Trong nhà thờ, không một ai biết được chuyện đã xảy ra.
Trước khi những tia sáng đầu tiên của buổi bình minh chiếu xuống, Tạ Kỳ đã dọn dẹp xong mọi thứ, cái kén máu khổng lồ ban đầu dường như chưa từng xuất hiện, nhà thờ lại một lần nữa trở lại vẻ thánh thiện như ban đầu.
Tiểu Johnny quen dậy sớm, sau khi rửa mặt bằng nước lã liền cầm quyển kinh thánh đặt trên bàn ra khỏi phòng.
Hắn trước tiên vào đại sảnh nơi sẽ tổ chức buổi thuyết giảng hôm nay, dự định từ trên xuống dưới dọn dẹp một lần.
Ngay khi vừa lau từ tượng thánh lên, liền cảm thấy tượng thánh hôm nay có gì đó không đúng.
Dường như càng thêm linh thiêng hơn, khăn lau trong tay còn chưa chạm đến, Johnny đã có cảm giác không dám mạo phạm rồi.
Hắn dừng tay, dụi mắt, rồi nhìn lại thì phát hiện không có gì thay đổi cả.
“Là ngủ trễ quá sao? Xem ra sau này không nên xem sách quá khuya nữa.”
Ánh sáng mờ nhạt ban mai xuyên qua cửa sổ kính màu, phân chia mặt đất thành những mảng màu khác nhau.
Đây cũng là một niềm vui nhỏ của Johnny mỗi khi lau dọn, quan sát sự phân bổ biến hóa của những màu sắc khác nhau, thỉnh thoảng cũng khơi gợi được một vài ý tưởng trong luyện kim thuật.
Việc quét dọn hoàn thành rất nhanh, Johnny phát hiện hôm nay đại sảnh đặc biệt sạch, hắn chỉ cần lau dọn qua loa là đã xong chuyện rồi.
Tạ Kỳ thức trắng đêm, tất cả hành vi của Johnny từ sau khi tỉnh lại đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Sáng hôm nay sẽ có nhiều người dân đến nghe hắn giải thích kinh thánh, đây cũng là một trong số ít lần thị trấn nhỏ thiếu hoạt động giải trí có thể tập trung trên năm mươi người đến như vậy.
Tiểu Johnny cũng đã nói với hắn, bảo là cũng có vài người ở bên ngoài cũng muốn đến tham gia.
Những tin tức về việc ba người Lee tiến vào phó bản, hệ thống cũng không hề thông báo cho Tạ Kỳ.
Tạ Kỳ đã tiến vào phó bản được ba năm, trong tháng đầu tiên, hắn vẫn luôn chờ đợi đoàn điều tra kia đến.
Nhưng ở trấn nhỏ tất cả đều rất bình thường, không có dấu hiệu vụ g·iết người nào, cũng không hề xuất hiện chuyện cảnh sát t·ự s·át gì cả.
Đây là lần đầu tiên Tạ Kỳ gặp phải phó bản kéo dài hơn một tháng, nhận thấy được điểm khác biệt với những bản đồ trước kia, hắn đã sử dụng thân phận của mình để dần dần làm rõ tình hình trong trấn, rồi nhận ra được nội bộ đồn cảnh sát đang che giấu một kiểu giao dịch ngầm nào đó.
Ở gần trấn Conice có một rừng hoa hồng loại đặc biệt, vẻ bề ngoài trông giống hệt hoa hồng bình thường, nhưng khi nở sẽ tỏa ra hương thơm nồng đậm, hương thơm này sẽ dẫn dụ những sinh vật xung quanh đến gần, sau đó bị những dây leo từ đáy hoa quấn lại và lôi xuống đất, sau khi nghẹt thở thì trở thành chất dinh dưỡng cho hoa hồng.
Trước đây loại hoa hồng này chỉ bắt được những loài sinh vật nhỏ, như thỏ, gấu mèo, vân vân… những người dân ở trong trấn thỉnh thoảng cũng sẽ đến đó cắt ngang các con vật chưa c·hết, mang về nhà để có thêm bữa ăn.
Chỉ là ngay năm đầu Tạ Kỳ đến, đã có vụ án n·gười c·hết đầu tiên do hoa hồng gây ra.
Là có một người say xỉn trong đêm bất cẩn đi vào khu hoa hồng, bị dây leo quấn lấy mà c·hết ngạt, đến ngày hôm sau mới phát hiện, lúc đó một nửa thân thể đã bị chôn trong đất rồi.
Vụ án này gây nên một đợt sóng gió ở trấn nhỏ vốn đã hòa bình, rất nhiều người trong trấn yêu cầu phải loại bỏ tất cả hoa hồng, để tránh sự sống của họ bị đe dọa.
Lúc đó có rất nhiều người đã đến tìm Tạ Kỳ, muốn để hắn đứng ra bảo thị trưởng hạ lệnh.
Tạ Kỳ đương nhiên sẽ không bị lợi dụng để người khác làm bia đỡ đạn, chỉ im lặng quan sát tình hình ở trong nhà thờ.
Quả nhiên, việc này rất nhanh liền bị đè xuống, gia đình của tên say xỉn nhận được khoản tiền bồi thường lớn, và một tin tức khác ngay sau đó đã đến, nói có người muốn xây dựng nhà máy rượu ở trong trấn.
Nghe nói người đầu tư vào nhà máy rượu có địa vị rất cao ở thành phố Lời Thề, muốn xây dựng nhà máy ở đây là vì chính sách ưu đãi ở đây, hơn nữa giá thuê nhân công rất rẻ.
