[Nếu trên đời có điều gì đáng sợ hơn cả sinh tử, thì có lẽ chính là sự tiếc nuối.]
Tôi hơi căng thẳng khi nhìn vào ống kính.
Tiểu Cần còn trêu tôi: “Chị, ngày nào chị cũng đối mặt với ống kính mà còn căng thẳng sao?”
“Đương nhiên rồi.” Tôi gật đầu. “Bình thường chị chỉ diễn thôi, còn hôm nay là lời chào tạm biệt chính thức, tất nhiên là hơi căng thẳng.”
Tôi chỉ vào bộ đồ mình đang mặc. “Hôm nay chị mặc vest, cũng khá là trang trọng đấy chứ.”
Tiểu Cần nói tiếp: “Vậy chị nói đi, em đang quay đây.”
“Tôi đã về nhà gần nửa tháng rồi, không để Tiểu Cần đến quay phim giúp. Tôi chỉ hơi tham lam một chút, muốn được ở riêng với bố mẹ. Khoảng thời gian cuối cùng này thật sự rất hạnh phúc.
Nhưng không may là, tôi cảm thấy sức khỏe của mình ngày càng yếu đi.
Ngay cả bác sĩ cũng hỏi tôi có chắc chắn không muốn nói với bố mẹ không.
Tôi đã từng muốn tổ chức một đám tang cho mình, nghĩ xem nên chuẩn bị một khung cảnh đặc biệt nào đó, rồi tìm xem có bản nhạc nào phù hợp không, hay là nên viết gì trên bia mộ của mình.
Sau đó tôi lại chẳng buồn quan tâm nữa. Tôi nghĩ bố mẹ sẽ lo liệu ổn thỏa, hoặc là cái tên Hàn Húc kia sẽ thu xếp giúp tôi. Tôi vẫn muốn làm cô công chúa nhỏ, lười biếng một chút.
Tôi muốn nói với những bạn xem video đầu tiên này rằng, đừng khóc nhé.
Tôi chỉ đến một thế giới khác thôi.
Biết đâu, tôi lại mở ra một phó bản mới, đi cứu vớt một thế giới nào đó thì sao.
À đúng rồi, Chúc Uyển là nghệ danh của tôi.
Tên thật của tôi là Chúc Hạ Lý, đừng quên nhé.
Vậy, đã đến lúc phải nói lời tạm biệt rồi.
Tạm biệt.”
14
Ngày 2 tháng 8 năm 2024.
Dưa Hấu
Tập bảy (Phần đầu).
[Bí mật không thể nói.]
“Đừng căng thẳng, cứ nói bình thường thôi.” Tôi giơ ống kính lên, người xuất hiện trong khung hình là Tiểu Cần.
“Chị ơi, hay là chị làm đi, em hợp cầm máy quay hơn, không quen lên hình, em lo quá.” Cô ấy vừa nói vừa lo lắng xoắn tóc.
“Không được, giờ chị xấu lắm. Em giúp chị một việc, để hình ảnh của chị trong mắt mọi người được đẹp hơn nhé?”
Tôi đưa tờ giấy qua: “Em cứ đọc theo này là được.”
Tiểu Cần bất đắc dĩ cầm tờ giấy, đọc theo từng chữ, đọc được một lúc lại nghẹn ngào.
“Xin lỗi, tuy tôi đã làm video được bảy kỳ rồi, nhưng nói cho cùng, nguyện vọng cuối cùng này là nguyện vọng cá nhân, tôi không muốn công khai.
Tôi nhờ Tiểu Cần giúp tôi làm việc này, chỉ có những người thân thiết nhất mới liên quan đến nguyện vọng này.
Tôi hơi mệt rồi. Sau này sẽ không quay nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -