Hôm nay là một ngày đặc biệt. Tần Vũ Niết dậy từ sáng sớm, dù đã chuẩn bị và quảng bá chu đáo từ lâu, cô vẫn cảm thấy hồi hộp không yên. Liệu buổi khai trương đầu tiên có suôn sẻ không? Khách hàng có kéo đến đông đảo như mong đợi?
Tần Vũ Niết chuẩn bị một lượng lớn nguyên liệu nấu ăn từ trước. Cô cẩn thận chế biến thêm nhiều loại điểm tâm với đủ hình dáng và hương vị, dùng làm quà tặng đặc biệt cho khách. Cô biết rằng không ít quỷ hồn cực kỳ yêu thích các món điểm tâm do chính tay cô làm.
Để chiều lòng thực khách, cô còn bổ sung vài món điểm tâm mới vào thực đơn, biến chúng thành một "gian triển lãm" nhỏ ngay bên ngoài cửa hàng, bày bán riêng. Như vậy, vừa tăng thêm sự phong phú cho thực đơn, vừa có thể thu hút thêm nhiều người ghé qua thưởng thức.
Với sự sắp xếp khéo léo này, Vương thẩm cùng các thúc, thẩm làm cùng sẽ không bị thất nghiệp chỉ vì quán không còn bán cơm hộp như trước. Tần Vũ Niết đã cẩn thận hướng dẫn họ cách làm điểm tâm, từ việc nhào bột đến cách hấp sao cho đẹp mắt. Sau đó, cô sẽ trực tiếp mang điểm tâm đến Địa Phủ bày bán mỗi ngày, vừa giúp mọi người có thêm việc làm ổn định, vừa tăng đáng kể nguồn thu nhập.
Khi Tần Vũ Niết đến cửa hàng, đám đầu bếp, Lâm Tùy và các đồng sự đã đứng chờ sẵn ở trước cửa. Vừa thấy Tần Vũ Niết, cả nhóm đồng thanh nở nụ cười rạng rỡ và hô vang:
"Bà chủ Tần, chúc ngài khai trương hồng phát! Buôn bán thịnh vượng, tiền tài cuồn cuộn đổ vào!"
Kèm theo lời chúc là những tràng pháo tay giòn giã, vang vọng khắp con phố.
Sự nhiệt tình của mọi người khiến nỗi lo lắng trong lòng Tần Vũ Niết tan biến. Cô bật cười, đáp lại bằng giọng đầy cảm kích:
"Cảm ơn mọi người! Hôm nay mọi việc đều nhờ cậy cả vào các vị đấy."
Sau đó, cô lấy ra các hộp điểm tâm đã chuẩn bị sẵn, trao tận tay từng người.
"Đây là chút quà ra mắt nhỏ, mong các vị chiếu cố tiệm thật nhiều!"
Lý Tử Hàm cầm lấy hộp, mặt rạng rỡ:
"Được làm việc cho Bà chủ Tần là phúc phận của chúng tôi!"
Lâm Tùy cũng hùa theo, giọng chắc nịch:
"Đúng vậy! Nếu không nhờ Bà chủ Tần, giờ tôi vẫn còn bấp bênh không biết phải làm gì!"
Cửa tiệm nhanh chóng được mở. Mọi người đồng lòng hợp sức: đầu bếp nhanh chóng chuyển nguyên liệu vào bếp, Lâm Tùy và các nhân viên sắp xếp bàn ghế, lau dọn mọi ngóc ngách sao cho đâu vào đấy, gọn gàng tinh tươm.
Khi công việc chuẩn bị vừa hoàn tất, bên ngoài bỗng vang lên tiếng xôn xao lớn. Tần Vũ Niết tò mò, cùng cả nhóm bước ra xem.
Cảnh tượng trước mắt khiến ai nấy đều bất ngờ:
Dẫn đầu là một đội múa sư tử với dáng vẻ mạnh mẽ, uy nghi, di chuyển dứt khoát. Theo sau là hai hàng quỷ khiêng lẵng hoa lớn, gương mặt ai cũng rạng rỡ hớn hở. Đi cuối đoàn là một nhóm kéo băng rôn đỏ rực, trên đó ghi dòng chữ lớn:
"Chúc mừng Bà chủ Tần khai trương đại cát, buôn bán thịnh vượng!"
