Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 69



 

 

 

 

Khương Mịch Tuyết cũng nán lại đoàn phim chưa đi —— dự báo thời tiết nói tối nay có mưa to, thời gian rất thích hợp cho một cảnh quay đêm mưa trong phim.

 

Sau khi mọi người tụ tập ăn tối xong, các diễn viên và nhân viên có cảnh quay gấp đã đi về phía trường quay. Khương Mịch Tuyết không vội, chậm rãi đi phía sau, hỗ trợ thu dọn vỏ hộp cơm.

 

Cô vừa nhặt một cái hộp cơm bỏ vào túi rác đen lớn trên tay kia, thì từ bên cạnh, một bàn tay to với các khớp xương rõ ràng vươn tới: "Để tôi giúp cho?"

 

Mạnh Tế Chu không biết đã đứng cạnh cô từ lúc nào, đôi mắt phượng hơi cong, trông rất ôn hòa và dễ gần.

 

Khương Mịch Tuyết ngẩn người, sau đó chỉ sang bên trái: "Đằng kia còn túi rác, anh đi lấy một cái nhặt giúp đi."

 

Ý tứ rất rõ ràng, Ảnh đế Mạnh vốn định giúp Khương Mịch Tuyết xách túi không khỏi khựng lại.

 

Anh bỗng thở dài: "Cô Khương, thái độ cự tuyệt này của cô thật sự sẽ làm người ta cảm thấy bị tổn thương đấy."

 

Khương Mịch Tuyết nói: "Chắc hẳn không bao gồm ngài đâu nhỉ?"

 

"Có sao nói vậy, rõ ràng là người không thích giao du với người khác lắm, nhưng khi xuất hiện trước mặt mọi người lại luôn tỏ ra rất ôn hòa bình dị," cô nói, "Trình độ diễn xuất của ngài, tôi thật sự rất muốn học hỏi đàng hoàng."

 

Mạnh Tế Chu hơi sững sờ, rồi sau đó chậm rãi cười rộ lên: "Cô Khương, sức quan sát của cô thật sự rất nhạy bén."

 

Anh nói xong, thật sự xoay người đi lấy một cái túi rác bên cạnh, hơn nữa tốc độ thu dọn cũng không chậm, hiển nhiên không phải là người không biết làm việc nhà.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

"Thật sự là ngài quá ưu ái tôi rồi." Khương Mịch Tuyết đáp.

 

Nhân viên còn lại ở khu vực này thưa thớt. Mặc dù có người chú ý đến Mạnh Tế Chu và tò mò nhìn về phía họ, nhưng cũng không dám lại gần quá, vì thế không ai nghe rõ Mạnh Tế Chu và Khương Mịch Tuyết đang nói gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Tuy nhiên có một điểm cô Khương nói chưa đúng lắm," Mạnh Tế Chu sửa lại, "Tôi đối với cô là thật sự rất hứng thú —— đừng hiểu lầm, không phải cái từ ngữ không hay ho lắm giữa nam và nữ đâu, ý tôi là kiểu..."

 

Anh hơi suy tư một chút: "Hứng thú với sự vật mới lạ chăng? Tôi cảm thấy cô là một người rất thú vị."

 

Mạnh Tế Chu cười với Khương Mịch Tuyết một cái: "Cho nên, tôi mới rất có hứng thú tiếp cận cô."

 

Khương Mịch Tuyết nói: "Vậy tôi đúng là thụ sủng nhược kinh rồi."

 

Hộp cơm vương vãi trên mặt đất đều đã nhặt xong, cô buộc miệng túi rác lại, đứng thẳng người dậy: "Có điều, nếu muốn làm bạn bè, tôi thích hai bên đều đứng ở vị trí bình đẳng với nhau hơn."

 

Mạnh Tế Chu ngẩn người.

 

Sau đó anh hơi khuỵu đầu gối xuống, hạ chiều cao ngang bằng với vị trí của Khương Mịch Tuyết: "Như thế này à?"

 

Khương Mịch Tuyết: "......"

 

Thấy vẻ mặt cạn lời của Khương Mịch Tuyết, Mạnh Tế Chu rốt cuộc không nhịn được cười ha hả —— lúc này độ cong nơi khóe mắt anh gia tăng, má lúm đồng tiền hiện lên, cảm giác uy nghiêm của đôi mắt phượng hoàn toàn bị đ.á.n.h tan —— đây cũng là nụ cười thật lòng đầu tiên của anh trong đêm nay.

 

"Xin lỗi," anh dừng lại, nhưng ý cười trong giọng nói không sao nén được, "Nhưng thấy cô như vậy, quả thực làm tôi cảm thấy thú vị hơn."

 

Anh ném túi rác trong tay mình đi, xoay người rút khăn ướt lau tay, sau đó đưa điện thoại về phía Khương Mịch Tuyết, trên màn hình đang sáng mã QR của anh: "Thêm phương thức liên lạc nhé? Bước đầu tiên để chúng ta trở thành bạn bè."

 

......

 

WeChat này Khương Mịch Tuyết đương nhiên là thêm. Không phải vì ham cái danh Ảnh đế kỹ thuật diễn tốt địa vị cao nhân mạch rộng của Mạnh Tế Chu, chỉ đơn thuần là muốn kết bạn với anh.

 

Buổi tối thành phố H quả nhiên đổ mưa to. Tận dụng thời tiết tốt "thuần thiên nhiên" không cần xe phun nước cũng chẳng cần hậu kỳ này, cô đã quay xong cảnh đêm của mình.

 

Tuy nhiên để đạt hiệu quả tốt nhất, cảnh dầm mưa này Khương Mịch Tuyết phải quay vài lần. Đợi đến khi tiếng "Được rồi, diễn viên cảnh sau chuẩn bị" của Liễu Minh Lượng vang lên, Khương Mịch Tuyết đã ướt như chuột lột.