Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 412: Trong lòng đất



Chương 412: Trong lòng đất

Sau khi bàn giao Lê Tiểu Nguyệt cho Phượng Yêu Cơ, Vũ Lôi Phong và Phượng Yên Đan cùng nhau rời đi, chuẩn bị tiến vào sâu bên dưới lòng đất Hỏa Hoàng Nhai nhằm chuẩn bị cho Tử Vong Thâm Uyên hai tháng tới.

Trước khi hai người rời đi, Lê Tiểu Nguyệt không quên ném cho Vũ Lôi Phong một lời chúc may mắn, Phượng Yêu Cơ cũng đồng dạng khích lệ Phượng Yên Đan, cả hai bó tay không nói được câu nào với hội đẩy thuyền này.

Hai người đi được một đoạn thì ngựa quen đường cũ, bai bàn tay như có ma lực tự tìm đến nhau rồi nắm chặt, cùng sánh vai nhau mà đi.

Nhìn hai thân ảnh đi xa, Phượng Yêu Cơ nhìn sang Lê Tiểu Nguyệt, trên môi nở nụ cười nhè nhẹ:

- Nha đầu, có biết vì sao ta lại yêu cầu hắn gửi ngươi cho ta không?

Nghe thấy câu hỏi của Phượng Yêu Cơ, Lê Tiểu Nguyệt khẽ suy nghĩ một chút, nàng vui vẻ nói:

- Tại vì ta và tiền bối cùng lên một thuyền, nên là người thích ta?

Phượng Yêu Cơ bật cười, tiếp xúc với sự ngây ngô của cô bé mới trải đời này khiến nàng rất hoài niệm thời Yên Đan còn nhỏ.

- Cũng không ngại tiết lộ cho ngươi, thật trùng hợp làm sao mà lão nương cùng nha đầu ngươi đều mang trên mình thuộc tính Hỏa và Quang. Xem như là hữu duyên, hai tháng này ta sẽ thay hắn chỉ dạy cho ngươi một ít bản lĩnh.

- Hóa ra người cũng mang tư chất Hoàng Kim SSR!

- Ừ, cứ cho là thế đi.

Phượng Yêu Cơ cười cười, bàn tay ngọc ngà đưa ra nắm lấy tay Lê Tiểu Nguyệt dẫn nàng vào trong đình viện. Thanh âm nhàn nhạt vang vọng trong vườn hoa:

- Nhưng nói trước cho ngươi biết một điều, học với ta khổ lắm đấy…



Trở lại với Vũ Lôi Phong và Phượng Yên Đan, lúc này cả hai đang ngồi trên một mỏm đá ven bờ hồ trong khu rừng lá đỏ, hai người ngồi sát nhau, mái tóc nữ tử rủ xuống bờ vai nam nhân, ôn nhu tựa vào bờ vai hắn.

Nam nhân cũng vòng tay qua hông ôm lấy eo thon, cả hai kể cho nhau nghe những gì mình từng trải qua, xem như để hiểu nhau hơn.

Vũ Lôi Phong không chút giấu diếm, hắn kể lại việc ngày xưa mình là phế vật không có tư chất, rồi gặp được sư phụ Tiểu Na, tất nhiên là ba xạo vụ Tiểu Na rồi a.

Sau đó là việc Lưu Thiên Kim xin học võ thuật, đến Tứ Môn Tranh Tài gặp Trần Lệ, rồi bị Phong Vân Môn ám toán, đào mạng đến tận Vạn Lâm Sơn Mạch gặp được Hồ Điệp Y.

Tiếp đến là sóng gió đại sâm lâm, hắn cùng Trần Lệ tôi luyện vô tình tìm được rắc rối, tứ phương hội tụ. Đồ Phong Vân đại sát tứ phương.

Rồi dưới sự tra khảo của Phượng Yên Đan, Vũ Lôi Phong mếu máo kể lại hành trình giả gái đi Thiên Âm Cung của mình, sau đó là Thập Đại Cường Giả cả hai gặp nhau.

