Số Phận Nhị Thập

Chương 113: Số Phận Nhị Thập



"Thuộc hạ nói thẳng." Thốn Bôn nói: "Nếu Hoàng lão gia (Hoàng Thượng) hưng thịnh an ổn, sẽ che giấu được thân phận của Nhị công tử, cũng bảo hộ Mộ phủ bình an. Nhị Thập cô nương cũng sẽ như vậy mà bình an. Đinh công tử nói, Hoàng lão gia trong nhà bất ổn. Nhị Thập cô nương thiện tâm, lại chỉ là một nữ tử gầy yếu, thuộc hạ sợ chính là..."

"Được rồi." Mộ Cẩm biết lời của Thốn Bôn là có ý gì.

Triều đình yên bình, Mộ Cẩm ngày nào cũng an nhàn, yên ổn, không phải lo nghĩ mà sống cuộc sống phú quý. Nếu thế cục triều đình rối loạn, một khi thân phận của hắn bại lộ, nhất định sẽ nguy cơ tứ phía.

Những người biết rõ mọi việc như Thốn Bôn hay Quan Thuần Lương. Cho dù bị bắt, bọn họ cũng có thể c.h.ế.t mà không hối tiếc.

Nhị Thập lại không như vậy. Hắn ở cùng nàng một thời gian, Mộ Cẩm biết nàng thực ra chỉ đang giả bộ. Ngoài miệng nói cam tâm tình nguyện. Nhưng thật ra đáy lòng lại có tính toán.

Chỉ cần tính mạng nàng bị người khác uy hiếp, nàng sẽ không thể giữ kín bí mật của hắn. Đây cũng là nguyên nhân mấu chốt lúc trước Mộ Cẩm muốn g.i.ế.c nàng. Nàng không có mười phần trung thành, một khi tình thế đối với nàng có lợi, nàng sẽ nhanh chóng phản bội hắn.

"Nhị công tử." Thốn Bôn lại nói: "Mộ lão gia muốn người cùng Nhị phu nhân viên phòng, cũng là hy vọng, về sau ngộ nhỡ có chuyện gì, Tô gia có thể giúp Nhị công tử giúp một tay. Thông qua biểu tỷ của Nhị phu nhân được Hoàng lão gia yêu thích, ít nhiều có thể giấu được tai mắt của người khác, tránh cho thân phận của người bại lộ."

"Ngươi nói lời này, làm ta dường như gặp được Lưu lão quản gia, bên tai ta vang lên mấy tiếng ong ong, ong ong, vang lên không ngừng." Thốn Bôn kiệm lời đột nhiên nói nhiều như vậy, Mộ Cẩm tự hỏi, gần đây có phải quá sủng nịnh Nhị Thập rồi hay không.

Mộ Cẩm bởi vì chuyện nữ nhân mà đi tìm Thốn Bôn, đây là lần đầu tiên. Thốn Bôn hiểu rõ chuyện này.

Nhị công tử từ đầu đã đối với Nhị Thập luôn phá lệ khoan dung. Cái gọi là thuốc câm, thực ra chỉ là đậu xanh, mè đen nấu thành. Giải dược thì là đậu đỏ, hạt ý dĩ. Vốn là dùng phòng bếp nhỏ của Tam tiểu thư để nấu bát canh này.

Nhị công tử đóng vai ác thấy thú vị, đem canh này nói thành độc dược với thuốc giải. Nếu Nhị Thập uống xong, nàng sẽ hiểu dụng ý của Nhị công tử chính là làm nàng câm miệng.

Nhị Thập không có uống. Nàng nói không muốn nợ ân tình rồi đem thuốc đổ vào trong tay áo. Kể từ đó, nếu Nhị công tử có truy cứu gì, nàng có thể nói chính mình không uống, mà không phải Thốn Bôn làm giả. Nhị công tử sẽ không có cách nào trách cứ Thốn Bôn.

Thốn Bôn chỉ là một hộ vệ nghe lệnh mà hành sự, nàng có thể vì hắn suy xét đến như vậy, hắn thấy thực cảm động.

Động tác nhỏ của nàng sao giấu nổi Nhị công tử.

Nhị công tử trong lòng biết rõ ràng, có điều lại dung túng Nhị Thập mà thôi. Nhị công tử mấy lần bức nàng lên tiếng, nàng không rên một tiếng. Làm bị thương gân cốt của nàng, nàng cũng cắn răng nhịn xuống.

Một vở diễn này, Nhị Thập tiếp được.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhị công tử bởi vì lí do thân thế mà trời sinh tính đa nghi, cực ít giao phó tín nhiệm cho người khác. Nhị Thập có thể ở trong tay Nhị công tử sống đến bây giờ, có thể thấy được nàng trong lòng hắn có chút phân lượng.

Thốn Bôn lo lắng chính là, tương lai Nhị Thập sẽ trở thành điểm yếu của Nhị công tử.

Loại người như Nhị công tử, không được phép có điểm yếu.

Triều đình sóng êm biển lặng, Nhị công tử còn có thể tùy hứng làm bậy. Thốn Bôn cũng ít khi khuyên ngăn chủ tử. Hôm nay chủ tử hỏi đến, Thốn Bôn mới nhắc nhở vài câu.

Nghe hay không nghe, là chuyện của Nhị công tử.

"Thốn Bôn." Mộ Cẩm lại nhìn về phía vại lá trà kia, "Ngươi nói xem, có sách lược vẹn toàn nào, có thể khiến cho một nữ nhân một lòng đi theo một người nam nhân hay không?"

"Chắc là có." Thốn Bôn đáp.

Mộ Cẩm cười cười, nói: "Ngươi cùng Dương Đào đi ra ngoài du sơn, ngoạn thủy. Sau hoàng hôn trở về."

"Vâng." Thật ra, Thốn Bôn cho dù ở trong phòng, chuyện phong nguyệt của chủ tử, hắn cũng sẽ bịt tai lại. Hắn sẽ đem lực chú ý đặt ở nơi xa xôi, bỏ qua động tĩnh phía sân nhỏ.

Nhưng Nhị công tử sợ âm thanh của Nhị Thập truyền ra dù chỉ một chút, vẫn đuổi Thốn Bôn cùng Dương Đào đi ra ngoài.

- ---

Thốn Bôn nói chuyện đều lấy đại cục làm trọng.

Mộ Cẩm liền không hỏi đến chuyện túi thơm nữa.

Lúc Mộ Cẩm vừa ra ngoài, Nhị Thập vội vàng đi tìm một tấm khăn lụa mỏng, che lại mặt rồi nằm lên giường.

Mộ Cẩm đẩy cửa đi vào.

Đang nghĩ ngợi, cái nữ nhân này thật không đáng để hắn sủng nịnh. Nhưng mà nhìn thấy bộ dáng thấy c.h.ế.t không sờn của nàng. Hắn dùng bốn chữ đánh gãy suy nghĩ chính mình, đó là: Tận hưởng lạc thú.