Tiệc rượu kết thúc, mọi người trở về nhà riêng.
Trình Ý đi cùng xe với Tô Nam, trên đường về liên tục giơ ngón cái khen Thương Khiêm:
“Tầm cỡ của người ta khác hẳn phàm nhân chúng ta!”
Tô Nan gật đầu đồng tình.
…
Dự án nghiên cứu của tập đoàn Cự Lập tiến triển thuận lợi, chỉ vài ngày sau đã có kết quả mới.
Trợ lý dự án thường trú tại Cự Lập, Đường Khải một mình phụ trách dự án khổng lồ này rõ ràng hơi quá sức, liền đề xuất với Tô Nam việc tăng cường nhân sự.
Tô Nam cũng đồng ý.
Dự án đã đến giai đoạn trưởng thành, tính phức tạp và chuyên môn cao hơn hẳn so với giai đoạn khởi đầu.
Hai ngày sau, Dư Lâu mang danh sách nhân viên mới đến trình Tô Nam.
Tô Nam liếc qua, Dư Lâu định nói nhưng lại thôi:
“Trong này đều là sinh viên các trường danh tiếng, cô chọn một người đi?”
Cô liền lật qua vài tờ hồ sơ, tiện miệng hỏi:
“Ai nổi bật hơn?”
Dư Lâu không trả lời, mà chỉ nhắc:
“Trong này có một người, cô sẽ không ngờ tới đâu.”
Tô Nam nhướn mày, tò mò, lật vài trang.
Bỗng thấy một tấm ảnh quen thuộc, tay cô khựng lại, nụ cười cứng đờ.
Chuyện gì đây?
Dư Lâu khẽ khàng ho khan:
“Con gái chủ tịch tập đoàn Hồng thị, Hồng Ý Hoan.”
Tô Nam nhíu mày, nhìn qua hồ sơ cô ta, chỉ là tốt nghiệp đại học trong nước, thậm chí không thuộc top trường, trình độ như vậy hoàn toàn không thể lọt vào tầm mắt cô.
Dư Lâu: “Nghe nói chủ tịch Hồng đã đặc biệt nhờ HR, nên hồ sơ mới được gửi đến đây, nhưng quyết định cuối cùng vẫn là do chúng ta.”
Ánh mắt Tô Nam lóe lên, khẽ nhếch môi, bất giác khinh bỉ cười nhẹ, tay vô tình gõ lên bàn.
Hóa ra Hồng Ý Hoan đã chuẩn bị sẵn cho một cuộc chiến lâu dài?
Hay cố tình muốn vào công ty Tô thị?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dù là gì đi nữa cũng khơi dậy sự chú ý và tò mò của cô.
Tô Nam cong khóe môi:
“Chính là cô ta, cho cô ta đi hỗ trợ Đường Khải.”
Dư Lâu gật đầu:
“Vâng.”
Tập đoàn Cự Lập, Tô Nam nhận được thông tin của Lâm Ca, tham dự cuộc họp dự án, bàn về hướng đi tiếp theo của dự án.
Cùng lúc, Hồng Ý Hoan cũng nhận được thông báo nhận việc.
Cô ta tạm trú tại một khu chung cư cao cấp, không xa tập đoàn Phó thị, cơ sở vật chất tốt, xung quanh yên tĩnh, thanh lịch, nhưng nơi làm việc không phải tại công ty Tô thị, mà là trực tiếp đến là ập đoàn Cự Lập.
Người sắp xếp cho cô ta là Dư Lâu.
Vừa đến Cự Lập, Lâm Ca đã đứng chờ ở cửa, khí chất của tiểu thư thật không thể coi thường.
Thường Lịch mở cửa dẫn đường, Tô Nam khí chất cao quý bước vào, Lâm Ca cười đón:
Tửu Lâu Của Dạ
“Tô tổng, thật đúng giờ!”
Tô Nam: “Tôi vốn không có thói quen đi muộn.”
Hai người vừa nói vừa cười bước lên thang máy, vừa lúc gặp Dư Lâu dẫn Hồng Ý Hoan ôm hồ sơ.
Dư Lâu đứng lại, cúi chào lễ phép:
“Tô tổng, đây là nhân viên mới.”
Hồng Ý Hoan không đáp, chỉ đứng trơ trọi nhìn Tô Nam từ đầu đến chân, tưởng cô sẽ để ý đến mình.
Nhưng Tô Nam thì không.
Cô thậm chí chẳng quan tâm Dư Lâu nói gì, giới thiệu ai.
Cô chỉ khẽ gật đầu, bước đi không hề dừng, khí chất lạnh lùng, nở nụ cười nhẹ, bước theo tổng giám đốc Cự Lập Lâm Ca vào phòng họp.
Hồng Ý Hoan nắm chặt tay, nhìn bóng dáng cô.
Dường như lần đầu gặp Tô Nam, nhưng cô ta biết không phải vậy.
Tô Nam hiện diện trước mắt, từng chi tiết đều hoàn hảo, nhưng không nơi nào cầu kỳ quá mức. Cách đi đứng, cử chỉ vô tình toát ra sự lạnh lùng và kiêu hãnh, cả đời cô ta cũng khó bì kịp.
“Đi thôi, trợ lý Hồng, ba ly cà phê, hai ly không đường không sữa, một ly có sữa không đường.”
Dư Lâu nhã nhặn ra lệnh.