Chương 424: Cái này…gọi là lĩnh ngộ sao?
- Hỗn Độn Âm Dương Quyết – Thôn Phệ!
Nắm đầu Giáo chủ Lưu Bích Giáo trong tay, Vũ Lôi Phong thi triển công pháp, một cỗ hấp lực cuồn cuộn tuôn ra bao trùm lấy đầu của hắn.
Cơn đau ập đến, Lưu Kình Thương vốn đang ngất xỉu vì quá đau đớn mà tỉnh lại, âm thanh rên rỉ vô lực truyền ra từ trong cổ họng hắn. Hiển nhiên, tên này không còn hơi sức mà la hét nữa rồi.
- Chàng đã ở bình cảnh rồi, sao bây giờ lại cắn nuốt chứ? Thứ bây giờ chàng thiếu là lĩnh ngộ a?
Lưu Thiên Kim nhìn thấy Vũ Lôi Phong muốn cắn nuốt tu vi của kẻ này, nàng vô cùng lo lắng hắn sẽ xảy ra chuyện.
Bởi vì dù có thôn phệ bao nhiêu lực lượng đi nữa, hắn vẫn chưa lĩnh ngộ đủ, không cách nào phá vỡ bình chướng để đột phá, lực lượng tích lũy trong người nếu không cẩn thận có thể gây bạo thể.
Nhưng rất nhanh, Lưu Thiên Kim nhận ra sự khác biệt.
Những lần trước, Vũ Lôi Phong dùng Hỗn Độn Âm Dương Quyết thôn phệ kẻ nào, kẻ đó sẽ bị hút sạch lực lượng hóa thành thây khô. Nhưng lần này lại không giống, kẻ kia tuy vô cùng đau đớn khổ sở, nhưng lực lượng trên người hắn chẳng có gì thay đổi cả.
Vũ Lôi Phong mỉm cười vô cùng hài lòng, hắn có thể cảm nhận được vô số tri thức, lĩnh ngộ, chiêu thức, thần thông, công pháp của Lưu Kình Thương hóa thành một cỗ tin tức thông qua mi tâm hắn không ngừng bị hút ra, truyền thẳng vào linh hồn chính mình.
Cho đến khi ánh mắt Lưu Kình Thương trở nên vô thần, Vũ Lôi Phong buông tay, nằm trên mặt đất bây giờ là một người thực vật.
- Thiên Kim, giao hắn cho nàng.
Lưu Thiên Kim lờ mờ đoán ra Vũ Lôi Phong vừa làm gì, nàng gật đầu thu lấy thân thể của Lưu Kình Thương, Tử Vong Lực cuồn cuộn bao phủ lấy thân thể thực vật kia, rút sạch sinh cơ của hắn.
Một đời Giáo chủ Lưu Bích Giáo, lại cứ như vậy ngã xuống. Tử Khí xung thiên, Lưu Thiên Kim khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện lĩnh ngộ.
Vũ Lôi Phong phất tay, một đạo cấm chế dùng bán thần lực kết xuất, hòa quyện một lớp dây leo che phủ xung quanh, đem hắn và Lưu Thiên Kim tách biệt với bên ngoài tránh người đi ngang tò mò. Tất nhiên cứ việc xông vào nếu muốn chết.
Sắp xếp xong xuôi, Vũ Lôi Phong ngồi xuống nhắm lại đôi mắt.
Hỗn Độn Âm Dương Quyết, có thể thôn phệ lực lượng của người khác để bản thân mình mạnh lên. Nhưng còn có một công năng khác ngoài thôn phệ lực lượng, chính là thôn phệ toàn bộ lĩnh ngộ của người khác.
Ngoại trừ ký ức, thứ phải dùng Sưu Hồn Thuật mới có thể dò xét, Hỗn Độn Âm Dương Quyết có thể thôn phệ toàn bộ những Tri Thức mà kẻ bị dính chiêu này có được trong suốt cuộc đời.
Những tri thức này bao gồm toàn bộ nội dung công pháp mà hắn tu luyện, tất tần tật những Vũ Kỹ, Linh Kỹ mà hắn học tập và sáng tạo, cướp đoạt mọi thứ hắn lