Số Phận Nhị Thập

Chương 44: Số Phận Nhị Thập



Đường nhỏ bùn lầy là đường Phúc trại phải đi qua, nên Nhị Thập đã đụng phải Lỗ Nông.

Lý thẩm nhớ tới một việc, hỏi: "Nhị đương gia có phải hay không lại đi ra Hoàng lăng thám hiểm?"

"Chắc vậy." Một vị đại thẩm hai tay nâng lên cái bát to, "Phía sau núi mới là đường đi Hoàng lăng, chính là chỗ Nhị đương gia được tìm thấy. Có thể so với hai lối ra đường thủy bộ, càng dễ tiếp cận Hoàng lăng hơn."

Một vị đại thẩm khác nói tiếp: "Nhị đương gia của chúng ta phải ở lại núi này, thật sự là đáng tiếc."

Mấy vị đại thẩm phụ họa theo: "Đúng vậy, đúng vậy."

Nhị Thập nhíu lông mày.

Lúc trước Nhị Thập cảm thấy, tưởng chừng như vận khí đã dùng hết. Kỳ thật, thầm nghĩ đường đi Giang Châu mới đúng là sóng to gió lớn. Đến nay, kẻ trộm mộ đi vào, bảy người không ra được. Nàng chỉ chọn phải thứ gì đó không may mắn, lại không biết c.h.ế.t lúc nào.

Tuy vậy, những cái này nàng đâu biết. Nàng cho rằng, ám đạo cũng chỉ là một con đường, nàng không vào Hoàng lăng là được. Nàng trong đầu toàn ý nghĩ chạy trốn không nguôi. Nghe xong Lý thẩm nói, Nhị Thập bắt đầu nghĩ cách mới.

Lúc này, Lỗ Nông ở bên ngoài kêu to, "Kết hôn ngoài đèn lồng đỏ cùng xiêm y đỏ, còn phải làm gì nữa?"

Mê Truyện Dịch

Một sơn tặc giọng khàn khàn đáp: "Ta chỉ biết rõ việc động phòng, những cái khác đều không biết."

Thêm một nụ cười the thé: "Ta cũng chỉ biết động phòng. Ta không tin trời, không tin đất, bái thiên bái địa đều không thành kính."

Lỗ Nông lại hô: "Đi đi đi, đừng ở đây rống to, dọa sợ tân nương tử nhà ta."

Thế này. Nhị công tử dáng người gầy gò, chẻ củi đã ép nàng thở không nổi. Vị Lỗ Nông lưng hùm vai gấu này...

Nhị Thập bị dọa giật cả mình.

- ---

Thốn Bôn dẫn một đám hộ vệ ở Linh Lộc Sơn tìm kiếm.

Đã là giờ Thân, ngày đã gần hết. Nếu như xuống núi, việc tìm kiếm càng thêm khó khăn. Vô luận Nhị Thập ở trên núi, hay Hoàng lăng, đều nguy hiểm trùng trùng.

Ánh chiều chiếu vào gò má thanh tuấn của Thốn Bôn, không cho hắn thêm được nửa phần ấm áp. Sắc trời càng đỏ, đuôi lông mày hắn càng sắc đậm.

Thốn Bôn nhảy lên cành cây đại thụ, quan sát rừng núi. Càng đi về phía trước, là chỗ sơn thú rừng rậm thường lui tới.

Có mật thám đến báo, giữa rừng cây xanh lá ở sườn núi bỗng nhiên hiện lên hai cái đèn lồng đỏ to, đung đưa bên trong rừng cây, rất gây chú ý.

Thốn Bôn hỏi: "Chỉ treo hai cái?"

Mật thám trả lời: "Ở cửa vào sơn trại ở bên cạnh Soan Khê, quang cảnh trống trải nên nhìn thấy được. Trong rừng cây rậm rạp, thuộc hạ ở nơi khác... Là tên khác nhìn thấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Đi dò hỏi đến tột cùng là có chuyện gì." Chỗ sơn trại quê mùa, có chuyện gì lại treo đèn lồng đỏ to đùng.

"Vâng." Mật thám rời đi.

Thốn Bôn cảm thấy nghi ngờ, với sức lực của Nhị Thập, đi không ra khỏi mười dặm đường núi. Nhưng hôm nay, tìm khắp phạm vi mười dặm cũng không thấy tung tích nàng. Hộ vệ do thám dưới nước đi vài trăm mét ám đạo, kích động cơ quan liền quay về.

Bọn hộ vệ trả lời nhất trí: "Không thấy Nhị Thập cô nương."

Có lẽ Nhị Thập không đi đường núi hay đường thủy. Thốn Bôn trông về phía xa nơi doanh trại của sơn tặc, Phúc trại có hai đèn lồng đỏ, thực cổ quái.

Sau nửa canh giờ, mật thám lại đến báo. Lúc này nói cẩn thận, "Sơn tặc muốn tổ chức hỉ sự."

Hai chữ hỉ sự, cùng với đèn lồng đỏ to cùng một chỗ... Thốn Bôn sắc mặt càng lạnh lùng, hỏi, "Là hỉ sự sao?"

Mật thám trả lời: "Phúc trại có hai vị đại thẩm vội vàng xuống núi, ở chợ phiên mua hai kiện xiêm y đỏ thẫm, nói là để đôi nam nữ thành thân mặc."

Lời này nói đến đây, cái việc hỉ sự này, chỉ sợ thành bất hỉ rồi.

Nữ nhân ở Phúc trại, ngoại trừ một hai người tầm mười sáu tuổi, còn lại phần lớn là các vị đại thẩm trung niên. Nếu như nữ tử trẻ tuổi xuất giá, không cần vội vàng đặt mua giá y, không hợp lý.

Thốn Bôn nghĩ, nữ nhân thành hôn, hẳn chính là Nhị Thập tìm khắp nơi không thấy.

Mật thám nói tiếp: "Thuộc hạ cản đường hỏi thăm, hai vị đại thẩm nói đêm nay có tin mừng, thủ lĩnh kết hôn."

"Ngươi tiếp tục trông chừng Phúc trại."

"Rõ." Mật thám nói xong cũng biến mất.

Thốn Bôn xoay người nhảy lên, hướng Mộ phủ phi đến.

Nhị Thập tuy là vô danh vô phận, nhưng nàng vẫn là người của Nhị công tử. Nhị công tử, tuy thái dộ đối với thị thiếp, có lúc rộng rãi làm người khác tán thường, có lúc lại nhỏ nhen tức giận khiến người ta không hiểu nổi.

Một câu, là do tâm tình của Nhị công tử.

Về phần ham muốn chiếm hữu Nhị Thập, Thốn Bôn đoán, Nhị công tử ước chừng sẽ không vui nếu bất cứ kẻ nào làm vấy bẩn nữ nhân đấu trí với mình.

Bởi vì, đối thủ của Nhị Thập chỉ có thể là Nhị công tử.

- ---

"Ngươi nói cái gì?"

Việc tìm kiếm giao cho Thốn Bôn, Mộ nhị công tử trở lại Mộ phủ nghỉ ngơi.