"Anh Việt, anh thật sự không giận em sao?"
Giang Châu Châu chăm chú nhìn vào đôi mắt anh. Người đàn ông không đeo kính có đôi mắt phượng đẹp đến nao lòng, khóe trong cong nhẹ, khóe ngoài hơi vểnh lên, đôi đồng tử đen như vực sâu thăm thẳm.
"Tại sao anh phải giận em?"
Doãn Việt xoa nhẹ mái tóc cô, từ tốn nói: "Em còn trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, có lẽ chưa phân biệt được đâu là cảm động, đâu là yêu thích. Nhưng không sao, những băn khoăn này anh sẽ giúp em giải quyết từ từ, để em thực sự hiểu rõ trái tim mình."
Sự bao dung của anh khiến Giang Châu Châu cảm thấy xấu hổ.
Dường như bất kể chuyện gì xảy ra, anh cũng không bao giờ dùng lời lẽ nghiêm khắc với cô. Ngay cả khi cô do dự không quyết, anh vẫn chọn cách chiều chuộng không giới hạn.
Cô khẽ nói, giọng nhỏ như muỗi: "Với anh... chắc chắn không phải là cảm động."
Nghe thấy lời cô, biểu cảm của Doãn Việt thay đổi tinh tế, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên thành nụ cười đẹp.
Có lẽ cô không biết rằng, mỗi lời vô tình thốt ra từ miệng cô đều khiến trái tim anh rung động rất lâu.
"Nếu vậy, Châu Châu hãy cho anh thêm cơ hội, để cán cân nghiêng về phía anh sớm hơn."
Tay anh luồn qua kẽ ngón tay cô, đan chặt vào nhau.
Nghe giọng điệu dỗ dành của anh, Giang Châu Châu trong vòng tay anh khẽ gật đầu.
Doãn Việt đeo lại kính, tròng kính trong suốt dưới ánh sáng che đi ánh mắt tối tăm phía sau.
Cô gái trước mắt rất ngoan, thậm chí trước mặt anh, cô không thể nói dối dù là điều đơn giản nhất.
Ngược lại, chính anh mới là kẻ giả tạo.
Bởi vì không quan tâm là giả, không ghen là giả, tất cả sự bình tĩnh đều là vỏ bọc che đậy sự tính toán bên trong.
Nhưng không sao, đối thủ tình cảm anh sẽ tự mình giải quyết.
Cô chỉ cần tận hưởng sự hy sinh của anh, sự tốt đẹp của anh... không cần phải bận tâm đến chuyện khác.
...
Cơn bão gây ra bởi đoạn video bôi nhọ trên mạng không hề nhỏ. Những cư dân mạng phát hiện mình bị lừa đã xả cơn tức giận dưới các bài đăng của trang tin tức. Công hội cũng đã tìm ra kẻ chủ mưu.
[SY Cherry: Đối phương muốn xin lỗi em trên mạng, hy vọng em có thể tha thứ và không truy cứu trách nhiệm. Quyền quyết định thuộc về em]
Giang Châu Châu nhìn tin nhắn từ quản lý, không hỏi thêm.
[Giang Châu Châu: Không cần xin lỗi]
[Giang Châu Châu: Cứ xử lý theo quy trình pháp luật bình thường]
Với loại người này, lời xin lỗi là thứ rẻ mạt nhất, tưởng rằng chỉ cần nói "xin lỗi" là người khác phải tha thứ cho hành động của họ.
Đặc biệt, người này không chỉ là kẻ tung tin đồn nhảm mà còn là kẻ quay lén...
Hắn cần phải chịu hậu quả cho hành vi của mình.
Buổi tối khi mở livestream, sức nóng vẫn cao nhưng lượng người xem trực tiếp không nhiều như hôm qua.
[Tiểu Điển của Châu Châu vào phòng livestream]
[Một bát cháo vào phòng livestream]
[Cháo này ngon quá vào phòng livestream]
[...]
Mộng Vân Thường
Tên fan trong phòng livestream đủ loại kỳ quái.
[Xem livestream mà thấy đói là sao ta]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[Đột nhiên muốn ăn cháo, muốn ăn cháo trứng thịt]
[Tiểu Điển của Châu Châu: Mơ đẹp quá]
"Chào buổi tối mọi người! Các bạn đặt tên kiểu này... không biết còn tưởng đây là quán cháo của mình đấy!"
Cô gái trước ống kính hôm nay diện phong cách học viện, áo sơ mi xanh nhạt kết hợp cà vạt caro đỏ, bên dưới là chiếc váy xếp ly màu xám, toát lên vẻ tươi trẻ tràn đầy sức sống.
Mái tóc dài mượt gợn sóng xõa trên vai, vài lọn tóc rơi xuống trước ngực. Gương mặt thanh tú dưới ánh sáng trông càng thêm dịu dàng, khóe miệng nở nụ cười nhẹ nhàng như ánh trăng trắng trong sân trường đang hiện ra trước mắt.
[Hỏi hàng ngày, vợ ơi kết hôn không]
[Thích phong cách hôm nay của vợ, phong cách học muội]
[Rõ ràng là phong cách học tỷ, học tỷ mắng em đi]
[Đừng mắng nó, nó sẽ sướng, mắng em trước đi]
Giang Châu Châu: "..."
Lại có biến thái lọt vào rồi!
"Nếu các bạn còn thế này, em sẽ nhờ lớp trưởng mời những bạn không giữ kỷ luật ra ngoài phạt đứng đấy."
Cô cố ý nhướng mày, làm vẻ mặt dữ dằn.
[Lớp trưởng Tiểu Điển: Đúng vậy, đuổi hết mấy đứa quấy rối học tỷ ra ngoài]
Nhìn thấy kẻ đổi tên nhanh như chớp, Giang Châu Châu khẽ méo miệng.
[Lớp trưởng Cá Khô: Này, hôm nay chơi trò đóng vai à?]
[Bảo vệ học tỷ, nghĩa bất dung từ]
[Không muốn bị lớp trưởng đuổi, muốn bị học tỷ đuổi]
["Chó của học tỷ" bị quản lý Lớp trưởng Tiểu Điển đuổi khỏi phòng livestream]
[Lớp trưởng Cá Khô: Đánh pk không?]
Dạo này cô ít khi đánh pk, anh Cá Khô muốn giúp cô làm nhiệm vụ.
Giang Châu Châu lần đầu thấy anh Cá Khô nhắn tin như vậy, cười tươi rói: "Lớp trưởng Cá Khô muốn giúp em đánh người à?"
[Lớp trưởng Cá Khô: Ừ, chỉ ai đánh nấy]
[Lớp trưởng Cá Khô: Đều nghe theo em]
[Ôi, anh Cá Khô đây là đánh không lại nên quyết định gia nhập hẳn à @Lớp trưởng Cá Khô]
[Lớp trưởng Tiểu Điển: Đi đánh P Boss đi]
[Bật cười, đánh lão P thì có tính là bạo hành gia đình không?]
[Đánh Đại Vương Giải Trí, để hắn biết thế nào là tình phụ tử như... núi lở]
[Hồi đó anh Cá Khô còn giúp Đại Vương Giải Trí đánh Châu Châu nữa kìa]
[Lớp trưởng Tôi Thích Uống Cháo: Hình như ảnh giúp nhiều người đánh Châu Châu lắm]
[Lớp trưởng Cá Khô: Cấm tính sổ nợ sau này đấy!]
Giang Châu Châu nghiêm mặt nói: "Không được! Dù là P Boss hay Đại Vương Giải Trí, trước đây đều là con trai ruột của anh Cá Khô. Sao em có thể làm chuyện tàn nhẫn như vậy, phá hoại tình cảm cha con của họ chứ."
[Lớp trưởng Cá Khô: Em cũng chẳng buông tha anh]