Sau Khi Hiểu Lầm Đại Ca Học Đường Là Gay

Chương 6



Nhưng cậu ta chẳng những không buông mà còn giữ chặt lấy tay tôi, nụ hôn càng thêm mãnh liệt.

 

“Ưm…”

 

Hương thông thanh mát bắt đầu len lỏi vào não tôi.

 

Suốt ba phút liền.

 

Trước mắt tôi, trong đầu tôi, trong suy nghĩ tôi tất cả chỉ còn lại đôi môi mềm mại của cậu ta và mùi hương trên người cậu ta.

 

Bất chợt, cậu ta cạy môi tôi ra, muốn xâm chiếm sâu hơn.

 

Tôi hoảng hốt cắn cậu ta một cái.

 

Vị m.á.u ngọt tanh lập tức lan ra trong miệng.

 

Kỷ Tinh Châu khẽ rên một tiếng, lúc này mới chịu buông tôi ra.

 

Chát!

 

Mắt tôi đỏ hoe, dùng hết sức tát cậu ta một cái.

 

“Kỷ Tinh Châu, đồ khốn! Ai cho cậu hôn tớ hả! Đó là nụ hôn đầu của tớ!”

 

Kỷ Tinh Châu sờ chỗ vừa bị đánh, bặm môi rồi bật cười khẽ.

 

“Không phải cậu bảo tớ hèn hạ như tiểu nhân sao? Vậy tớ đành nhận luôn cái tội danh đó.”

 

“Sao? Đánh tiếp không? Tên khốn này chẳng thấy đau tí nào đâu.”

 

“Còn hôn thì… thấy đã lắm.”

 

Tôi tức giận đến mức nhảy xuống xe.

 

Tiện tay vẫy một chiếc taxi về trường.

 

12

Từ hôm đó, Trần Gia Yến bặt vô âm tín.

 

Tôi nhắn tin cho cậu ấy, mãi chẳng nhận được hồi âm.

 

Ngược lại.

 

Kỷ Tinh Châu thì như thể bật chế độ “theo dõi tôi 24/7”.

 

Đi đâu cũng có thể gặp cậu ta.

 

Tôi bực mình, hỏi thẳng tại sao cứ bám theo tôi.

 

Cậu ta nhếch môi cười, trông vừa lưu manh vừa vô lại: “Muốn theo đuổi cậu. Tớ đã cướp mất nụ hôn đầu của cậu, phải có trách nhiệm chứ.”

 

Tôi đỏ mặt: “Kỷ Tinh Châu, cậu giỏi thì nói to hơn chút nữa xem!”

 

Thấy tôi giận, cậu ta lại càng cười sảng khoái hơn: “Nếu thấy ấm ức, cậu cứ hôn lại đi. Hoặc là…”

 

Cậu ta từ từ ngồi xổm xuống, ánh mắt ngang tầm với tôi: “Cậu cứ tát tớ một cái cho hả giận.”

 

“Cậu…!”

 

Tôi giận đến mức quay lưng bỏ đi luôn.

 

...

 

Cuộc theo đuổi của Kỷ Tinh Châu ngày càng rầm rộ.

 

Trong trường bắt đầu đồn ầm lên rằng tôi bị Trần Gia Yến từ chối, nên mới chạy sang ngả vào lòng Kỷ Tinh Châu.

 

Tôi vốn định đính chính.

 

Nhưng Kỷ Tinh Châu lại đích thân lên diễn đàn trường đăng bài phản hồi: [Đúng vậy. Tớ đang theo đuổi Thẩm Ninh Du. Mọi người đừng dọa cô ấy chạy mất.]

 

Ngay lập tức, có người bắt đầu "chèo thuyền" ghép đôi tôi với Kỷ Tinh Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Từ một người mờ nhạt chẳng ai để ý, tôi bỗng nhận được rất nhiều lời cổ vũ dễ thương.

 

Khiến tôi vừa thấy xấu hổ vừa bất lực.

