Số Phận Nhị Thập

Chương 86: Số Phận Nhị Thập



Nhị Thập khó hiểu, Nhị công tử lại không biết nghĩ cái gì, sao lại phải ban cho nàng một nha hoàn? Nữ nhân ở Hoa Uyển cùng Yểm Nhật Lâu, ngần ấy năm chưa từng có nha hoàn.

Tuy có nghi hoặc, nhưng Nhị Thập vẫn ăn rất nhiều. Dù sao trước đây cũng phải làm việc cực khổ.

Dương Đào ở bên nịnh nọt, "Nhị công tử nhìn thấy Nhị Thập cô nương ăn uống tốt như vậy, cũng có thể an tâm rời đi."

Nghe được ba chữ "Nhị công tử" nàng liền cảm thấy lo lắng, không biết cuộc sống như này bao giờ mới kết thúc.

Người khác nói như thể là Nhị công tử rất yêu thương nàng. Chỉ có Nhị Thập hiểu rõ, chẳng qua là do Nhị công tử nhàm chán, chơi đùa nàng mà thôi. Đồng thời, Nhị Thập cũng tự cảnh báo chính mình, nhất định phải nghe lời, nhất định phải ngoan ngoãn. Nữ nhân Hoa Uyển cùng Yểm Nhật Lâu, không phải ai ai cũng đối với hắn ngoan ngoãn, nghe lời đó sao, đến nàng, lại nhịn không được cái tính xấu xa, biểu lộ ra mặt với hắn. Nhị công tử tự nhiên cảm thấy mới mẻ.

Nếu nàng lại nghe lời một chút, nhu thuận một chút, có lẽ hắn sẽ nhanh chóng chán ngấy nàng.

Nhị Thập cảm thấy cuộc sống lại có chút hy vọng.

Dương Đào bỗng nhiên nói: "Nhị Thập cô nương, hôm qua có một nha hoàn đến Yểm Nhật Lâu, cầm vài bộ y phục cũ, nhưng lại quên lấy hộp thêu. Nhị công tử nói, Nhị Thập cô nương yêu thích thêu thùa, sai tiểu nữ qua đi qua đó một chuyến." Dương Đào hai tay dâng lên, "Đây là hộp thêu."

Nhị Thập ngày hôm qua đưa tin cho Thập Nhất, thêu xong ba chữ kia, liền đem thư của Thập Nhất đặt trong hộp thêu.

Những người khác ở Yểm Nhật Lâu không thích thêu thùa, nghĩ đến sẽ không có ai động đến hộp thêu. Nào ngờ...

Nhị Thập nhận lấy hộp thêu, mở ra xem xét.

Không có lá thư kia.

Lá thư là chứng cứ Thập Nhất tư thông với đồ tể. Nếu như bị phơi bày, Thập Nhất liền rơi vào tình thế nguy hiểm.

Nhị Thập chỉ chỉ hộp thêu, làm tay thành một cái thế hình chữ nhật.

Dương Đào cực kỳ lanh lợi, lập tức hiểu rõ, "Nhị Thập cô nương là nói đến phong thư kia sao?"

Nhị Thập gật đầu.

Dương Đào cười, "Nhị công tử sai tiểu nữ đem khăn "Dao tương tư" giặt sạch cho người. Phong thư kia cùng chữ viết trên khăn giống nhau, tiểu nữ liền đem thư cùng khăn mang tới phòng Nhị công tử."

Đây quả thực là sấm sét giữa trời quang. Tâm trạng của Nhị Thập để ở trên cao, thật lâu vẫn chưa rơi xuống. Nàng hướng Dương Đào chỉ chỉ quần áo của mình, ý bảo Dương Đào ra ngoài.

Dương Đào nhíu mày, "Nhị Thập cô nương... Là... Hỏi y phục mới sao?"

Nhị Thập gật đầu, lại làm một cái tư thế đuổi người.

Dương Đào có chút bối rối, "Tiểu nữ đã biết, tiểu nữ đi phòng may vá thúc giục họ, hiện tại đi ngay."

Dương Đào đi rồi, hình bóng biến mất ở ngã rẽ.

Nhị Thập đi theo ra khỏi phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

May mắn Băng Sơn Cư không có hộ vệ hay nô bộc. Thốn Bôn cũng không có mặt, có lẽ đi ra ngoài cùng Nhị công tử.

Nhị Thập ở hành lang không gặp trở ngại gì.

Không có Nhị công tử cho phép, Băng Sơn Cư ít ai dám vào, phòng gần như đều không có khóa.

Nhị Thập nhìn ngó bốn phía xung quanh, đẩy cửa vào thư phòng.

Mê Truyện Dịch

Khăn tay bị Mộ Cẩm nhìn thấy, thế thì không còn cách nào khác, phong thư này phải giấu thật kĩ, bằng không Nhị công tử thấy không còn mặt mũi, cuối cùng lại tức giận.

Nhị Thập nhìn nhìn ở trên bàn, lại xem xét trong ngăn tủ, không tìm thấy. Mộ Cẩm đặt trên bàn một đống thư, nàng không dám động, sợ rối loạn trật tự khiến Nhị công tử nghi ngờ.

Bàn cờ bên cạnh bệ cửa sổ, bên trên có đặt một phong thư.

Nàng liền đi qua...

- ---

Đinh Vịnh Chí cùng Mộ Cẩm hẹn nhau, hôm nay hắn đưa xe ngựa tới để cùng Mộ Cẩm đi du ngoạn.

Tình hình trong cung có biến.

Tuy vậy, Đinh Vịnh Chí vẫn theo kế hoạch cũ, tới Mộ phủ.

Mộ Cẩm không ở Băng Sơn Cư.

Hộ vệ trên cầu nói, Nhị công tử đi Yểm Nhật Lâu chọn lựa tiểu thiếp đi cùng.

Đây chính là phiền não khi thê thiếp thành đàn, Đinh Vịnh Chí tràn đầy đồng cảm. Mỗi lần ra ngoài cửa, đều phải kén cá chọn canh. Lựa chọn càng nhiều, phiền não càng nhiều.

Đinh Vịnh Chí tối hôm qua cùng tiểu thiếp làm lụng vất vả quá độ. Ở thư phòng của Mộ Cẩm chờ đợi một hồi, đi ra ghế sau bình phong nằm nghỉ ngơi.

Mơ hồ nghe thấy tiếng bước chân, Đinh Vịnh Chí mở mắt, quay đầu nhìn thấy trước tấm bình phong kia có một thân ảnh mơ hồ.

Hắn không kịp phân biệt, chỉ nghĩ, có thể ở Băng Sơn Cư đi lại, không ai khác ngoài Mộ Cẩm cùng Thốn Bôn.

"Nhị công tử?" Đinh Vịnh Chí kêu lên.

Nhị Thập chỉ còn ba bước là đến bàn cờ, bước chân đông cứng tại chỗ. Nàng không nghĩ đến, thư phòng thế nhưng lại có người, hơn nữa lại là một nam tử xa lạ.

Là ai? Nàng nên chạy hay nấp đây?

Đinh Vịnh Chí đỡ eo, ngồi dậy, chỉnh lại nếp gấp trên quần áo, nói: "Trong cung phái người truyền lời, Chiêu Nghi đột nhiên sinh bệnh, Hoàng Thượng đến hỏi thăm. Hôm nay hủy bỏ hẹn ước."