Tần Vũ Niết trầm tư một chút rồi mỉm cười từ chối:
"Ta e là không đảm nhận được. Nếu ta nấu xong rồi lái xe đưa cơm đến huyện thành, ít nhất cũng phải mất nửa canh giờ. Nhưng ta chỉ có một mình, vừa phải nấu nướng, vừa phải bán cơm hộp, thực sự không thể xoay sở kịp."
Vương Dương nghe thế, không hề do dự mà lập tức đưa ra phương án:
"Vậy thế này đi, cô nương cứ nấu cơm xong, ta sẽ đích thân lái xe đi chở cơm."
Nghe đến đây, Tần Vũ Niết không tiện từ chối nữa, đành gật đầu đồng ý:
"Được rồi. Các vị khoảng bao nhiêu người? Cụ thể bắt đầu từ ngày nào, có yêu cầu gì đặc biệt không? Mấy món mặn, mấy món chay? Ta sẽ chuẩn bị trước nguyên liệu."
Vương Dương vừa nói vừa lấy điện thoại ra:
"Ngày thứ tư này. Cô nương nấu xong vào thứ tư, ta sẽ lái xe đến lấy. Hai món chay, hai món mặn. Có vài vị lãnh đạo, cô nương làm thêm chút đặc biệt cho họ. Chúng ta trao đổi thông tin liên lạc đi, ta sẽ gửi cô nương danh sách những điều cần lưu ý."
Tần Vũ Niết nhanh chóng lấy điện thoại ra để kết giao thông tin.
Sau khi kết nối, Vương Dương gửi cho nàng danh sách những món các vị lãnh đạo kiêng kị và những món dễ gây dị ứng.
Tần Vũ Niết cũng gửi địa chỉ nơi ở của mình cho Vương Dương để tiện cho việc giao nhận cơm sau này.
Vương Dương vốn định đưa Tần Vũ Niết về nhà nhưng nhận được một cuộc gọi khẩn nên phải vội vã rời đi.
Khi Tần Vũ Niết về đến nhà, trời đã gần bảy giờ tối.
Chợt nhớ ra chưa nấu bữa tối cho Diêm Vương gia, nàng lại vào bếp bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Do đã muộn, nàng chỉ chuẩn bị các món thanh đạm: một món mặn, một món chay, thêm chút bánh bột mì và vài món ăn nhẹ.
Dọn xong xuôi, nàng gửi tin tức đến Diêm Vương gia, nhắc y gọi tiểu thị đến nhận bữa cơm.
Lúc này, nàng mới chợt nhận ra Diêm Vương gia đã gửi tin cho nàng từ buổi chiều, nhưng do ban ngày nàng chỉ mang theo pháp khí nhân gian nên không hay biết.
Tin tức từ Diêm Vương gia:
"Ta đã có thông tin về địa chỉ của tổ mẫu cô nương. Ngày mai ta sẽ cử quỷ sai đưa cô nương đi."
Tần Vũ Niết vui mừng khôn xiết, vội vàng hồi đáp:
"Thật tốt quá! Xin cảm tạ ngài! Diêm Vương gia (Kèm biểu tượng kích động quỳ tạ)"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau đó, nàng chợt nhớ đến bữa tối, liền chụp lại hình ảnh rồi gửi đi:
"Diêm Vương gia, bữa tối của ngài đây! (Kèm hình ảnh)"
Một lát sau, Diêm Vương gia hồi đáp ngắn gọn:
"Được."
Không lâu sau, tiểu thị mà nàng từng gặp ở Diêm Vương điện liền hiện thân.
Tần Vũ Niết kinh ngạc, suýt nữa hét lên. Đột nhiên quay đầu lại mà thấy một người đứng đó đã đủ khiến người khác kinh hãi, huống hồ tiểu thị này đích thị là... quỷ sai.
Thấy nàng bị dọa, tiểu thị vội giải thích:
"Xin lỗi, đã làm cô nương sợ. Ta nhận lệnh Diêm Vương gia đến lấy bữa tối."
Tần Vũ Niết xua tay:
"Không sao, ta vẫn chưa quen lắm thôi."
Nàng trao hộp đồ ăn cho tiểu thị rồi dặn dò:
Gà Mái Leo Núi
"Ngươi mau trở về đi. Lần sau, để tiện hơn, ta sẽ treo một chiếc linh chuông ở cửa. Khi ngươi đến, chỉ cần lắc chuông, ta sẽ biết."
Tiểu thị gật đầu:
"Được."
Sau đó, hắn cầm hộp đồ ăn rồi biến mất ngay tại chỗ.
Tần Vũ Niết thở phào nhẹ nhõm, rồi bắt đầu dùng bữa tối.
Dùng bữa xong, nàng tiếp tục tinh chỉnh cửa hàng trên Đào Bảo, hoàn thành những công việc còn dang dở từ tối hôm trước.
Khi đã trang hoàng thỏa đáng, nàng bắt đầu niêm yết sản phẩm. Hiện tại, cửa hàng của nàng chỉ mới đăng bán hương và dịch vụ giao hàng đặc biệt.
Xong xuôi, Tần Vũ Niết dự định chia sẻ cửa hàng vào các hội nhóm để quảng bá. Nhưng nàng chợt nghĩ đến khả năng dịch vụ này có thể xung đột với nghiệp vụ báo mộng của Địa phủ. Lo lắng có thể gây ra rắc rối, nàng quyết định thỉnh giáo ý kiến Diêm Vương gia.
Tần Vũ Niết gửi thư tín:
"Diêm Vương gia, ta muốn triển khai dịch vụ giao hàng đặc biệt, liệu có ảnh hưởng gì đến Địa phủ chăng?"