Không khí tràn ngập hỉ khí, tiếng trống múa lân rền vang khắp khu phố, thu hút đông đảo quỷ hồn hiếu kỳ kéo đến xem.
Tần Vũ Niết bước tới, ánh mắt chợt dừng lại khi nhận ra một gương mặt quen thuộc dưới chiếc đầu lân đang nhảy múa. Đúng vậy, người đội đầu lân chính là Tiền Nhị Thúc – vẻ mặt ông hào hứng, biểu cảm sống động như thể đang biểu diễn cho đại lễ hoàng gia.
Còn Tiền Đại thì ở phía sau, tay kéo biểu ngữ, từng bước đi trịnh trọng nhưng cũng không giấu được vẻ đắc ý, tự hào.
Khi đội múa sư tử hoàn tất màn trình diễn, Tiền Đại ra hiệu bằng một cái vung tay mạnh mẽ. Tất cả quỷ đồng loạt hô vang:
"Chúc mừng Bà chủ Tần khai trương đại cát! Buôn bán thịnh vượng! Tài nguyên cuồn cuộn tới!"
Tần Vũ Niết bật cười rạng rỡ, vội vàng bước tới:
"Tiền Thúc, Tiền Nhị Thúc, thật sự là bất ngờ lớn lao! Con không nghĩ hai vị lại đích thân đến."
Tiền Nhị Thúc tháo chiếc đầu lân ra, mồ hôi nhễ nhại nhưng mặt vẫn ánh lên niềm vui sướng. Ông và Tiền Đại bước tới, đồng thanh chúc mừng:
"Bà chủ Tần, chúc con khai trương đại cát, khách khứa tấp nập, tiền tài như nước!"
Tần Vũ Niết mỉm cười cảm kích:
Gà Mái Leo Núi
"Cảm ơn hai vị Thúc Thúc! Mời hai vị vào trong nghỉ ngơi. Lâm Tùy, dẫn Tiền Thúc và Tiền Nhị Thúc lên phòng khách ở lầu hai nhé."
Lâm Tùy, mặc đồng phục chuyên biệt của tiệm, nở nụ cười tươi tắn, cúi người dẫn đường:
"Hai vị khách quý, mời đi lối này ạ."
Tiền Nhị Thúc hớn hở cởi bộ trang phục vũ sư, vẻ mặt rạng ngời như vừa hoàn thành một nhiệm vụ trọng đại. Ông vừa định bước vào thì một giọng nói trầm ấm từ phía xa vang lên:
"Ồ, có vẻ tôi đến trễ mất rồi!"
Mọi người đồng loạt quay đầu lại. Hóa ra là Tiêu Nhiếp – vẫn giữ phong thái ung dung, điềm tĩnh. Đằng sau anh ta là một đoàn nhỏ gồm vài con quỷ đang khiêng những lẵng hoa rực rỡ, tạo nên một cảnh tượng khá náo nhiệt. Tiêu Nhiếp nhìn vũ sư vừa kết thúc màn biểu diễn, bật cười:
"Tôi cứ nghĩ mình sẽ là người đến sớm nhất, không ngờ Tiền lão bản còn nhanh chân hơn!"
Tiêu Nhiếp quay sang Tần Vũ Niết, tay nâng nhẹ chiếc chén trà tặng hoa tượng trưng, giọng nói chân thành:
"Bà chủ Tần, chúc tiệm khai trương hồng phát, công việc kinh doanh ngày càng thịnh vượng!"
Tần Vũ Niết vội bước tới, gương mặt rạng rỡ cảm kích:
"Cảm ơn Tiêu tiên sinh, mời anh vào trong ngồi cho thoải mái!"
Tiền Đại lúc này cũng quay lại, khoát tay cười lớn:
"Chậm đâu mà chậm, vừa hay đến kịp giờ đẹp! Đã vậy, mọi người cùng đi vào, không khí càng thêm tưng bừng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đoàn người bắt đầu nối đuôi nhau bước vào cửa hàng, vừa trò chuyện rôm rả, vừa khen ngợi cách bài trí hiện đại, ấm cúng bên trong.
