Trình Cẩn Ngọc đang nằm sấp, cơ thể được bọc kỹ bằng vải, bị thương rất nặng.
Lệ của ta tuôn trào mất kiểm soát.
"Trình Cẩn Ngọc, chàng đã nói sẽ không bị thương mà, sao thương thế lại nặng như vậy? Chàng biết không, từng ngày ta đều đợi chờ chàng viết thư cho ta, từng ngày ta đều hỏi thăm tin tức về chàng."
Ta nằm bên trên người Trình Cẩn Ngọc, khóc đến nỗi không thở nổi, chẳng nhận ra rằng Trình Cẩn Ngọc đã tỉnh lại, mỉm cười nhìn ta.
Chàng vất vả vươn tay, nhè nhẹ vuốt đầu ta, nói khẽ: "Nương tử, đừng khóc nữa, ta không sao."
Ta ngỡ ngàng, nhìn chằm chằm vào chàng.
Chàng vẫn còn có thể cười như vậy sao?
"Ta thật không sao, đừng khóc nữa, chỉ là giả vờ thôi"
Trình Cẩn Ngọc nhếch môi cười, ôm ta vào lòng.
Trong lều chỉ có chúng ta hai người, ta có thể thoải mái nằm sấp trên lòng Trình Cẩn Ngọc, nghe thấy nhịp đập mạnh mẽ của trái tim chàng.
"Trình Cẩn Ngọc, Triệu Khanh vu oan chàng phản quốc, sai người đi bao vây phủ tướng quân của chúng ta, vì thế ta mới bỏ trốn ra ngoài."
Ta hít sâu một hơi, vẫn chưa biết phủ tướng quân và phụ mẫu ta bây giờ ra sao.
Khi nhắc đến Triệu Khanh, Trình Cẩn Ngọc cười lạnh một tiếng.
"Hắn mới là kẻ phản quốc. Hắn đã tiết lộ tin quân sự cho An Quốc, An Quốc liền hối hả kéo quân đánh chúng ta."
Trong lòng ta dần có một suy đoán.
Triệu Khanh có lẽ là để trả thù cho kiếp trước của hắn.
Trình Cẩn Ngọc xuất thân từ phủ tướng quân, nếu bị địch quốc tấn công, chắc chắn sẽ không tránh khỏi phải ra trận, Triệu Khanh muốn hắn c.h.ế.t trên chiến trường.
Và hắn còn muốn vu oan phủ tướng quân làm kẻ đồng phản.
"Thực sự là ghê tởm đến tận cùng, vì thỏa mãn tham vọng cá nhân, đẩy dân chúng vào lửa chiến!"
"Đừng lo, ta có cách. Bây giờ ta trông như bị thương nặng thế này, chỉ để hắn nhìn thấy."
Thấy ta tỏ ra tức giận, Trình Cẩn Ngọc không nhịn được mà bóp nhẹ má ta.
"Trong khoảng thời gian này, nàng hãy ngồi yên trong doanh trại, đợi khi chiến sự tan rồi, chúng ta sẽ trở về kinh thành. Lúc đó thì Triệu Khanh c.h.ế.t chắc rồi!”
Một tia c.h.ế.t chóc lướt qua đôi mắt Trình Cẩn Ngọc.
Ta gật đầu, chắc chắn Trình Cẩn Ngọc đã có trong tay bằng chứng về việc Triệu Khanh phản quốc.
Như vậy thì ta có thể an tâm rồi.
Kinh thành truyền đến tin tức, phủ tướng quân đã bị cấm quân kiểm soát, ngay cả phụ mẫu ta cũng bị giám sát.
Thẩm Nhược Trà giờ đã trở thành tiểu thiếp trong phủ vương gia, chạy đến trước cổng Lý phủ, cố ý nói những lời mỉa mai.