Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ảnh Đế

Chương 7



Lộ Tứ là đỉnh lưu, fan nhiều, anti-fan cũng nhiều.

Theo hàng vạn fan tràn vào, anti-fan cũng sẽ đánh hơi thấy mà hành động. Chuyện này nếu không giải quyết ổn thỏa, e là sẽ trở thành vết đen trong đời của anh ta. Mà chương trình trở thành chiến trường, cũng sẽ bị liên lụy.

Tôi không muốn liên lụy người vô tội, trong lòng có chút nóng ruột.

Người trong cuộc Lộ Tứ lại khẽ cười hai tiếng. Anh bước dài, thong thả đi đến bên cạnh Giang Tần, vẻ mặt thản nhiên.

"Trông cậu hình như chưa trưởng thành, tuổi còn nhỏ như vậy đã tham gia show hẹn hò, người nhà cậu cũng đồng ý sao?"

Lộ Tứ vai rộng eo thon, dáng người cao ráo, cao gần 1m90. Không chỉ cao hơn Giang Tần hơn nửa cái đầu, mà vóc dáng cũng to hơn một vòng.

Anh chỉ cần đứng ở đó, liền khiến Giang Tần có gương mặt baby trở nên nhỏ bé như đứa trẻ.

Lời nói ra, cũng vô cùng thích hợp. Giang Tần đang sụt sịt ngẩng đầu nhìn, lập tức khóc cũng không được, không khóc cũng không xong.

Phòng livestream ồn ào náo nhiệt cũng im lặng trong giây lát.

... Hóa ra Lộ Tứ là ý này à, so với anh ta, Giang Tần quả thực rất nhỏ.

Cái này mà các người cũng tin? Vừa rồi anh ta rõ ràng không phải ý này, nói như vậy rõ ràng là muốn gỡ gạc lại mà!

emmm, nhưng Giang Tần trông thật sự rất nhỏ, có chút giống học sinh cấp ba, cậu ta đã trưởng thành chưa?

Như cảm nhận được điều gì đó, Giang Tần cắn cắn môi, ấm ức nói.

"Em không nhỏ chút nào, em đã 22 tuổi rồi."

Lộ Tứ khẽ cười: "Nhưng cậu không hề cường tráng, cậu lấy gì để tranh giành với tôi?"

Lúc nói câu này, anh còn cố ý xoay người giơ bắp tay lên khoe sự cường tráng của mình.

Vạt áo sơ mi chưa cài cúc bay phấp phới, để lộ vòng eo săn chắc và tám múi rắn rỏi.

Giang Tần cúi đầu nhìn thân hình nhỏ bé của mình, lập tức không nói gì nữa. Mà những thực tập sinh khác trong phòng cũng không tự nhiên mà dời mắt đi, im lặng không nói gì.

Tôi có chút buồn cười.

Không ngờ đàn ông lại quan tâm đến những thứ này.

8

Trong lúc giằng co, Tô Duyệt huýt sáo một tiếng.

"Không ngờ thầy Lộ dáng người đẹp như vậy."

"Trên đời này e là không có mấy người đàn ông có thể sánh bằng thầy Lộ, cô Nguyễn thật có phúc."

Trong giọng nói có chút hâm mộ, Lệ Ngôn đang lạnh mặt bên cạnh nhíu mày, giọng điệu khó hiểu.

"Sao? Cô rất hâm mộ?"

Tô Duyệt gật đầu: "Hâm mộ chứ!"

Lệ Ngôn sững sờ, cúi đầu nhìn bụng mình, sắc mặt lập tức khó coi.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com