[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Bà nắm cổ áo tôi, mạnh tay lau đôi môi tôi đến đỏ ửng. Trong lúc xô xát, thỏi son rơi ra.
Sau khi biết thỏi son là do cô hàng xóm đưa, bà kéo tôi lên tầng trên và mắng chửi cô ấy thậm tệ: “Đừng tưởng tôi không biết cô nghĩ gì! Cô định dùng con gái tôi để quyến rũ chồng tôi đúng không?
Cô ly hôn là đáng đời, chẳng ai thương nổi cô cả! Đồ đàn bà lăng loàn!”
Cô hàng xóm tức giận dọn đi ngay trong đêm.
Còn tôi, tay run rẩy cầm tờ giấy chẩn đoán bị trầm cảm nặng, cảm giác như cả thế giới đã sụp đổ.
…
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi thấy ba tôi đang quỳ một chân trước mặt mẹ tôi.
Hôm nay là ngày cưới của họ.
Tôi đã trở thành bà nội của mình – Vương Nga.
Được làm lại từ đầu, tôi bật cười lạnh lùng.
Mẹ à, giờ đến lượt mẹ cảm nhận sự tuyệt vọng của con rồi.
Mẹ tôi chu môi nũng nịu: “Trương Toàn, anh phải thề chỉ tốt với mình em, phải cưng chiều và yêu thương em. Không được lừa dối em, không được nhìn người phụ nữ khác, không được nói chuyện với họ, càng không được tiêu tiền cho họ...”
Lời của mẹ tuôn ra liên tục, nước miếng văng tung tóe, còn dài hơn cả điều luật trên trời.
Thế mà những người xung quanh lại cười lớn.
“Lão Trương, cưới được cô vợ thế này là phúc lớn đấy!”
“Đôi vợ chồng tình cảm quá, thật đáng ngưỡng mộ.”
Ba tôi, Trương Toàn, ngẩn người trong giây lát, nhưng rồi vẫn cười tươi và định nói điều gì đó.
Tôi lập tức tiến lên hai bước, chìa tay ra và hỏi: “Cô có ý gì đây? Không cho con tôi tiêu tiền cho người phụ nữ khác, ý là không được chăm sóc tôi – mẹ của nó – nữa đúng không? Tôi cũng là phụ nữ mà. Hay ý cô là tôi không phải phụ nữ?”
Tôi quay sang ba tôi, lớn tiếng: “Trương Toàn, con nói xem, lấy vợ rồi thì định quên luôn mẹ à?”
Rồi tôi ngồi phịch xuống đất, bắt đầu khóc lóc và lăn lộn.
“Sao số tôi khổ thế này? Nuôi con trai vất vả bao nhiêu năm, chỉ mong sau này nó phụng dưỡng mình, vậy mà con dâu còn chưa vào cửa đã định đuổi mẹ chồng đi. Trời ơi, số tôi khổ quá mà!”
Mọi người xung quanh sững sờ. Không biết ai đó lên tiếng trước: “Không thể thế được.”
Rồi đám đông bắt đầu bàn tán:
“Tôi thấy bà cụ nói đúng. Trên đời này biết bao nhiêu phụ nữ, ai đảm bảo không nhìn hay không nói chuyện với họ được? Lãnh đạo tôi cũng là phụ nữ, chẳng lẽ tôi nghỉ việc luôn chắc?”
“Con gái cũng là phụ nữ đấy. Chẳng lẽ đến cả con gái ruột của mình cũng không được quan tâm à?”