Sau Khi Chuyên Gia Tội Phạm Trở Thành Sao Nữ Nhiều Tai Tiếng

Chương 71



 

 

 

Tin xấu là bản thân cô không có năng lực kinh doanh, tố chất tâm lý không đủ mạnh, đồng thời còn có mấy người họ hàng cực phẩm.

 

Khi cha mẹ Khương còn sống đương nhiên có thể che chắn những vấn đề này bên ngoài tầm mắt của nguyên thân, nhưng sau khi họ đi rồi, năng lực bản thân không đủ cộng thêm cảm xúc quá đau buồn đã làm nhiễu loạn phán đoán của cô.

 

Chưa đầy nửa năm, siêu thị vốn định giao cho cô đã bị gia đình dì cả Chu Trường Lệ tiếp quản kinh doanh, thậm chí ngay cả căn nhà cha mẹ để lại cũng bị họ lấy lý do "Dù sao cháu cũng đã ký hợp đồng ra mắt làm minh tinh dọn đến thành phố A rồi" để chiếm làm nơi ở.

 

Nguyên thân mơ màng hồ đồ thu dọn di vật cha mẹ, xám xịt dọn đến thành phố A, trừ những dịp lễ tết ra thì không bao giờ trở lại tòa thành nhỏ quê hương này nữa.

 

—— Và hiện tại, đây cũng là quê hương của Khương Mịch Tuyết.

 

Lần này là hành trình cá nhân nên Khương Mịch Tuyết không đưa Trang Xảo theo.

 

Từ ga tàu cao tốc đi ra, cô bắt xe về nhà mình trước. Gia đình Chu Trường Lệ - những kẻ từng gọi điện gào thét "hiếu kính trưởng bối là việc nên làm" với cô - không có ở trong nhà. Khóa cửa cũng đã bị đổi thành khóa mật mã. Xem ra trong cuộc đọ sức giữa môi giới và bọn họ, người môi giới cho thuê nhà giàu kinh nghiệm vẫn chiếm thế thượng phong hơn.

 

Nhưng hiển nhiên đối phương cũng không phải dạng vừa. Khương Mịch Tuyết nhập mật mã môi giới đưa để vào nhà, liền phát hiện không ít đồ nội thất vốn có trong nhà đã bị dọn đi, căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách trông có vẻ trống trải. Chắc là bị bọn họ mang đi để "bù đắp tổn thất".

 

Khương Mịch Tuyết đi vào phòng của "chính mình".

 

Căn phòng mấy mét vuông đặt một chiếc giường gỗ thịt. Tuy là lần đầu tiên bước vào đây, nhưng ký ức của nguyên thân giúp Khương Mịch Tuyết dễ dàng biết được vị trí bài trí của từng món đồ nội thất.

 

Chỗ này nên có một cái bàn trang điểm nhỏ, bên kia đặt bàn học liền kệ sách to... Đương nhiên, những thứ này đều đã bị cả nhà Chu Trường Lệ dọn sạch. Cũng không biết ở cái quê này mười năm sau thì mấy thứ đó có giá trị gì.

 

Thứ còn sót lại là chiếc giường gỗ thịt này, có lẽ vì quá nặng nên không tiện dọn đi. Mặt giường trống trơn, đệm cũng chẳng trải cái nào, không thể ngủ được.

 

Nhưng Khương Mịch Tuyết cũng không ngại, cô cởi giày, ngồi xếp bằng trực tiếp lên dát giường trơ trọi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngồi thẫn thờ một lúc, Khương Mịch Tuyết mới xuống giường, sau đó bò xuống sàn phía bên kia, kéo ngăn tủ dưới gầm giường ra, thò tay vào trong mò mẫm, lấy ra mấy cuốn nhật ký và một túi hồ sơ.

 

Trong túi đựng một cuốn sổ tiết kiệm và các tài liệu liên quan đến vụ t.a.i n.ạ.n xe cộ năm đó.

 

Năm đó rời quê lên thành phố A, nguyên thân đã mang đi phần lớn di vật của cha mẹ, bao gồm đồ dùng lúc sinh thời, đủ loại giấy tờ tài liệu... duy chỉ có ngăn bí mật dưới giường mình là để lại túi hồ sơ này.

 

Thứ nhất, chuyện t.a.i n.ạ.n xe cộ quá đau lòng, mang theo những tài liệu này chỉ khiến cô nhìn vật nhớ người thêm đau khổ.

 

Thứ hai, nguyên thân là người mềm lòng trọng tình cảm, biết điều kiện nhà dì cả không bằng mình nên mới giấu cuốn sổ tiết kiệm chứa hơn nửa số tiền bồi thường bảo hiểm ở đây. Nếu bọn họ chịu khó dọn dẹp căn phòng này cẩn thận, nói không chừng đã có thể phát hiện ra.

 

—— Tuy rằng theo Khương Mịch Tuyết thấy, cách làm này thật sự không cần thiết.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Cô lấy từng món đồ trong túi hồ sơ ra xem qua một lượt rồi cất lại, sau đó mở cuốn nhật ký ra.

 

Ký ức là một thứ rất huyền diệu, nó không giống như máy quay phim có thể hoàn nguyên trung thực mọi sự việc đã xảy ra. Những gì Khương Mịch Tuyết biết được cũng chỉ là một góc băng sơn trong quá khứ mà nguyên thân còn nhớ. Nó không khách quan, mà thay đổi tùy theo nhận thức và góc nhìn của người giải mã.

 

Giống như trong ký ức của nguyên thân tràn ngập sự bi thống khi tin dữ về cha mẹ truyền đến, nhưng Khương Mịch Tuyết lại chú ý tới một chi tiết: chuyến đi công tác xa đó, vợ chồng Chu Trường Lệ đã đi cùng cha mẹ Khương.

 

Còn cả gói bảo hiểm t.a.i n.ạ.n giá trị lớn vốn dĩ vợ chồng Chu Trường Lệ không nên biết...

 

Có người thật sự có thể nhẫn tâm đến mức ra tay tàn độc với chính người thân của mình sao?

 

Có.

 

Khương Mịch Tuyết thầm trả lời trong lòng.

 

......