 

Nhưng mặt khác, trong lòng tôi lại có chút hụt hẫng.

 

Trần Gia Yến… lâu lắm rồi không liên lạc với tôi.

 

Tôi muốn giải thích chuyện giữa tôi và Kỷ Tinh Châu với cậu ấy, nhưng nghĩ lại cũng chẳng có lập trường gì để nói.

 

Đúng lúc tôi đang phiền lòng, thì cậu ấy hiếm hoi chủ động nhắn tin cho tôi.

 

Cậu nói có một buổi hội thảo mà cậu ấy sẽ làm diễn giả, hy vọng tôi đến ủng hộ.

 

Tôi do dự một lúc, rồi cũng đồng ý.

 

Nhưng tôi không ngờ, đó lại là bước ngoặt khiến tôi hoàn toàn hết hy vọng với Trần Gia Yến.

 

13

Tối hôm đó, Trần Gia Yến là người chủ trì toàn bộ buổi hội thảo.

 

Diễn giả được mời là viện trưởng Tòa án cấp cao tỉnh.

 

Không khí tại hiện trường vô cùng sôi động.

 

Tôi ngồi hàng ghế thứ hai, ngượng ngùng dõi mắt nhìn cậu ấy trên sân khấu.

 

Hôm nay cậu ấy mặc một bộ vest ôm sát, dáng người cao ráo, nét mặt tươi cười, dịu dàng đến mức tựa như thần tiên giáng trần.

 

Tôi cứ ngỡ mọi chuyện đều suôn sẻ.

 

Nhưng đến gần cuối buổi, Trần Gia Yến bất ngờ lấy ra một bó hoa hồng thật lớn.

 

Cả hội trường vang lên tiếng hò reo đầy bất ngờ.

 

Thậm chí có người biết chuyện còn quay sang nhìn tôi.

 

Trần Gia Yến mỉm cười trước tiếng cổ vũ, giọng trầm ấm qua micro vang vọng khắp khán phòng: “Tôi nhớ lúc nãy thầy có nhắc đến ‘công bố’, nói rằng người Trung Quốc chúng ta sau khi đăng ký kết hôn vẫn tổ chức đám cưới chính là để công bố, công bố cho thiên hạ biết, nam nữ đôi bên đã có chủ, ngăn chặn người thứ ba xen vào. Tôii thấy cách giải thích này vô cùng lãng mạn.”

 

“Vậy nên, nhân đây, tôi muốn công bố tình yêu của mình với một cô gái.”

 

Ngay lúc ấy.

 

Cả hội trường như bùng nổ.

 

Thanh Thanh cũng kích động đến mức nắm chặt lấy tay tôi.

 

“Ninh Du! Hai cậu tiến triển nhanh thật đó!”

 

“Đây là tình yêu thuần khiết sao? Mới năm ba mà cầu hôn luôn rồi!”

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

“Nghe nói là Thẩm Ninh Du đấy! Ghen tị ghê!”

 

“Trần Gia Yến hình như nhà giàu lắm mà. Thẩm Ninh Du hạnh phúc thật, bạn trai vừa đẹp trai, vừa giàu lại còn chung tình thế này!”

 

Đầu óc tôi thoáng chốc trống rỗng, luôn có cảm giác đâu đó không đúng.

 

Nhưng bầu không khí hiện tại quá náo nhiệt, mọi người đều như đang say đắm trong một màn tỏ tình lãng mạn.

 

Vì thế, giữa tiếng reo hò của mọi người, tôi ngượng ngùng đứng dậy.

 

Rất nhanh, tôi đã biết rốt cuộc là chỗ nào không đúng.

 

Giây tiếp theo…

 

“Vậy nên, Lâm Tang, em có nguyện ý đón nhận tình yêu của anh không?”

 

14

Chính là khoảnh khắc ấy.

 

Tôi và cậu ta còn chưa bắt đầu, thì lấy đâu ra màn cầu hôn?

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com