Chương 422: Tất cả các ngươi đã bị bao vây bởi một mình ta!
Nhìn thân ảnh Vũ Lôi Phong lao tới, Tứ Trưởng Lão cười lạnh một tiếng, từ trong người hắn, một cỗ uy áp rung chuyển thiên địa nhắm thẳng vào thân ảnh áo đen.
- Trước mặt Phong thần khí, ngươi là cái thá gì? Lĩnh ngộ Phong đến Hư Hóa cũng ghê đấy, nhưng ngươi đành phải dùng thuộc tính chưa lĩnh ngộ tới nơi tới chốn còn lại của mình mà thôi!
Tứ Trưởng Lão tu vi là Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng, thực lực so với Vũ Lôi Phong chênh lệch như trời với đất, nhưng hắn thân là kẻ mạnh, muốn chơi đùa tiểu tử này một chút.
Trong suy nghĩ của hắn, kẻ này là Bán Hư Hồn Cảnh, Phong Nguyên Lực đã lĩnh ngộ đến Hư Hóa, vậy thì hắn sẽ dùng thiên phú Phong Thần Khí chèn ép tên này.
Trước mặt Phong thần khí, mọi Đấu Sĩ sở hữu thuộc tính Phong trên đại lục này đều là tôm tép ruồi muỗi đối với Bách Lý Gia của hắn.
Mà nếu không dùng được Phong, thanh niên này sẽ phải sử dụng thuộc tính còn lại của hắn, mà thuộc tính đó lại chưa lĩnh ngộ tới nơi tới chốn, làm sao có thể tạo ra chút thương thế nào cho Tứ Trưởng Lão hắn được?
Thanh niên này chắc chắn chỉ có thể bất lực nhìn những công kích còn lại của mình xuyên qua trạng thái Hư Hồn của hắn, độ sỉ nhục phải nói là cực cao. Tứ Trưởng Lão muốn đối thủ của mình chết trong uất hận, như vậy tâm tình của hắn mới hả hê.
Nghĩ đến đây, toàn thân Tứ Trưởng Lão mờ dần, thân thể hư ảo như một làn gió mỏng manh, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái Hư Hóa.
Vũ Lôi Phong ánh mắt lóe lên dị sắc, trên khóe môi hiện ra một nụ cười quỷ dị, chưởng ấn trong tay ngưng tụ công kích màu vàng đất.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn!
Một chưởng khổng lồ mang theo Thổ Nguyên Lực mạnh mẽ lao tới, Tứ Trưởng Lão khinh bỉ bĩu môi nhìn công kích của thanh niên bay xuyên qua thân thể mình, sau đó cười lớn:
- Vô ích thôi! Ngươi không thể chạm vào bổn tọa, chỉ khi ngươi dùng Phong Hữu Hồn!
- Hừ! Lão già chớ vội đắc ý!
Khóe môi Vũ Lôi Phong lại mỉm cười đầy vui vẻ, Phong Nguyên Lực trong người điên cuồng vận chuyển.
- Ngu xuẩn!
Phong thần khí ầm ầm trấn áp xuống, Tứ Trưởng Lão bộ dạng cao cao tại thượng chỉ điểm giang sơn nhìn xuống Vũ Lôi Phong, quát to:
- Trấn áp!
Vũ Lôi Phong miệng phun máu tươi, toàn thân bị chấn lui lại vài chục bước, bàn chân hắn cày nát mặt đất thành hai cái rãnh sâu mới ổn định được thân hình.
- Ha Hả! Đã thấy ngươi muốn đối mặt với lão phu là nông cạn đến mức nào chưa?
Tứ Trưởng Lão cười to, trong tay tỏa ra từng cơn hấp lực, nhẹ nhàng đem Vũ Lôi Phong chộp vào lòng bàn tay, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một cơn mưa cấm chế rơi vào vô số các huyệt đạo trên thân thể, hắn lập tức bị bất động.
- Tiểu tử, tạm tha chết cho ngươi, để ngươi nhìn nữ nhân của mình bị đám hậu bối của bổn tọa chơi đến chết! Ha Ha!
Tứ Trưởng Lão ném Vũ Lôi Phong sang bên cạnh, tiếp tục hứng thú quan sát tình hình cuộc chiến bên dưới.
Lưu Thiên Kim đang bị một đám Ý Hồn Cảnh bao vây, thấy Vũ Lôi Phong bị bắt dễ dàng như thế thì có chút khó hiểu, bất quá nhìn thấy gương mặt bình thản của hắn, tâm tình nàng cũng không quá lo lắng.
- Thiên Kim, nàng cứ thoải mái dùng Tử Vong lực, ta cam đoan không kẻ nào có thể sống sót!
Một đạo truyền âm bất ngờ rơi vào tai Lưu Thiên Kim, ánh mắt của nàng từ giờ khắc ấy trở nên lạnh lẽo đến tột cùng, tử sắc quang mang lóe lên trong đồng tử vô cùng yêu dị.
Từ thân thể nàng, lực lượng chết chóc bùng phát mà ra, mang theo vô cùng vô tận lạnh lẽo, chết chóc, âm u, sát phạt.
- Tử Vân Kiếm Pháp – Tử Vực Không Gian!
Ngập trời Tử khí hàng lâm, đám người khiếp sợ phát hiện bản thân bị lão hóa đi không ít, cử động và phản ứng không còn linh hoạt như bình thường nữa.
Hơn hai mươi Ý Hồn Cảnh sau một lúc khiếp sợ mới bình tĩnh lại, gương mặt ngưng trọng đến cực điểm, cả đám siết chặt vũ khí lao tới nữ nhân quỷ dị này.
- Nữ nhân này quỷ dị, mau chóng kết liễu ả!
Đám người đều có chung một suy nghĩ, Lưu Thiên Kim quá tà môn, lực lượng của nàng khiến ai nấy đều cảm thấy sự uy hiếp, vậy nên cả đám đều không dám chủ quan, công kích đánh tới đều là toàn lực nghiền ép.
Lưu Thiên Kim nhìn vô số công kích đánh đến mình, nàng lạnh lùng nói nhỏ, bất quá thanh âm văng vẳng khắp không gian như vạn ma đồng loạt hợp xướng.
- Muốn đánh hội đồng sao? Báo cho đám Phong Vân Môn các ngươi một tin xấu…
Lưu Thiên Kim nghiến răng, Tử Vong lực bùng phát, trong nhẫn trữ vật bay ra vô số thân ảnh.
- Tất cả các ngươi đã bị bao vây bởi một mình ta!
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!
Vô số tiếng vang chấn động mặt đất, không ngừng có từng thân ảnh sừng sững xuất hiện, có Nhân Loại, có Nguyên Yêu Thú, còn có một số dị thú vô cùng cổ quái được Lưu Thiên Kim thả ra từ trong trữ vật của nàng.
Tứ Trưởng Lão và một đám Phong Vân Môn nuốt một ngụm nước bọt khô khốc nhìn gần trăm cỗ thi thể của đủ loại giống loài đang bao phủ cả đám, khó khăn nói ra:
- Thi thể…thi thể Hư Hồn Cảnh! Nhiều như vậy?
- Nữ nhân này muốn làm gì? Sao nàng ta lại có nhiều thi thể cấp cao như vậy chứ?
- Hừ! Thi thể đúng là mạnh mẽ, nhưng đều là vật đã chết, làm gì được chúng ta chứ? Nữ nhân này chắc chắn bị điên!
Đám người tuy có kinh ngạc trước hơn trăm cỗ thi thể, nhưng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi.
Nhưng không để Vũ Lôi Phong phải thất vọng, Lưu Thiên Kim chỉ khẽ giậm chân một cái xuống đất, Tử Vong lực ầm ầm phóng xuất dưới lòng đất, truyền đến các tử thi này.
- Xem thủ đoạn mới của thiếp đây! Tử Vong Ngự Thi!
Ầm ầm Ầm!
Thêm ba lần giậm chân, Lưu Thiên Kim lúc này giống như thần nhân, toàn thân là tử vong chi khí vờn quanh, mà quang cảnh tiếp theo khiến ngay cả Tứ Trưởng Lão cũng sợ vãi ra quần.
Chỉ thấy hàng trăm cỗ thi thể đồng loạt nhúc nhích, trong ánh mắt vô hồn bỗng lóe lên ánh sáng tử sắc yêu dị.
Rồi sau đó, hàng trăm cỗ khí thế thức tỉnh, từng cỗ thi thể trở thành cương thi mang theo tu vi Hư Hồn Cảnh hùng mạnh, bắt đầu đồ sát.
- Đừng hòng!
Nhận thấy tình huống không ổn, Tứ Trưởng Lão rốt cuộc đứng dậy lao tới chỗ Lưu Thiên Kim, trong tay điên cuồng ngưng tụ từng đạo quang mang Phong hệ gào thét. Hắn hiển nhiên không nhận ra tiểu tử mình vừa cấm chế đã âm thầm dùng Hỗn Độn Âm Dương Quyết thôn phệ toàn bộ Nguyên Lực cấm chế trong thân thể của hắn.
- Định Thiên Thức – Độ Không Tuyệt Đối!
Vũ Lôi Phong động, Băng Nguyên Lực lan tràn khắp không gian, thân ảnh đang lao vút đi của Tứ Trưởng Lão bỗng trở nên chậm chạp đến cực điểm.
Cảm nhận từng tia khí lạnh đóng băng sâu vào trong xương cốt, Tứ Trưởng Lão kinh hãi khó khăn đảo tròng mắt ra phía sau. Lúc này thì linh hồn hắn cũng đã triệt để rơi vào hầm băng.
Bởi vì thanh niên kia không biết từ bao giờ đã cởi lớp khăn che mặt của mình xuống, lộ ra dung mạo mà hắn cả đời cũng không quên.
- Vũ Lôi Phong!
Đôi môi Tứ Trưởng Lão chầm chậm mấp máy, cảm giác tuyệt vọng dâng tràn khắp linh hồn.
- Bách Lý Ngọa Lang! Ngươi luôn tự hào về Phong thần khí sao? Hôm nay bổn công tử sẽ cho ngươi chết dưới Phong Nguyên Lực bình thường!
Ý niệm chợt động, Độ Không Tuyệt Đối rút sạch lực lượng trong người Bách Lý Ngọa Lang, khiến phòng thủ của hắn trở nên yếu đuối đến đáng thương.
Lưu Thiên Kim chăm chú nhìn một chiêu này, trong lòng vô cùng vui mừng và chấn động trước chiêu thức kia của nam nhân, thầm nghĩ nếu mình rơi vào kết giới kia liệu có thể nhúc nhích hay không?
Về phần đám Ý Hồn Cảnh kia, bọn chúng đang điên cuồng gào khóc thảm thiết trước quân đoàn cương thi điên cuồng kia, vô số mảnh thân thể không ành lặn bị xâu xé khiến cả đám tuyệt vọng đến cùng cực.
- Không! Tha cho ta! Ta nguyện làm chó trung thành của ngươi, tha cho ta!
Bách Lý Ngọa Lang gào thét trong tuyệt vọng, thanh âm chậm rãi truyền ra như rùa bò.
Nhưng Vũ Lôi Phong đã động sát ý, hắn lơ lửng trên không trung, bàn chân giơ lên, dưới lòng bàn chân không biết từ khi nào đã có một cái lỗ đen được áp suất đè ép mang theo vô số Phong Nguyên Lực.
