Nhằm giải quyết vấn đề của Thiếu Ngu, các trưởng lão Quy Tàng Tông lại tập hợp mở một cuộc họp ngắn.
Bọn họ thực sự không ngờ, đám đệ t.ử thu nhận những năm gần đây lại "nhân tài đông đúc" đến thế, lai lịch đứa nào cũng ly kỳ, thái quá. Tuy nói đám đệ t.ử này thiên phú siêu phàm, tu luyện thần tốc, nhưng e rằng cũng mang lại cho Quy Tàng Tông không ít rắc rối.
Tuân Diệu Lăng với tư cách tân tấn trưởng lão cũng tham gia hội nghị này.
Tần Thái Sơ trầm giọng nói: "Hiện tại thái độ của Thiên Lang tộc chưa rõ ràng, chúng ta rất khó đưa ra quyết đoán. Nếu họ chỉ muốn đón Thiếu Quân về, mọi chuyện còn có đường cứu vãn; nhưng nếu thật sự vì bảo vệ huyết thống trong tộc mà nảy sinh ý định thủ tiêu Thiếu Ngu —" Nàng nhíu mày, "Chúng ta tuyệt đối không thể ngồi yên làm ngơ."
Các trưởng lão đồng thanh tán thành.
Tạ Chước có chút xấu hổ ho nhẹ một tiếng. Trong chuyện lai lịch của Thiếu Ngu, hắn cũng có phần sơ suất. Lúc này hắn muốn bù đắp đôi chút:
"Theo ta thấy, Thiên Lang tộc không có ý định lấy mạng Thiếu Ngu. Nếu bọn họ thực sự có sát tâm, sao lại hạ Lang Độc lên hai tên đệ t.ử chỉ mới Trúc Cơ kỳ? — Hai tên đệ t.ử Ngự Thú Tông kia, có bó lại cũng chẳng phải đối thủ của Thiếu Ngu, thực sự không đủ để gây sát thương."
Nói đoạn, hắn phe phẩy cây quạt, khuôn mặt diễm lệ phủ một tầng bóng mờ nhạt, mỉm cười nói:
"Nếu muốn tìm tu sĩ công khai thù địch với Yêu tộc, Tu Chân giới này đâu có thiếu, trong đó không ít kẻ là chân nhân bậc Kim Đan, Nguyên Anh đấy chứ."
Huyền Minh Tiên Tôn cân nhắc một lát rồi nói:
"Thiên Lang tộc... cho dù có ý định thanh lý môn hộ, nhưng Thiếu Ngu đã bái nhập tiên môn. Nếu bọn họ không muốn trở thành công địch của cả Tiên môn lẫn Yêu giới, hành sự bắt buộc phải che giấu. Huống chi, với sự cao ngạo của Thiên Lang tộc, nếu chuyện bọn họ muốn trừ khử Thiếu chủ bán yêu mà thất bại bị lộ ra ngoài, e rằng sẽ mất hết mặt mũi. Cho nên, nếu thật sự định 'mượn đao g.i.ế.c người', họ nên mượn thanh đao nhanh nhất, chứ không phải mượn hai thanh d.a.o cùn không g.i.ế.c nổi người như thế."
"Nếu có kẻ giơ vũ khí trước mặt ngươi, nhưng lại dùng một con d.a.o cùn gần như không thể gây thương tích, vậy thì ý đồ của đối phương có lẽ không phải là g.i.ế.c chóc, mà giống như một lời cảnh cáo hơn." Tuân Diệu Lăng ngồi chống cằm, tiếp lời: "Ý của ngài là, Thiên Lang tộc thực chất muốn đón Thiếu Quân về. Còn màn kịch vừa rồi, khả năng cao là kế ly gián?"
Huyền Minh Tiên Tôn nhìn Tuân Diệu Lăng với ánh mắt vừa vui mừng vừa tán thưởng: "Chính phải."
Phi Quang Tôn giả Yến Anh lộ vẻ nghi hoặc, trầm mặc một lát rồi nói: "Theo ta thấy, trong tay chúng ta đã có bằng chứng xác thực, chi bằng cứ đ.á.n.h thẳng lên Thiên Lang tộc hỏi cho ra lẽ. Đỡ phải ngồi đây đoán già đoán non."
Tần Thái Sơ cười, mở miệng trấn an nàng: "Gia tộc có thể tranh giành ngôi vị Yêu Quân trong Yêu tộc đều không đơn giản. Có thể không kết thù thì tận lực đừng kết thù."
Cuối cùng, kết luận của bọn họ là tĩnh quan kỳ biến. Nếu muốn câu thông với Thiên Lang tộc, có lẽ nên nhờ một Yêu tu đức cao vọng trọng làm trung gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tần Thái Sơ thử liên hệ với Thanh Tuế Quân. Lần gặp trước, Thanh Tuế Quân để lại cho nàng không ít tùng chi (nhựa thông). Đốt cháy tùng chi ngoại trừ triệu hoán nàng ta, còn có thể dùng để truyền âm đơn giản.
Nửa canh giờ sau, Thanh Tuế Quân dứt khoát trả lời: "Ta e là không có cái mặt mũi đó đâu."
"...Thiên Lang tộc là một tộc đàn cực kỳ bài ngoại, hơn nữa bọn họ đang trong thời kỳ nhạy cảm. Từ sau khi thủ lĩnh qua đời, Thiên Lang tộc xôn xao không ngừng, loạn như nồi cháo heo. Gần đây nội đấu trong tộc bọn họ mới vừa hạ màn, căn bản không tiếp khách, dù là yêu hay người."
Những tộc đàn yêu loại hùng mạnh đều có lãnh địa riêng. Quy định phạm vi hoạt động, phong tỏa ngoại giới là chuyện thường tình. Người ta không muốn mở cửa, Thanh Tuế Quân cũng không tiện đến đập cửa ầm ầm — thực tế là nàng không muốn bị từ chối. Dù sao nàng cũng là một Yêu Quân đương nhiệm, không muốn phá vỡ quy củ, hơn nữa nàng cũng cần giữ thể diện.
Tuy nhiên, Thanh Tuế Quân cũng từ góc độ Yêu tộc tiết lộ một ít nội tình: "Ai nha, nếu liên quan đến vấn đề truyền thừa Yêu Quân, thì yên tâm đi, đám sói con kia tuyệt đối còn sốt ruột hơn các ngươi. Ta nhớ người cuối cùng nắm được quyền nhiếp chính trong Thiên Lang tộc là trưởng lão tên Thương Lẫm — hắn tuổi tác đã cao, không phải loại thanh niên trai tráng sung sức, trên người còn mang vết thương cũ. Bất kể đệ t.ử kia của các ngươi có phải bán yêu hay không, chỉ cần trên người hắn chảy dòng m.á.u của Tiền nhiệm Lang Vương, đưa hắn về sẽ giúp bầy sói ổn định. Thương Lẫm chắc chắn sẽ không tùy tiện g.i.ế.c hắn đâu..."
Tần Thái Sơ quyết định tin tưởng phán đoán của Thanh Tuế Quân.
Thư Sách
Trái lại, Thiếu Ngu tuy gặp rắc rối không nhỏ vì chuyện Yêu tộc, nhưng hắn vẫn cứ theo lẽ thường luyện công, lui tới với đồng môn, bộ dáng tâm như nước lặng. Điều này càng làm các trưởng lão chú ý hắn cảm thấy kẻ này ắt thành đại khí.
Nhưng làm tổ đối chiếu, Thiếu Ngu không hoảng, thì Lâm Nghiêu lại sắp hoảng đến c.h.ế.t rồi.
Xét thấy thân phận đặc thù của hắn, Tuân Diệu Lăng cũng chọn một thời điểm thích hợp đem toàn bộ nội dung cuộc nói chuyện với Thiên Đế tiết lộ cho hắn, để hắn tự mình định đoạt.