Số Phận: Thời Đại Nguyên Thủy

Chương 127: Chương 127: Chiến Thuật Sơ Khai



Sau 15 phút nghỉ ngơi, hai đội tiếp tục trận đấu. Khi vừa trở lại sân, cả hai bên nhanh chóng nhận ra sự thay đổi nhân sự đáng kể.

Đứng bên ngoài sân, Ry và Mih nhìn nhau rồi cười trừ, trong khi Ain lại cau mày thắc mắc.

"Sao Garu lại nằm bên đây?"

Đúng vậy, một người không hề thuộc đội chế tác bỗng nhiên được thay vào, khiến tất cả khán giả chứng kiến đều cảm thấy khó hiểu. Nhân vật chính của sự thay đổi này, Garu, chỉ cười hề hề đầy thích thú. Hắn vui vẻ khi được vào sân thay cho Rok, người đã thấm mệt.

Nhìn thấy một chiến binh lớn tuổi như Rok vẫn chiến đấu đầy nhiệt huyết, Garu không thể ngồi yên mà phải nhảy vào cuộc chơi. Ain thở dài, liếc sang đội đi săn thì thấy tình cảnh cũng không khá hơn, khi Ska đang trò chuyện vui vẻ với Tel. Anh chỉ mỉm cười.

"Hoét!"

Ain đưa tay vào miệng thổi một tiếng còi lớn, ra hiệu bắt đầu hiệp hai. Đội chế tác là đội có bóng. Garu nhận đường chuyền đầu tiên rồi nhanh chóng di chuyển.

Đồng đội của hắn không mạo hiểm, chuyền bóng về tuyến sau vì đội đi săn đã lập tức áp sát, gây sức ép ngay từ đầu. Garu nhìn thấy đội mình bị ép sân thì có chút lo lắng, nhưng vẫn tin tưởng vào kế hoạch đã định sẵn.

Ska, trong lần đầu tiên tham gia một trận bóng, có chút lóng ngóng nhưng không hề tỏ ra nao núng. Tel đã giao nhiệm vụ kèm chặt Garu cho Ska, vì biết rằng Garu là một đối thủ không thể xem thường.

Trong các cuộc chiến với bộ lạc Huyết Sắc, Garu tuy tham gia muộn nhưng luôn đem lại hiệu quả đáng kinh ngạc. Hắn lãnh đạo nhóm chiến binh một cách hiệu quả, hạn chế tối đa thương vong mà vẫn giành được chiến thắng. Điều này khiến Ska có chút tự tin khi đối đầu với Garu.

Tuy nó vẫn hay tranh cãi với đám bạn thân, về sức mạnh của mình nhưng không vì thế mà ngó lơ khả năng thật của mình. Nó hiểu sức của mình ở đâu.

Vì vậy mà Ain quyết định, cho nó ít tham gia chiến đấu nhất. Tuy nhiên e ngại là có, nhưng đó là trên chiến trường, còn trong trận đấu thì lại khác. Nhìn Ry ở ngoài đường biên mà xem, được coi có sức càng lướt tốt cũng phải tịt ngòi trước người có kỹ thuật và tốc độ.

Khi một đường chuyền dài từ tuyến dưới đội chế tác hướng về phía Garu, hắn lập tức bứt tốc. Ska cũng không chần chừ mà lao theo. Garu muốn dùng sức để ép Ska rớt lại phía sau, nhưng không ngờ Ska phản ứng cực nhanh, tì đè ngược lại đầy quyết liệt.

Garu bất ngờ mất thăng bằng, loạng choạng suýt ngã, còn quả bóng thì lăn lên phía trước. Ska cố gắng đưa chân chặn bóng nhưng không may bóng nảy lên, làm nó mất kiểm soát.

Khán giả bật cười khi thấy cảnh Ska chật vật giữ bóng, nhưng cuối cùng, trước khi bóng lăn hết đường biên ngang, Ska cũng kịp kéo bóng về phía sau và chuyền ngay cho đồng đội gần nhất.

Ska thở phào nhẹ nhõm, trong khi Garu trượt dài một đoạn trên mặt đất.

Đứng dậy phủi bụi, Garu lắc đầu thở dài. Hắn không ngờ Ska lại mạnh mẽ đến vậy. Nhưng khi quan sát kỹ hơn, Garu cũng lờ mờ nhận ra điểm yếu của Ska và bắt đầu lên kế hoạch khai thác điều đó.

Ở một diễn biến khác, Tel đang dẫn bóng về phía khung thành đội chế tác. Hắn nhanh chóng nhận thấy bên cánh trái có một bóng dáng sẵn sàng bứt tốc khi đội đi săn tổ chức phản công. Không chần chừ, Tel vung chân chuyền dài về phía cánh trái.

Simo, người vừa nhận bóng, vô cùng hăng hái. Đây là lần đầu tiên hắn chạm bóng trong hiệp hai, và sau những phút chờ đợi, hắn đã khao khát thể hiện mình.

Tuy nhiên, hắn đã phạm phải một sai lầm chết người: đứng cùng cánh với một con "ong chăm chỉ" – Lak. (nếu độc giả nào quên thì Lak từng nhắc đến ở chương 91)

Lak tuy đã 27 tuổi nhưng vẫn sung sức hơn nhiều người trẻ tuổi khác. Anh là một trong những người đầu tiên rời bộ phận chế tác để lên đồi sinh sống.

Những ngày đầu, anh và đồng đội phải chạy đi chạy lại xách nước về dùng, rèn luyện thể lực một cách tự nhiên mà không hề hay biết. Khi nhà nung được trang bị đường ống nước, việc xách nước không còn cần thiết nữa, nhưng Lak vẫn duy trì thói quen rèn luyện hàng ngày.

Giờ đây, anh chứng minh cho mọi người thấy rằng những nỗ lực của mình không hề vô ích.

Chỉ với một pha cản phá đơn giản, Lak đã cướp bóng ngay trước mặt Simo.

Không để mất cơ hội, anh lập tức phóng đi như một cơn gió. Cảm giác áp lực không khí ép lên cơ thể, những cơn gió quất vào mặt, nhịp tim đập nhanh, từng hơi thở gấp gáp...tất cả chỉ càng khiến Lak thêm quyết tâm.

Cả hiệp một, anh chưa có cơ hội thể hiện vì phải kèm một đối thủ khó chịu. Nhưng hiệp hai, khi đối thủ bị thay thế bằng Simo, cơ hội đã mở ra.

Trước trận đấu, Lak đã bàn bạc với đồng đội về một kế hoạch đơn giản nhưng hiệu quả: Ska đảm nhiệm kèm chặt đối thủ nguy hiểm nhất, còn Lak chờ thời cơ cướp bóng ở cánh ngược lại.

Ska có xu hướng phòng thủ chắc chắn nên Tel và Simo sẽ trở thành hai mũi tấn công chính của đội đi săn. Chỉ cần ép Tel phải chuyền bóng ra cánh, đội chế tác sẽ có cơ hội đoạt bóng và tổ chức phản công chớp nhoáng.

Và đúng như dự tính, khi bóng đến chân Lak, anh lập tức đưa đội chế tác vào một pha phản công nhanh đầy nguy hiểm…

Ở cánh đối diện, Garu thấy Simo mất bóng, ngay lập tức "đề máy" rồi phóng thẳng về trung lộ – khu vực gần như trống trải, nơi không có ai có thể cản hắn.

Những người có khả năng ngăn cản đã bị thay ra, còn kẻ thứ hai thì đang ngơ ngác bị bỏ lại phía sau. Hành động của Garu và Lak khiến hệ thống phòng ngự của đội đi săn rơi vào hỗn loạn.

Tel, đang ở phần sân đối phương, sững sờ khi thấy Simo bị cướp bóng. Chưa kịp phản ứng, anh đã thấy cả đội chế tác ồ ạt lao lên. Tel muốn lùi về phòng ngự, nhưng đã muộn.

Lak cầm bóng chạy dọc biên, đến sát cuối sân rồi tung chân thực hiện một cú tạt. Sau pha chuyền bóng, anh ngã xuống vì mất đà.

Trước cầu môn, hàng thủ đội đi săn rối loạn khi thấy Garu lao tới như một cơn lốc. Trong khi đó, các cầu thủ đội chế tác cũng đang ào đến với tốc độ chóng mặt.

Mit, thủ môn đội đi săn, cảm thấy áp lực nặng nề. Hắn nhìn bóng đang rơi xuống, muốn nhảy lên bắt nhưng lại sợ va chạm với đồng đội đang chen chúc trong vòng cấm.

Sự do dự của Mit phải trả giá. Garu xuất hiện đúng lúc, dùng cả cơ thể đỡ bóng và đẩy nó vào lưới trước sự bất lực của Mit.

Ain quan sát tình huống và hào hứng giơ tay công nhận bàn thắng. Cả đội chế tác lập tức vây lấy Garu, cùng nhau ăn mừng trong sự hò reo của khán giả.

Hắn vui không chỉ vì bàn thắng, mà còn vì hệ thống pressing sơ khai của đội chế tác đang dần hình thành. Cả đội xác định mắt xích yếu nhất – Simo – một cầu thủ trẻ mới đôi mươi, giàu cá tính nhưng thiếu kinh nghiệm.

So với Lak – người đã gắn bó với bóng đá từ những ngày đầu – Simo rõ ràng non nớt hơn.

Vì vậy, đội chế tác đã lên kế hoạch rõ ràng: gây áp lực ngay khi cướp được bóng, đồng thời dâng cao đội hình ngay sau khi đoạt bóng để chớp thời cơ phản công nhanh.

Tuy chiến thuật này hiệu quả, nhưng Ain vẫn thấy vài điểm cần cải thiện. Nếu Lak chuyền chính xác hơn hoặc Mit quyết đoán hơn, cục diện có thể đã khác. Hơn nữa, khi dâng cao toàn bộ đội hình, đội chế tác cũng có nguy cơ bị phản công ngược lại. Đây là một con dao hai lưỡi.

Dẫu vậy, Ain vẫn rất hài lòng khi thấy tộc nhân của mình tiến bộ nhanh chóng. Chỉ vài ngày trước, họ còn loay hoay không biết tận dụng những đường tạt bóng. Giờ đây, họ đã triển khai được cả một hệ thống tấn công bài bản.

Mit nhìn bóng trong lưới mà thở dài, rồi nhìn xung quanh thấy đồng đội nằm lăn lóc sau pha va chạm. Hắn bất lực nhìn Garu đang ăn mừng cùng khán giả, chỉ biết cười khổ.

Ska cũng vừa chạy về đến nơi thì thấy bàn thắng đã được công nhận. Nó lặng lẽ đỡ đồng đội dậy, trong lòng tràn đầy tiếc nuối. Tel thì thở dài, cảm thấy bất ngờ trước chiến thuật của đội chế tác.

Điều khiến Tel nghi ngờ nhất là dường như đội chế tác biết trước ai sẽ được thay vào để điều chỉnh chiến thuật. "Chẳng lẽ hai người bên nhóm trồng trọt là gián điệp?" Ý nghĩ ấy lóe lên trong đầu Tel, nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ.

Sau khi động viên đồng đội, Tel ra hiệu tiếp tục trận đấu.

Dù đội đi săn cố gắng lội ngược dòng, họ không thể tận dụng được cơ hội. Thậm chí, họ còn suýt bị phản công thêm vài lần. May mắn là Mit đã có những pha cản phá xuất thần, giúp đội đi săn không thua thêm.

Cuối cùng, tiếng còi mãn cuộc của Ain vang lên.

Hai đội tiến đến bắt tay nhau, sau đó cúi chào khán giả. Trên khán đài, tiếng vỗ tay vang dội – mọi người đều hài lòng với một trận đấu đôi công hấp dẫn.

Bên ngoài sân, Ry trầm ngâm suy nghĩ về trận đấu vừa rồi. Nhưng tiếng hò reo đã kéo nó trở lại thực tại. Ry giật mình, nhanh chóng đi lấy nước cho đồng đội, vỗ vai động viên từng người, đặc biệt là Ska – người cảm thấy thất vọng nhất khi không hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Ngược lại, Mih thì vui vẻ khen ngợi đội nhà trước màn trình diễn đầy bùng nổ.

Ain, sau khi thổi còi kết thúc trận đấu, liền về chòi trước nhà nghỉ ngơi. Lúc này đã hơn 4 giờ chiều một chút. Hắn chỉ có khoảng 20 phút để thở, trước khi bắt đầu trận đấu tiếp theo của các đội nữ.

Đúng lúc đó, Eny hí hửng chạy đến, giọng đầy phấn khích:

"Anh Ain, cho em tham gia trận đấu tiếp theo nha?"

Ain đang mệt, nghe vậy liền cau mày khó chịu. Nhưng khi quay lại, hắn thấy đôi mắt long lanh của con bé như sắp khóc.

"...Được rồi."

Vừa nghe câu trả lời, Eny nhảy cẫng lên vui sướng, rồi lập tức chạy đi thông báo cho đội.

Ain thở dài. Hắn không phải không muốn cho con bé tham gia bóng đá, chỉ là hắn lo ngại tính khí của Eny.

Mỗi khi con bé nổi nóng, ngay cả Ain cũng khó mà kiểm soát. Chính vì thế, hắn phải đắn đo giữa sự an toàn của tộc nhân và Eny.

Sau hơn một tuần bị con bé năn nỉ, hắn đành thử cho nó thi đấu một trận. Nếu không ổn, Ain sẽ cho Eny làm trọng tài biên như trước.

Duyên và Eny hiện tại đều làm trọng tài biên rất tốt. Ngoài ra, còn một số thành viên khác đang học làm trọng tài cơ bản, nhưng Ain chỉ dám để họ bắt trong các trận đấu của bọn trẻ để tích lũy kinh nghiệm.

Nhắc đến bọn nhỏ, Ain mỉm cười. Trong lứa cầu thủ nhí, có vài đứa khiến hắn đặc biệt hứng thú:

+Pea, một thằng nhóc có năng khiếu chăm sóc động vật, đồng thời cũng có tố chất của một cầu thủ chạy cánh xuất sắc. Tuy nhiên, thể trạng của nó lại là điểm yếu. Ain hy vọng trong 10 năm tới, Pea sẽ cải thiện được điều này.

+Lme, một cậu bé 7 tuổi với khả năng dẫn bóng lắt léo. Ngoài sân cỏ, Lme cũng là một học sinh xuất sắc trong lớp học. Nhưng tiếc là nó quá lùn so với bạn bè cùng trang lứa.

+Ron, cũng 7 tuổi nhưng thể chất vượt trội hơn hẳn. Tuy nhiên, kỹ năng cá nhân còn yếu, chủ yếu dựa vào sức mạnh để đột phá và chơi bóng bổng.

Ain đã sớm nhận ra tiềm năng của Ron trong vai trò tiền đạo mục tiêu, chuyên làm tường và dứt điểm bằng đầu. Vì vậy, hắn đã hướng dẫn Ron kết hợp với Lme để tận dụng tối đa sức mạnh của cả hai.

May mắn là Ron rất đồng đội, sẵn sàng làm nền cho người khác tỏa sáng. Nếu không, Ain đã cảm thấy tiếc nuối vì một tài năng như nó.

Thậm chí, Ain còn có chút ghen tị, cậu bé này có tố chất thể chất mà ngay cả hắn cũng không có.

(ai cũng biết hai đứa này là ai rồi đúng không, 🙂)

tấu chương xong


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com