Còn bên ngoài, những quỷ hồn hiếu kỳ đã tụ tập đông nghịt từ sớm. Đây là những thực khách sợ không còn chỗ ngồi nên đã cố ý đến trước giờ khai trương. Từng cặp mắt lấp lánh háo hức dõi theo bên trong, sẵn sàng bước vào trải nghiệm bữa ăn ngon tại tiệm mới của Tần Vũ Niết.
Vừa yên vị, họ liền mở thực đơn ra, tò mò lật giở từng trang.
Một con quỷ dẫn đầu, cầm thực đơn nhìn kỹ rồi lên tiếng:
"Giá cả phải chăng quá chứ! Cứ tưởng tượng sẽ đắt đỏ hơn, ai ngờ lại rẻ hơn nhiều đấy."
Một con quỷ khác vừa đọc vừa gật gù, thêm vào:
"Phải rồi, Bà chủ Tần nổi tiếng với những suất cơm hộp chỉ 12 Minh tệ. Giờ mở quán, giá cũng 'mềm' hơn các nơi khác, chắc chắn là ưu ái cho chúng ta rồi."
Con quỷ ngồi bên cạnh cũng chen vào với vẻ mặt tán thưởng:
"Ta vừa tính thử, gọi năm, sáu món cũng chỉ tốn chưa đến 200 Minh tệ. Đã thế lại toàn là món chất lượng, thế này đúng là thật tâm quá đi!"
Nhưng rồi, một ánh mắt tò mò dừng lại ở mục "Đặc sản riêng" với giá từ 1.000 đến 5.000 Minh tệ, khiến không khí trở nên sôi nổi hơn.
"Cái này là gì đây? Đặc sản gì mà giá đắt thế? Ai biết không?"
Một quỷ khác đoán già non:
"Chắc là món đặc biệt phải đặt trước, giống như suất ăn riêng của Bà chủ Tần lúc trước ấy. Nhưng mà đáng thử đấy, biết đâu ngon không tưởng!"
Trong khi cả tầng trệt đang bàn tán rôm rả, bên ngoài lại vang lên tiếng ồn ào náo nhiệt. Một nhóm quen thuộc bước vào, chính là Tạ Tất An, Phạm Vô Cữu, cùng với đôi Đầu Trâu Mặt Ngựa nổi danh. Điều đặc biệt, họ không đến tay không—trên tay mỗi người đều cầm theo những món quà nhỏ nhưng được gói ghém rất chỉn chu, sang trọng.
Phạm Vô Cữu bước lên trước, lịch sự trao quà cho Tần Vũ Niết, ánh mắt lướt qua khắp cửa tiệm, miệng cười tươi như ánh nắng:
"Tần cô nương, xem ra công việc kinh doanh của cô nương khởi sắc lắm nhỉ!"
Tần Vũ Niết cũng không chậm trễ, mỉm cười đáp lại, giọng nói đầy cảm kích:
"Được mọi người cổ vũ thế này, tất cả là nhờ có mọi người đấy! Tạ đại ca, Phạm đại ca, mọi người mau vào trong ngồi đi. Tiểu Ngư, mau dẫn Thất gia, Bát gia cùng Đầu Trâu Mặt Ngựa bốn vị quỷ sai lên phòng VIP tầng hai!"
Cô nói xong, quay đầu hướng vào trong tiệm lớn tiếng gọi, cả cửa tiệm lập tức bận rộn hẳn lên.
Phía ngoài, đám quỷ hiếu kỳ đang đứng xem náo nhiệt liền xì xào bàn tán:
"Này này, cô nương này là ai thế nhỉ? Mở một cái tiệm cơm mà ngay cả Thất gia, Bát gia, Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng đích thân đến chúc mừng!"
Một con quỷ khác chen vào, giọng điệu đầy ngưỡng mộ:
"Ngươi chưa từng thử cơm hộp của Bà chủ Tần sao? Cô ấy nổi danh lắm, nghe nói đồ ăn ngon đến mức quỷ đã c.h.ế.t đi sống lại cũng phải thèm. Không ngờ mới đây mà đã mở hẳn một tiệm cơm!"
"Bà chủ Tần này tay nghề quả là đỉnh thật! Nếu không phải trong túi ta giờ chỉ còn vài đồng Minh tệ, ta đã vào đ.á.n.h chén một bữa ra trò. Chưa ăn mà mùi thơm đã lan cả ra phố, mê quá đi thôi!"
"Thơm thật đấy! Nhưng chắc ăn một bữa ở đây cũng tốn bộn Minh tệ nhỉ?"
Đám đông còn đang bàn tán, bỗng cửa tiệm bật mở, Tần Vũ Niết bước ra, nụ cười rạng rỡ như ánh dương. Giọng nói trong trẻo của cô vang lên, át đi mọi tiếng xì xào bàn tán:
"Hôm nay là ngày đầu tiên tiệm chính thức khai trương, cảm ơn quý vị và các bạn đã đến ủng hộ! Để tri ân, hôm nay toàn bộ thực đơn đều được giảm giá 50%! Ngoài ra, mỗi bàn sẽ được tặng thêm một phần hộp quà điểm tâm đặc sắc của quán. Kính mời tất cả mọi người vào nếm thử!"
Lời vừa dứt, cả đám quỷ xung quanh reo hò phấn khích, không chần chừ mà chen nhau xếp hàng nối đuôi nhau vào tiệm. Không khí vốn đã náo nhiệt lại càng thêm náo động.
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc cất lên từ phía cuối đám đông, đầy hào hứng và thân thiện:
"Tiểu Vũ Niết, chúc mừng cô khai trương đại cát! Ta đến không muộn đấy chứ?"
Nghe tiếng, cô ngẩng đầu lên, nụ cười trên môi càng thêm rạng rỡ khi thấy Mạnh Bà xuất hiện. Giữa hai quỷ sai đang nâng lẵng hoa bỉ ngạn đỏ rực, Mạnh Bà đứng đó vô cùng nổi bật. Bộ y phục đỏ thẫm tôn lên làn da trắng mịn như sứ, rạng ngời dưới ánh đèn. Đôi mắt Mạnh Bà sáng lấp lánh, ánh nhìn dịu dàng và đầy khích lệ hướng về phía Tần Vũ Niết.
"Mạnh tỷ! Tỷ đến rồi!" – Tần Vũ Niết không giấu được niềm vui, vội vàng bước tới chào đón.
Mạnh Bà khẽ phất tay, một đống quà cáp lớn nhỏ tức khắc hiện ra. Nàng chẳng chút khách sáo, nhanh tay nhét mấy món nhỏ gọn vào tay Tần Vũ Niết, còn mấy món lớn thì đặt xuống ngay bên chân cô.
"Này, lễ mừng khai trương của cô đây. Bảo người mang vào giúp một chút, đừng khách sáo." – Giọng Mạnh Bà nhẹ nhàng nhưng đầy dứt khoát, khiến Tần Vũ Niết bật cười trước phong thái thẳng thắn của nàng.
Mạnh Bà tiếp tục chỉ tay về phía sau, nơi một lẵng hoa bỉ ngạn đỏ rực như lửa đang tỏa sáng nổi bật giữa đám đông:
"Ta thấy hoa bỉ ngạn này cũng khá xinh nên mang một chút tới đây. Cô xem thử có thích không. Nếu không thích, cứ vứt đi, chẳng sao cả. Nhưng nếu thấy vừa ý, cứ để lại. Ta đã dùng phương pháp đặc biệt, nó sẽ giữ được rất lâu đấy."
Giọng Mạnh Bà thoải mái và hài hước, như thể mang cả sự vô tư của Địa Phủ đến với ngày khai trương rộn ràng của Tần Vũ Niết. Cả đám quỷ đứng quanh cũng không nhịn được mà trầm trồ:
"Quà mừng của Mạnh Bà quả nhiên không tầm thường!"
"Đặt lẵng hoa này trong tiệm thì đẹp phải biết!"
Tần Vũ Niết vừa bất ngờ vừa cảm động, mỉm cười rạng rỡ:
"Cảm ơn Mạnh tỷ! Món quà nào tôi cũng trân trọng, hoa này tôi nhất định giữ lại, làm sao nỡ ném đi chứ!"
Không khí trước tiệm bỗng trở nên rộn ràng hơn hẳn, tiếng cười nói hòa cùng sắc đỏ bừng bừng của bỉ ngạn hoa, làm ngày khai trương thêm phần náo nhiệt và ấm áp.