Hướng Quảng Minh chỉ ra ngoài cửa sổ: "Giếng nước ở đằng kia." Sau đó lại chỉ vào tòa nhà ba tầng duy nhất trong khu nhà máy: "Văn phòng của tôi ở tầng ba ngoài cùng bên phải, nhà ăn ở bên kia, có việc gì thì cứ đến tìm tôi, tôi đi làm việc trước đây."
Nhìn bóng lưng đối phương rời đi, Tần Hướng Hải mỉm cười, xã hội này quả nhiên rất thực tế.
Hôm nay là do Trần Hồng Kỳ đích thân đưa cậu đến, đối phương mới có thái độ như vậy.
Nếu cậu tự mình đến, e rằng đối phương còn chẳng thèm liếc nhìn cậu lấy một cái.
Tần Hướng Hải đặt đồ xuống, tìm một cái thùng có vết nứt ở cửa, đi ra giếng lấy nước.
Không biết rằng lúc này Hướng Quảng Minh đang ở trong văn phòng quan sát hành động của cậu.
Trần Hồng Kỳ đích thân đưa người đến, nhưng mối quan hệ giữa hai người không thân thiết.
Chính vì vậy, ông ta mới không mấy quan tâm đến Tần Hướng Hải.
Hướng Quảng Minh nghĩ một lát, cuối cùng gọi điện cho Trưởng phòng hành chính, bảo anh ta nhanh chóng làm thủ tục nhập chức cho Tần Hướng Hải.
Ông ta không cần phải quá thân thiết, nhưng không thể không làm gì cả, trước tiên sắp xếp công việc, còn lại tính sau.
Tần Hướng Hải mất hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng dọn dẹp xong căn phòng.
Nghỉ ngơi một lát, cậu cầm hộp cơm đi thẳng đến nhà ăn.
Lấy tem phiếu và tiền đã chuẩn bị sẵn, gọi một phần bắp cải xào và khoai tây thái chỉ, bữa ăn đầu tiên ở nhà máy sửa chữa cứ thế được giải quyết.
Món ăn khá ngon, vấn đề duy nhất là không có nhiều thịt, hơi không đã.
Không có đồng phục, trên đường đi cậu bị không ít người chỉ trỏ.