Thế là, một nhà máy rượu hùng vĩ liền được xây dựng ở gần chỗ hoa hồng đó.
Đại lượng lao động trong gia đình bị thu hút bởi nhà máy rượu, cuộc sống của người dân có được sự đảm bảo, rất nhanh vụ án mạng đó đã bị lãng quên rồi.
Rượu do nhà máy rượu sản xuất cũng trở thành một đặc trưng riêng biệt ở trấn nhỏ của họ, nghe nói nguyên liệu được dùng là đặc sản của nơi đây, không ngừng vận chuyển ra bên ngoài, rồi phân tán đến mọi nơi.
Tạ Kỳ trước kia đã từng nhận rất nhiều ngành công nghiệp, nên kiến thức về ngành công nghiệp màu đen tương tự này vô cùng tường tận, đặc biệt là hắn lại có thân phận giả kim thuật sư làm lá chắn, nên đã phân tích được thành phần của loài hoa hồng này.
Chỉ có thể nói là có thành phần giống với các loại thuốc gây ảo giác.
Vậy có thể biết được loại rượu dùng nguyên liệu này sản xuất ra sẽ có tác dụng như thế nào.
Ngoài việc đó ra, những ngày tháng về sau của thị trấn vẫn vô cùng bình lặng.
Một vụ g·iết người cũng không hề phát sinh, đoàn điều tra lại càng không thấy bóng dáng đâu.
Cho dù là với tính nhẫn nại của Tạ Kỳ, trong lòng cũng dần cảm thấy nóng nảy.
Việc học kiến thức chỉ là một cách để hắn bình tâm lại, mỗi ngày cầu nguyện, nghiên cứu luyện kim, cùng tiểu Johnny dùng cơm, sau đó giải đáp nghi hoặc, thỉnh thoảng tiếp nhận sự xưng tội……
Dần dà, Tạ Kỳ cảm thấy sự tồn tại của mình có chút không xác định.
Bản thân hắn là một tù nhân, vào phó bản nhất định phải có thời hạn, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, phó bản sẽ tự động truyền tống hắn ra ngoài.
Nhưng vì hắn đã có khế ước với nữ thần, khiến cho thân phận của hắn trong phó bản có khuynh hướng giống với npc hơn, chỉ cần không làm trái ý muốn của nữ thần, thì quyền hạn mà hắn có thể dùng trong bản đồ rất lớn.
Vì vậy việc sống sót đến khi điều tra kết thúc ở cốt truyện chính rất dễ đối với hắn.
Nhưng mấu chốt chính là ở đây.
Với sự quan tâm của nữ thần trong bản đồ trước, có để hắn dễ dàng thoát khỏi sự khống chế của ngài đến thế không?
Tạ Kỳ không nghĩ vậy.
Đặc biệt là khi cốt truyện phó bản vẫn mãi không tới, hắn không biết mình phải chờ đợi đến khi nào nữa.
Vậy là hắn đã nảy sinh một suy nghĩ.
Vì cốt truyện không đến, vậy thì tự tạo ra là được thôi.
Không có án mạng thì liền tự mình tạo ra, đương nhiên không được phép để lộ thân phận của mình ra, dù sao hắn còn phải ở đây để tiếp tục truyền bá tín ngưỡng nữ thần, những ngày gần đây tần suất hắn ra khỏi thị trấn cũng nhiều lên để đáp ứng những yêu cầu ngày càng phình to của nữ thần.
Phát triển tín đồ không phải là một chuyện dễ dàng, đặc biệt thân phận ngoài mặt của hắn là một cha xứ công giáo, cần quan sát, theo dõi, hiểu rõ tất cả những tình huống của những tín đồ tương lai, rồi vào thời cơ thích hợp mới có thể truyền bá tín ngưỡng.
Những việc này bộ dạng hắn cũng phải làm, còn tiểu Johnny thì không hay biết.
Trong mắt hắn, cha nuôi của mình là vị mục sư trung thành nhất, nên đương nhiên không biết là mỗi lần Tạ Kỳ kiếm cớ ra khỏi trấn, thực chất đều là để hướng về giáo phái khác.
Kết Xã Hoàng Hôn.
Đây là giáo phái được tín đồ nữ thần lập nên.
Vào thời điểm mà Tạ Kỳ còn chưa đến đây, giáo phái này vẫn luôn là một giáo phái tà đạo nổi danh khắp nơi, tín đồ của giáo phái này không hề kiêng nể gì, g·iết người c·ướp c·ủa mà không ghê tay, cũng bởi vì hành tung quá rõ ràng, rất nhiều tín đồ sau khi gây án vài lần liền b·ị b·ắt, mà Kết Xã Hoàng Hôn vì không có cơ chế thăng chức và phần thưởng hợp lý, người mới tham gia đều cơ bản là người hung ác, sự bền vững của giáo phái lại vô cùng kém.
Đây cũng chính là phân tích thương nghiệp mà Tạ Kỳ sau khi biết mình đã là một thành viên của Kết Xã Hoàng Hôn đã làm.
Có thể nói hắn chưa từng tiếp nhận một tổ chức nào lạc hậu như thế.
Với tư cách là một giáo phái được thần linh che chở, thế mà lại không có một mục tiêu tinh thần cố định, không có cơ chế thăng cấp hợp lý, cũng không có quá trình mở rộng thêm tín đồ mới...
Cựu tài phiệt, chủ của sòng bạc Las Vegas lớn nhất • Tạ Kỳ, đánh giá: Rác rưởi, quá rác rưởi!