận lợi.

 

Sau khi xong việc, người phụ trách Minh Lực Sports muốn tổ chức mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, nhưng Bách Cảnh Hoán lại tỏ vẻ mình đã đặt vé máy bay rời đi vào tối nay từ trước, thật sự không có cách nào tham gia.

 

Khương Mịch Tuyết thì không vội, cùng các nhân viên ăn cơm xong mới đáp chuyến bay đêm đó về thành phố H.

 

Trên máy bay, Trang Xảo mới lặng lẽ hỏi Khương Mịch Tuyết: "Chị Mịch Tuyết, em nhớ giờ bay của thầy Bách cũng xấp xỉ chúng ta mà, sao anh ấy không ăn cơm cùng mọi người?"

 

"Có khả năng anh ta còn việc khác phải làm." Khương Mịch Tuyết thuận miệng trả lời.

 

......

 

Máy bay đến thành phố H đã là đêm khuya, Khương Mịch Tuyết trực tiếp về khách sạn ngủ, sáng hôm sau lại đến phim trường "Tập Hung".

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Đến phim trường cô mới biết, Bách Cảnh Hoán lại xin nghỉ thêm nửa ngày, mãi đến chiều mới thấy anh ta vội vã chạy về.

 

Sau đó việc quay phim diễn ra như thường lệ. Khương Mịch Tuyết ở đoàn phim tròn hai tuần, hoàn thành gần hết các cảnh quay nội cảnh của mình, chỉ còn lại ngoại cảnh và một số cảnh lẻ tẻ cần quay bổ sung.