Số Phận Nhị Thập

Chương 99: Số Phận Nhị Thập



Nhị Thập vội vàng chạy theo.

Mộ Cẩm đi vào, chính mình ngồi xuống.

Nàng không dám ngồi, lùi đến bên cạnh cửa.

Không gian ngoài cửa u ám đem thân ảnh nàng như chìm vào bóng đen.

Đen đến nỗi cái mặt bị chày cán bột cán qua cũng không nhìn thấy. Mộ Cẩm nói: "Đừng đứng chỗ đó, chắn sáng, ngồi xuống đi."

Nhị Thập nghe lệnh, ngồi xuống.

Nàng vẫn luôn cúi đầu. Hắn nhìn thấy, vẫn là dính những hạt nước mưa như trâm ngọc, trong suốt ở trên tóc đen nhu thuận.

Hắn trực tiếp hỏi: "Qua mấy ngày nữa sẽ ra ngoài du ngoạn. Ngươi muốn đi chỗ nào?"

Nhị Thập không hiểu. Cái gì mà là nàng muốn đi chỗ nào? Nhị công tử đi du ngoạn, hắn đi chỗ nào, nàng liền đi chỗ đó.

Sau một lúc lâu không có được đáp lại, Nhị công tử lại hỏi một lần: "Ngươi muốn đi chỗ nào?"

Nhị Thập chỉ chỉ hắn, lại chỉ chỉ chính mình.

Mộ Cẩm hỏi: "Ý của ngươi là nghe theo ý ta?"

Nhị Thập gật đầu. Hắn hỏi cũng thật kỳ quái. Hắn là chủ tử, nàng là nô tài. Chẳng lẽ còn muốn nghe mong muốn của nàng?

"Danh cảnh ở Đại Tễ quốc, ta đã đi hơn nửa." Mộ Cẩm không có đặc biệt yêu thích thắng địa nào, hỏi lại: "Ngươi có chỗ nào đặc biệt muốn đi hay không?"

Mê Truyện Dịch

Nhị Thập muốn đi chỉ có một, đó chính là quê của nàng ở Tây Phụ quan. Nhưng nàng không thể nói, cũng không dám nói. Nói ra, Nhị công tử lại cho rằng nàng muốn chạy trốn, tra tấn nàng một phen. Thân thể nàng dù có cường tráng cũng không đủ cho hắn lăn lộn.

Mộ nhị công tử ôn tồn hỏi hai ba lần, đã cực kì kiên nhẫn. Trông thấy, nàng vẫn là bộ dạng đờ đẫn như chết.

Hắn lại bắt đầu phiền, kiên nhẫn hỏi: "Giang Nam có đi không?"

Nhị Thập giương mắt, nhìn hắn một cái. Nàng nào biết hắn đang nghĩ cái gì.

Mộ Cẩm lại hỏi: "Tễ Đông thì sao, muốn đi hay không?"

Nàng vẫn là liếc hắn một cái, bất luận cái gì cũng không đáp lại.

Mộ nhị công tử chơi đùa với quạt xếp, "Muốn đi đâu thì gật đầu một cái."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn chưa nói không đi có thể lắc đầu, nàng liền đã gật đầu.

"Đi chỗ nào? Giang Nam hay Tễ Đông, ngươi chọn một cái đi." Hỏi xong, hắn còn nghĩ, đi chơi từ đông xuống nam cũng không phải không được.

Hai cái địa danh này, Nhị Thập chưa từng đi qua. Vị Nhị công tử không thể hiểu thấu này hỏi nàng một đống vấn đề nàng không biết, nàng có thể đáp lại như thế nào?

Mộ nhị công tử mất hết kiên nhẫn, đứng dậy. "Được rồi, cái bộ dạng chưa từng trải sự đời của ngươi, chỉ sợ Giang Nam với Tễ Đông ở đâu còn không biết."

Phiền, bế quan một ngày, vốn dĩ tâm tình khá tốt, nhìn thấy nàng lại thấy chán.

- ---

Trở lại Băng Sơn Cư, Mộ nhị công tử chuẩn bị bế quan lần nữa.

"Nhị công tử." Thốn Bôn có chút chần chừ, "Có một việc, không biết có nên nói hay không?"

Mộ Cẩm lười biếng, "Ngươi ở bên người ta lâu như vậy, nên nói hay không còn không phân rõ?"

Thốn Bôn che dấu biểu tình, biểu hiện vẻ mặt thực xứng với chức hộ vệ dày công tu dưỡng. Nói: "Vừa rồi Lưu lão quản gia tới hỏi, thuốc bổ lần trước, Nhị công tử chịu nổi không."

Trường phiến trong tay Mộ Cẩm mở được một nửa liền kẹt lại.

"Thuộc hạ nói người không có đây, ông ta liền đi. Lưu lão quản gia trước khi đi lưu lại một câu." Thốn Bôn lại nói: "Lão gia có lệnh, Nhị công tử nên cùng Nhị phu nhân viên phòng."

Yểm Nhật Lâu đã phải nghẹn một bụng hỏa, Mộ Cẩm nghe được hai chữ "thuốc bổ", hỏa khí bay lên liên tục. "Nói với lão gia, ta chịu không nổi, lại bổ nữa ta liền c.h.ế.t bất đắc kỳ tử. Có thời gian nấu thuốc, không bằng đi mua cho ta một cỗ quan tài loại tốt nhất."

Vừa nói xong, hộ vệ trên cầu tới báo: "Nhị công tử, Lưu lão quản gia tới."

"Nói với lão, ta c.h.ế.t rồi, ta không có đây." Cây quạt phẩy càng nhanh, "Thốn Bôn, không cần chờ mấy ngày nữa. Ngày mai liền khởi hành đi Tễ Đông. Đem cái người phiền toái kia mang theo, thêm cả Dương Đào." Mộ Cẩm không giải thích cái người phiền toái kia là ai.

Thốn Bôn ngầm hiểu được: "Vâng."

Tuy nói Nhị Thập sớm vào ở nhà giàu, nhưng cũng chỉ là nô bộc, bán tới bán lui, làm tạp dịch rồi nha hoàn. Cái chuyện đi xa cùng chủ tử này, chưa bao giờ đến lượt nàng.

Ngoại trừ chính lần nàng chạy trốn ở Linh Lộc Sơn. Xa hơn nữa, là cùng Lý gia tiểu thư đi ra ngoại ô kinh thành. Lý gia tiểu thư hẹn hò với nam tử, Nhị Thập thì phụ trách canh chừng.

Lý gia tiểu thư dáng người đầy đặn, đứng trước một Nhị Thập gầy gò, lại càng trở nên mập mạp. Nam tử ngoài miệng tâm tình luyến thắng với Lý gia tiểu thư, thế nhưng ánh mắt lại thẳng hướng Nhị Thập mà nhòm ngó. Nam tử tới cửa cầu hôn, đối với dáng người mảnh khảnh của Nhị Thập nhớ mãi không quên, chỉ mặt gọi tên muốn nàng làm của hồi môn cùng gả về. Thậm chí còn có những lời xằng bậy đối với Nhị Thập.

Về sau, Nhị Thập liên tục phạm phải sai lầm, chọc giận Lý gia tiểu thư. Lần nữa lại bị bán đi.