Sủng Phi Bị Ép Gả Của Cẩu Hoàng Đế

Chương 2



"Ma ma đừng khóc nữa, lau mặt đi ạ." Ngu Ninh đưa khăn lụa sạch cho bà, bất đắc dĩ gật đầu, không nói lời nào khiến người mất hứng.

Thật ra vẫn chưa nói chắc được, nhỡ nàng không phải tiểu thư đi lạc của Vĩnh Ninh Hầu phủ thì sao, chẳng phải lại mừng hụt à.

Nàng đã nói rồi, bảo Lâm ma ma đừng vội gọi nàng là tiểu thư, cứ gọi Ngu nương tử là được. Nhưng Lâm ma ma không nhớ, nói được hai câu thì xưng hô đã từ Ngu nương tử thành tiểu thư rồi.

Nàng, một nương tử lớn lên trong ổ thổ phỉ, cho dù thật sự là con gái của Vĩnh Ninh Hầu phủ, thì quý nhân trong Hầu phủ có chịu nhận nàng hay không vẫn chưa chắc đâu, cho nên bây giờ gọi tiểu thư, quả thật là quá sớm rồi.

Hai canh giờ sau, đoàn xe của Vĩnh Ninh Hầu phủ dừng ngoài cửa thành Kinh Đô, từ từ đi vào thành theo dòng người.

Tiểu Bảo, đứa bé vẫn luôn học cưỡi ngựa với cậu út, chạy về xe ngựa, vui vẻ lao vào lòng Ngu Ninh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"A nương, cưỡi ngựa vui quá, sau này con còn muốn theo cậu út học cưỡi ngựa nữa!" Ngu Tiểu Bảo mặt mày hớn hở, kể cho Ngu Ninh nghe cưỡi ngựa vui thế nào.

"Cưỡi ngựa thôi mà, xem con vui chưa kìa. Nương chẳng phải đã hứa với con sau này sẽ tự tay dạy con rồi sao, nhìn cái vẻ chẳng có tiền đồ của con xem, mặt mũi toàn bụi bẩn."

Ngu Tiểu Bảo nũng nịu trong lòng mẹ ruột, "Tại vui mà."

Ngu Ninh vốn không cho Ngu Tiểu Bảo gọi Tạ Ngộ Đường là cậu út, nhưng Tạ Ngộ Đường cái tên này rất biết cách dỗ trẻ con vui vẻ, dọc đường đi chăm sóc Ngu Tiểu Bảo đâu ra đấy, lúc thì dạy săn b.ắ.n lúc thì dạy cưỡi ngựa, một loạt chiêu trò đâu vào đấy. Nhìn thấy con gái vui, Ngu Ninh cũng chẳng quản cái miệng con bé gọi thế nào nữa.

Tạ Ngộ Đường là con trai út của Vĩnh Ninh Hầu, mười bảy tuổi.

Đón đích tiểu thư về là chuyện cực kỳ quan trọng với Hầu phủ, nhưng Vĩnh Ninh Hầu và Thế tử đều có quan chức, không thể tùy ý rời khỏi nơi nhậm chức. Hầu phu nhân Hoắc thị lại yếu ớt, không đi đường dài được, nên nhiệm vụ đón người rơi xuống vai lục công tử Tạ Ngộ Đường.