Khiến Bách Lý Ngọa Lang càng thêm tuyệt vọng, chính là khí thế mà Vũ Lôi Phong tỏa ra lúc này.
Hắn so với một Đấu Sĩ Ý Hồn Cảnh đỉnh phong, mạnh hơn rất nhiều, rất rất nhiều, dường như hơn cùng cấp tận sáu mươi lần…
- Diệt Thiên Thức – Áp Suất Sụp Đổ!
Vù Vù Vù!
Cuồng phong thổi quét, toàn bộ tụ hội vào thân thể đang bị đóng băng của Bách Lý Ngọa Lang, áp suất trong không khí dần trở nên vặn vẹo, không gian rách ra vô số vết nứt.
Từ lồng ngực của Bách Lý Ngọa Lang, một điểm đen âm thầm hình thành, lấy điểm đen ấy làm tâm, áp suất từ bốn phương tám hương điên cuồng đè ép mà tới, quang cảnh vặn vẹo, khôn gian ầm ầm muốn sụp đổ.
Đing!
Vũ Lôi Phong lạnh lùng đạp mạnh xuống, lỗ đen đạt đến cực hạn, nó mở rộng và co bóp, nuốt chửng toàn bộ mọi thứ xung quanh, sau đó triệt để đem thân thể của Bách Lý Ngọa Lang xé thành từng sợi nhỏ như sợi mì, sau đó bị áp suất hút vào trong lỗ đen.
Lỗ đen nhỏ dần, áp suất bỗng chốc giải phóng.
ẦMMMMM!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng khắp bí cảnh Tử Vong Thâm Uyên, đất rung núi chuyển, không gian vỡ vụn, kình khí lan tỏa chấn bay mọi thứ xung quanh. Khiến toàn thể mọi người ngưng trọng nhìn sang một hướng.
Mãi cho đến khi Vũ Lôi Phong phất tay đem tro bụi tản đi, chỉ thấy trước mặt hắn là một vùng hư vô tối tăm, không gian vỡ nát đang điên cuồng khôi phục, từng tia phong nhận không ngừng nổ đì đùng xâu xé xung quanh.
Một đạp, tan xác Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng, một chút cặn bã cũng không còn.
Lưu Thiên Kim lặng người nhìn một đạp kia, Tử Vong khí từ từ thu liễm, các cỗ cương thi cũng đã bay vào trong trữ vật, để lại một bãi máu thịt mơ hồ.
Vũ Lôi Phong nhanh chóng lao tới ôm lấy Lưu Thiên Kim chạy đi thật xa, tránh có người đến dò xét.
- Chiêu thức khủng khiếp thật, rốt cuộc chàng đã lĩnh ngộ gì ở Phong vậy? Còn có một kết giới Băng khủng bố kia nữa
Lưu Thiên Kim nằm trong lòng hắn, không ngừng mường tượng lại cảnh tượng điên cuồng vừa rồi, cái lỗ đen thui kia giống như có thể thôn phệ mọi thứ, hủy diệt vạn vật a.
- Đó là một trong các tuyệt chiêu ta nghĩ ra trong quá trình lĩnh ngộ Hư Hóa thuộc tính Phong và Băng đấy. Vừa rồi là Định Thiên Thức – Độ Không Tuyệt Đối và Diệt Thiên Thức – Áp Suất Sụp Đổ.
- Ta hiện tại cần lĩnh ngộ đủ mười loại thuộc tính đến Hư Hóa mới có thể đặt chân vào Hư Hồn Cảnh, vậy nên có lẽ sẽ có mười chiêu thức mới nha.
Lưu Thiên Kim gật đầu, nàng hỏi:
*- Vậy xem như là một bộ chiêu thức gồm mười thức, chàng định gọi nó là gì?
Vũ Lôi Phong suy tư một chút, sau đó cười cười nói ra:
- Vậy gọi là Liệt Thiên Thập Thức đi!
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan