Ta Bán Cơm Hộp Ở Địa Phủ

Chương 35: Báo Mộng Hạn Chế



Tiêu Nhiếp thở dài, nói: "Điều duy nhất khiến ta tiếc nuối, có lẽ là cảm thấy có chút phụ lòng song thân vì không thể phụng dưỡng họ lâu hơn. Nhưng không sao, ta có thể chờ đợi. Đến lúc đó, chúng ta sẽ lại được đoàn tụ."

Tần Vũ Niết gật đầu, chần chừ giây lát rồi nói: "Nếu ngươi có tâm nguyện gì cần ta giúp, ta có thể đi một chuyến thay ngươi. Nhưng ngươi phải báo mộng cho họ trước."

Gà Mái Leo Núi

Tiêu Nhiếp theo bản năng trả lời: "Ta chỉ còn một lần báo mộng cuối cùng. Kỳ thực, báo mộng có thời gian hạn chế. Mỗi lần chỉ kéo dài một khắc, cần phải nói thật cô đọng, nếu không e rằng chưa kịp thổ lộ gì đã hết thời gian mất rồi."

Tần Vũ Niết khó hiểu hỏi: "Tại sao lại có quy luật như vậy? Phải chăng là để Địa phủ nâng cao ngân khố?"

Tiêu Nhiếp cười giải thích: "Bởi vì nếu thường xuyên báo mộng, sẽ làm dương khí của người sống suy yếu, ảnh hưởng bất lợi đến sức khỏe. Vì vậy, Địa phủ quy định mỗi Quỷ hồn chỉ có thể báo mộng ba lần và mỗi lần phải cách nhau ít nhất ba năm. Nếu không, người dương gian sẽ không chịu nổi, chẳng phải sẽ gây ra hỗn loạn sao?"

Lời nói của Tiêu Nhiếp làm Tần Vũ Niết nhận ra một cơ hội lớn.

Nếu Quỷ hồn không thể thường xuyên báo mộng thì nàng có thể là cầu nối, truyền tin giúp họ.

Vì một ý tưởng sinh lời mới, đôi mắt Tần Vũ Niết chợt sáng rực, nàng nở một nụ cười rạng rỡ: "Đa tạ ngươi. Phần cơm hộp này coi như ta mời ngươi dùng bữa. Ngày mai ngươi có thể tùy ý chọn món mặn mình yêu thích, ta sẽ tự tay làm riêng cho ngươi."

Tiêu Nhiếp có vẻ hơi ngẩn ngơ, chưa kịp hiểu ẩn ý trong lời nàng. Tuy nhiên, khi biết mình có thể yêu cầu món ăn riêng, hắn không chút chần chừ, gật đầu đồng ý: "Chúng ta hãy kết giao bằng hữu nhé. Mặc dù ta không phải là Âm Sai, khó mà giúp được việc gì quá khẩn cấp, nhưng ta đã ở Địa phủ lâu năm, cũng biết không ít chuyện xưa nay."

Tần Vũ Niết lấy di động ra, mở giao diện kết giao, gửi lời mời kết bạn với thái độ vô cùng thân mật: "Cứ yên tâm, sau này chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội hợp tác lâu dài."

Ngay lúc Tần Vũ Niết vừa gửi lời mời kết giao, ngay trước quầy, lại có thêm một vị "khách nhân" ghé đến mua cơm hộp và tiện tay mua thêm vài nén hương.

Tiêu Nhiếp thấy Tần Vũ Niết bận rộn quán xuyến công việc, không tiện quấy rầy thêm, liền kết nối liên lạc qua danh bạ. Hắn cáo từ Tần Vũ Niết, xách theo hộp cơm vừa mua mà rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tần Vũ Niết tiếp tục gói ghém thực phẩm, đồng thời tranh thủ mở ứng dụng di động gửi tin nhắn vào nhóm. Mặc dù ở Địa phủ có vô số Quỷ hồn đến từ các triều đại khác nhau, nhiều người không quen dùng điện thoại, song vẫn không ít kẻ hiếu học thích tìm tòi và thử nghiệm các món đồ tân kỳ.

Hơn nữa, Tần Vũ Niết vốn có dung mạo xinh đẹp và giọng nói dịu dàng. Mỗi lần bán hộp cơm, nàng đều nở nụ cười tươi tắn, vì vậy không ít Quỷ hồn thích nán lại trò chuyện cùng nàng đôi chút.

Kỳ thực, đã có nhiều Quỷ hồn mua hộp cơm từ khi nàng khai trương quầy hàng ở Địa phủ. Nhóm khách quen này tự động xếp thành hàng lối, thậm chí còn hăng hái trò chuyện rôm rả.

"Kể từ khi mua hộp cơm của Tiểu nương tử, ta mới cảm thấy cuộc sống nơi đây bớt đi phần gian nan."

"Đúng vậy, món này mỗi ngày ta đều nhung nhớ. Khi còn sống ta chẳng hề ưa thích, không ngờ sau khi c.h.ế.t lại càng thèm thuồng hơn."

"Ta cũng thế. Nếu có thêm chút rượu ngon nữa thì quả là tuyệt hảo."

Tần Vũ Niết vẫn thoăn thoắt làm việc, nhưng trong đầu đã nhanh chóng cân nhắc lời đề nghị của các vị khách. Nàng cười đáp: "Vâng, ngày mai ta sẽ chuẩn bị rượu cho chư vị."

Mấy lão Quỷ hồn nghe vậy, cười ha hả nói: "Vậy chúng lão đành phải chờ rồi. Bọn ta đã là lão già sống lâu, chẳng sợ chậm trễ ngày nào."

Tần Vũ Niết cũng mỉm cười đáp lễ.

Đến khi Thôi Ngọc Phán quan xuất hiện, Tần Vũ Niết đang lu bù gói ghém một lượng lớn thực hộp.

Một vài Quỷ hồn vừa thấy Phán quan, lập tức kinh hãi. Những kẻ mới xuống Địa phủ càng bị Phán quan dọa sợ đến mức hồn vía lên mây. Giờ đây, khi thấy ngài hiện diện, tất cả đều tự động giãn ra, nhìn nhau ra hiệu tránh đường cho Thôi Ngọc tiến lên.