Phượng Yên Đan cũng kể cho hắn nghe cuộc sống của mình, bất quá một thánh nữ như nàng trải qua mọi thứ rất êm đềm, chỉ có lần tôi luyện Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể là khó khăn nhất mà thôi.

Nghe xong câu chuyện của nhau, cả hai hiểu về đối phương hơn một chút, mà tiếp xúc gần gũi như vậy cũng khiến ngại ngùng ban đầu dần tiêu biến, lúc này đây cảm xúc đang bùng cháy bên trong họ.

Lần này không có ai phá đám nữa, cả hai nhìn nhau thật sâu, hai đôi môi theo bản năng dần tiếp cận.

Giữa rừng lá phong, trên mỏm đá bên bờ hồ xanh thẳm. Một bức tranh đẹp tuyệt vời được khắc họa bởi thiên nhiên và hai người. Lá đỏ nhẹ nhàng rơi từng cái, khung cảnh vô cùng thơ mộng.

Ngồi tâm tình một lúc, cả hai mới trở lại mục đích ban đầu, Phượng Yên Đan dẫn Vũ Lôi Phong đến một sơn động cách Phượng Linh Thần nhất tộc không xa. Đây là một sơn động được che giấu bởi ba ngọn núi lửa lớn và rất nhiều đá tảng ngụy trang, xung quanh còn có không ít cơ quan giải đố và phương tiện nhận diện huyết mạch mới có thể cho phép người tiến vào sơn động này.

Vừa bước vào cửa động, một cảm giác nóng bức đập thẳng vào người Vũ Lôi Phong khiến hắn rất bất ngờ, đây là lần đầu hắn được trải nghiệm khí tức của dung nham gần đến vậy.

Trong sơn động có một đoạn cầu thang đá dẫn xuống sâu dưới lòng đất, hai người đi bộ mất hơn một giờ mới đến nơi. Càng xuống sâu, không khí càng trở nên vặn vẹo vì sức nóng khủng khiếp của nó, trên trán Vũ Lôi Phong đã âm thầm xuất hiện vài giọt mồ hôi.

- Gần đây có một tụ linh trận nho nhỏ và một gia tốc trận mà cô cô luyện chế, hai tháng này ta sẽ ở đây tu luyện tăng cường tu vi, ngươi vốn đã đạt bình cảnh nên không cần phải tu luyện nữa, vậy nên ta sẽ đưa ngươi đến địa phương khác, rất thích hợp để lĩnh ngộ a.

Phượng Yên Đan cười cười, nắm lấy tay Vũ Lôi Phong kéo hắn đi sâu vào trong hang dung nham, sau khi nhảy qua vài con sông nham thạch rộng lớn, Vũ Lôi Phong chợt trợn mắt há hốc mồm.

- Không thể nào! Sao lại có chuyện thần kỳ như thế chứ?

Vũ Lôi Phong thất thố hô lớn, sở dĩ hắn hét toáng lên như vậy vì cảnh tượng trước mắt quá con mẹ nó ảo diệu.

Chỉ thấy một vùng băng tuyết rộng lớn trải dài phía trước, sông băng, băng trôi, núi băng, thạch nhũ. Đều có cả.

Mà nơi phân tách hai vùng dung nham nóng bức và núi băng lạnh giá là một con sông vô cùng lớn, nham thạch và sông băng không hòa quyện triệt tiêu lẫn nhau mà cùng tồn tại song song trên một dòng sông lớn đó. Dòng nước bị chia thành hai vùng khác nhau rất thần kỳ.

Mà ở vị trí trung tâm của con sông, do sự nóng lạnh xung khắc mà vật chất ở đó dao động cực mạnh, rồi tạo thành một vòng xoáy nước khổng lồ đan xen hai loại chất lỏng hai vùng lại với nhau.

