Ở nhà, Ain tâm trạng thấp thỏm, hắn không biết ở bên ngoài tộc nhân có thành công hay không? Còn lý do hắn không thể ra ngoài, có rất nhiều như cần người ở hậu phương vững chắc, mới giúp cho tộc nhân đi ra ngoài an tâm hơn, tộc nhân còn ở lại chủ yếu là nữ giới, trẻ em và người già.
Còn một lý do nữa, là khi đặt bức tượng rùa, tộc trưởng sẽ không được đi ra ngoài, nếu không mọi hiệu lực của bức tượng sẽ phá vỡ, kể cả khi quay lại phạm vi cũng sẽ không khôi phục. Tình thế của hắn rất khó khi các thông tin bầy thú hoạt động quá rộng nếu không đặt bức tượng thì tộc nhân bộ lạc sẽ thiệt hại thảm.
Mà đặt rồi, hắn mới được lão Quy thông tin cho, chính vì thế hắn mới chửi lão khó chịu, hắn còn không được tiết lộ lý do vì sẽ có nhiều người dị nghị :
“Tộc trưởng hèn nhát, tộc trưởng sợ hãi, tộc trưởng chỉ coi chúng ta là cỏ rác muốn thí ai thì thí, tộc trưởng không mạnh như những gì mình thấy,...”
Là người đứng đầu cũng có cái không thể nói với người ở dưới trướng, nếu có nói chắc gì họ đã hiểu, đặc biệt đang ở thời đại cái ăn được đặt lên hàng đầu. Ain chỉ có thở dài, mong chờ những con cờ của mình đạt sự thành công nếu không hắn thua, vậy thôi.
Và điều hắn mong chờ cũng được đền đáp, thành công thắng lợi nhưng đổi lại thì sao, Ry bị thương nặng cần tĩnh dưỡng thời gian bao lâu thì Ain không chắc, người bị thương lớn, nhỏ gần 2 phần 3 nhân sự đi săn, 2 người chết và nhiều người còn tốt thì bị ảnh hưởng tâm lý.
Hắn chỉ có thể ngước mặt lên trời trút nỗi buồn, đi ra ngoài và bắt đầu thực hiện công tác an sinh xã hội, một loạt chỉ thị an táng cho người chết. Mở cửa nhà kho bổ sung thực phẩm, thảo dược cho người bị thương đến khi bình phục, mở một bữa tiệc chúc mừng thắng lợi.
Đứng trước mộ táng của hai người kia, Ain chỉ im lặng, nơi này cách ngọn núi vôi chừng một km, có hàng rào bằng tre bảo vệ tránh thú vật vào phá hoại, đứng thẳng hàng với mấy ngọn đồi phía bên kia con sông.
Dio đứng sau lưng, vỗ vai tộc trưởng rồi cả hai cùng quay về bộ lạc, bắt đầu xử lý những con voi chuẩn bị cho buổi tế.
Ba con voi to lớn nhất được đặt bên bờ hồ cùng vô số trái cây, rau củ và những con thú to lớn khác, đây là những thực phẩm tốt nhất mà Ain để dành trong nhà kho chỉ chờ cho lần này.
Một lễ tế trong mùa đông, ở sau tế đàn, tất cả tộc nhân bộ lạc Lạc Việt kể cả nhóm người mới gia nhập tổ đội Dơi đều được tập hợp về, nhìn tộc nhân cúi đầu, Ain mới đi lên trên tế đàn, hắn không cần múa may như các lão Vu khác.
Ain cứ như vậy mà đi lên, tế đàn cao hơn 5m được làm bằng xi măng nguyên chất, phía trên cùng là một mặt phẳng rộng 3mx4m, ở trung tâm có một cái bàn thờ nhỏ, cao hơn 1m rộng khoảng 50cm, bên trong có một bức tượng hình con rùa to lớn đang há mồm ngậm một viên ngọc.
Đây chính là viên ngọc chứa tinh hoa của bộ lạc, nếu bộ lạc phát triển thì viên ngọc cũng sẽ to theo, và bức tượng cũng sẽ phát triển theo.
Từ ở trên cao, Ain bắt đầu lẩm bẩm những từ ngữ mà không biết lúc nào, hắn chỉ biết để giao tiếp với lão Quy phải nói ngôn ngữ này.
Ở bên dưới, các tộc nhân nghe tộc trưởng của mình ngâm chú vội vàng cầu nguyện. Sau khoảng 5 phút, cơ thể của Ain bắt đầu bay lên lơ lửng trên không trung, mắt hắn phát ra nhiều nguồn sáng đầy màu sắc nhưng lại không có ai thấy khung cảnh này.
Một giọng nói cổ đại được phát ra từ miệng của Ain :
“Làm tốt, làm tốt.“
Tất cả tộc nhân nghe vậy chỉ hô to :
“Cảm ơn thần hộ mệnh đã phù hộ.“
Nói xong, tộc nhân bộ lạc Lạc Việt vội vàng thực hiện động tác cảm tạ rồi nằm im dưới đất. Cơ thể Ain cũng dần hạ xuống mặt tế đàn, hắn thở ra một hơi rồi lấy từ trong túi áo ra một cái ấn ký đưa trước mặt bức tượng hình con rùa.
Một loạt luồng sáng mà chỉ có Ain thấy, từ cái ấn chim Lạc bay qua chỗ bức tượng rồi từ bức tượng phát ra vô số luồng sáng bay đến và nhập vào mọi tộc nhân, theo hắn thấy thì có lẽ bộ lạc càng phát triển thì tế đàn càng trả lại nhiều.
Tất cả tộc nhân còn đang cảm nhận thay đổi biến hóa của mình, thì Dio và Eny vội đi tới chỗ Ain đang ngã khụy xuống mà che chắn lại, rồi Dio hướng mọi người nói :
“Được rồi, tất cả giải tán đi.“
Chờ đến khi tộc nhân tản đi hết rồi, hai đứa nhỏ mới đưa Ain về nhà nghỉ ngơi, nhìn thân ảnh không như lần trước còn tỉnh táo, Ain đã ngủ hẳn.
Mồ hôi trên trán hắn tuôn ra như suối, Dio càng nhìn càng nhíu mày, Eny thì càng hoảng sợ hơn, con bé vội lấy miếng khăn được làm từ vải thú, lau đi những giọt mồ hôi to còn hơn hạt đậu.
Bỗng từ cửa chính Ry đi vào, nó định chạy vào hỏi vì sao vết thương của mình lành đi nhanh chóng. Chính nó cảm nhận được tình trạng của mình nên mới thắc mắc, rồi khi vào trong nó thấy khung cảnh tộc trưởng đang nằm trên giường, còn hai đứa bạn đứng kế bên đầy lo lắng.
Thằng Ry bước lại nhìn, nó như chết lặng đi cảm xúc hỗn loạn, nó vội xồ vào thân thể nằm kia xem xét. Ở bên Dio lúc này mới nhận ra vội can ngăn thằng nhóc bốc đồng này, Ry đang trong trạng thái tâm lý bất ổn nên quát tháo với Dio :
“Bỏ ra, mày làm gì vậy?”
Có lẽ Ry không nhận ra rằng khi nó hỏi câu đó thì cơ thể nó đã tác động mạnh vào mặt của Dio, nhưng Dio không đau đớn mà cố gắng giữ cho thằng Ry bình tĩnh :
“Khoan, bình tĩnh lại đi, tao giải thích cho nếu mày cứ như vậy thì làm sao tao giải thích.“
Thằng Ry nghe vậy mới bình tĩnh một chút, nó nhìn Ain một cái rồi im lặng lắng nghe. Dio thở dài rồi nói ra những bí mật của việc tế đàn, từ việc cần thiết chuẩn bị đến Ain phải trả giá làm sao, sức mạnh của Ain cao hơn bao nhiêu mới mạnh mẽ chống lại.
Chỉ có điều chính việc đặt bức tượng lại bóp hắn, không được đi ra ngoài thử thách thì làm sao để mạnh hơn, và khi đó mỗi lần hắn làm tế đàn sẽ bị phản phệ nhiều hơn, còn nữa Ain càng thụt lùi so với tộc nhân thì hắn càng có nguy cơ bị lật đổ, lúc đó mọi thứ đổ sông đổ bể hết.
Ry và Eny nghe từ lời của Dio xong, lâm vào trầm lặng một lúc, cả hai dường như đã hiểu lý do vì sao Ain phải lập nên hai tổ đội Dao với Dơi. Đây chính là thứ giúp hắn giữ bộ lạc này tồn tại, tụi nó cũng đã hiểu lý do vì sao Ain luôn khó chịu khi bộ lạc ngập hiểm nguy nhưng hắn lại không đi ra ngoài bộ lạc giúp đỡ.
Hai đứa nó nhìn Ain một lúc, rồi Ry đi ngoài bỏ lại hai người kia, nhìn thân ảnh thẫn thờ đang bước đi, Dio cũng không muốn tiết lộ điều này quá sớm nhưng tình trạng của Ain lần này quá nguy hiểm, nó không chắc lần sau Ain còn sống hay không nữa, nó đành đánh cược vậy.
Ở bên ngoài nhà, Duyên đang định bước vào trong nhà hỏi chỉ thị mới, cô thấy Ry đi vào trước nên chỉ núp một bên nghe ngóng, rồi sau khi nghe xong cô mới hoảng sợ.
Từ đầu Ain đã tính toán mọi thứ cho bộ lạc, rồi âm thầm tự mình chịu đựng nếu không phải là từ miệng của Dio, có lẽ cô đã lao vào xé xác tên nào nói như thế.
Cô đã hiểu vì sao Ain phải lập hai tổ đội, mục đích thật sự là quan sát nhau chứ không phải là gì hết, cô hiểu sao khi cô có một động thái mờ ám, Ain liền cho thành viên Dao quan sát cô, tất cả mọi thứ hắn làm tới bây giờ đều là vì bộ lạc này.
Lẳng lặng, Duyên biến mất như nhiệm vụ của mình, kể từ ngày hôm đó ở xung quanh nhà của Ain liền xuất hiện vài bóng dáng dò xét xung quanh. Ain nhìn thấy thì chỉ cười trừ, không lẽ còn có kẻ mạnh hơn mình mà có thể hạ sát hắn sao, còn có lão Quy nằm kế bên nữa mà sợ gì nhỉ.
Hắn sau vài ngày cũng tỉnh dậy, Ain cũng chỉ có thể tự trách mình chưa chuẩn bị kỹ càng nên mới ngất lâu như vậy, chính vì thế trong mùa đông dù không có lịch trình huấn luyện, hắn phải tự tập một mình.
Chỉ là khi đi ra bãi tập, hắn đã thấy những chiến hữu từ thuở sơ khai đã có mặt từ bao giờ, Ain cười chào rồi bắt đầu tập trung cho riêng mình, đến buổi chiều Ain đi ra tập bầy sói hợp tác với mình.
Mấy con sói con, giờ đây đã trưởng thành hơn sau hơn một năm sống cùng nhóm Ain, tụi nó giờ to tổ bố, ngoại trừ con Ichi to hơn từ ban đầu, con Ichi giờ đã to khoảng 80cm chiều cao, dài hơn 1m8, nặng chắc cỡ Ain.
Hơn khoảng bốn tháng trước, mấy con sói tản ra xung quanh bộ lạc tìm chỗ cho mình vì trong phạm vi bộ lạc khá chật chội, rồi mãi tới khi sắp đi săn voi ma mút, Ain mới cho Alpha, Beta kêu gọi bọn sói con trở về hỗ trợ.
Mấy con heo rừng với bò rừng thì sau những tháng ăn chơi phè phỡn thì chúng cũng to lớn nhanh chóng, và giờ Ain hết chỗ chứa đành cho chúng tự do hoạt động nhưng đi đại tiện phải đúng nơi. May mắn là chúng khá quen thuộc chỗ hay đi nên cũng đỡ cho tộc nhân bộ lạc, heo rừng đã sinh sôi nhanh chóng thành một bầy hơn trăm con.
Chúng đang cư ngụ ở bên kia hồ nước, với số lượng lớn tụi nó bành trướng lãnh địa một cách nhanh chóng. Đổi lại sự tự do đó là chúng nó phải đi làm không công cho tộc nhân bộ lạc Lạc Việt, do không có vật nuôi vận chuyển đồ phù hợp, Ain đành sử dụng mấy con heo to tướng này, còn nữa là mỗi khi hết thực phẩm thì mấy con heo phải lên dĩa.
Còn hiện tại, mấy con bò rừng may mắn chúng còn nhỏ với ít nếu không là Ain tận dụng tối đa, gà thì cũng có hạn số lượng của chúng của không nhiều cũng như thời gian trưởng thành ngắn nên chịu khó thời gian đầu thôi. Mấy con chim mà tộc nhân bắt được thì chịu chủ yếu lấy lông làm mũi tên, với thử huấn luyện làm bồ câu đưa thư nhưng chưa có kết quả khả quan.
Sau khi tập luyện chiến thuật cho mấy con sói xong, Ain đi ra chỗ nhà kho nơi đầy ắp thịt voi ma mút, số ngà voi với da voi đang được Pu và Dio cùng các thành viên chế tác thành các đồ dùng phù hợp, đi lại chỗ Eny đang ngồi chán nản bên trong, Ain lấy tờ ghi chú số lượng trên bàn mà xem xét tình hình.
Nhìn những con số trên tấm vỏ cây, Ain mới hài lòng, chỉ tiếc là dụng cụ cân và đo chiều dài Ain vẫn chưa nghĩ ra cách làm, nếu không với trí thông minh của con bé sẽ phát huy nhiều hơn, thống kê nhà kho này Ain cảm thấy Eny có tài hơn Dio thời gian trước nhiều.