Nhìn hai dòng chất lỏng xung khắc nhau lại cùng hòa quyện trong vòng xoáy nước, Vũ Lôi Phong kinh ngạc đến cực điểm. Như nhận ra sự khiếp sợ của hắn, Phượng Yên Đan liền giải thích:

- Đây gọi là Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, ngày ấy ta ngâm mình ở trung tâm vòng xoáy hơn năm năm, từ đó lĩnh ngộ Băng và Hỏa đến cảnh giới Hư Hồn, cũng vì đó mà thành công thức tỉnh Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể.

- Thật kỳ diệu.

Vũ Lôi Phong gật đầu trầm trồ thán phục, đây là lần đầu hắn thấy kỳ quan như thế. Phượng Yên Đan cười cười, nàng nói tiếp:

- Băng và Hỏa là cặp thuộc tính đối lập, vì thế khó có thể dung hợp được bọn chúng với nhau vì bọn nó sẽ phát nổ, nhưng tại xoáy nước này, bọn chúng vậy mà hoàn mĩ dung hợp tại tâm xoáy, ngươi tiến vào đó lĩnh ngộ đi, ta nghĩ nó sẽ giúp ngươi kĩnh ngộ ra cách dung hợp băng hỏa, tăng cao mức lĩnh ngộ của ngươi với hai thuộc tính này.

Vũ Lôi Phong gật đầu, hắn nhìn nàng đầy ý trêu tức, trong hai lòng bàn tay xuất hiện hai loại lực lượng nóng bỏng và lạnh giá.

Bất chợt, hai tay hắn nện vào nhau, một lực lượng cuồng bạo ra đời.

- Đến cả Linh Lực và Nguyên Lực ta còn có thể dung hợp, hai thứ này muốn dung hợp cũng không khó a, thế nhưng quả thật chỗ này rất phù hợp cho ta lĩnh ngộ, cảm ơn nàng.

Phượng Yên Đan quê độ ngoảnh mặt đi chỗ khác, để lại một câu rồi đi thẳng:

- Hứ, ngươi đi mà lĩnh ngộ đi, ta cũng phải đi tu luyện đây.

Vũ Lôi Phong liền chạy tới ôm chầm lấy nàng từ phía sau, Phượng Yên Đan không có vùng vẫy mà thuận theo, nàng ngoái đầu lại tiếp nhận đôi môi nam nhân, hai người lại dây dưa một lúc mới chịu buông nhau ra.

- Cùng cố gắng nhé.

- Ừm, chàng cũng vậy.

Phượng Yên Đan yêu kiều gật đầu rồi rời đi, Vũ Lôi Phong nghe một tiếng “chàng” đầy ngọt ngào thì mềm nhũn cả chân, hưng phấn nhảy thẳng lên không trung rơi xuống dòng sông băng hỏa.

- Thần Huyết Xuất! Thiên Ảnh Phân Thân chi thuật!

Bùm bùm.

Chỉ trong thoáng chốc, hai trăm thân ảnh đáp xuống, rải rác khắp nơi trong khu vực này. Mỗi người một hoàn cảnh khác nhau bắt đầu lĩnh ngộ.

Có người thì trực tiếp ngâm mình vào dung nham đỏ thẫm, có người ngồi ven bờ, kẻ thì nhúng chân xuống dung nham, kẻ thì ngồi ở đỉnh núi lửa.

Vài người khác thì ngâm trong sông băng, kẻ chôn mình dưới tuyết.

Một số khác thì trầm mình trong làn nước giao thoa giữa hai bên băng hỏa dọc theo con sông lớn. Chân thân Vũ Lôi Phong thì ngồi giữa vòng xoáy nước lĩnh ngộ.

Lần này Vũ Lôi Phong không sợ mình sẽ bị quá tải đầu óc nữa, hắn quyết tâm dùng 200 phân thân lĩnh ngộ suốt hai tháng, hắn không có thời gian nữa, chỉ có thể liều mạng.



Hết chương 412…



Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan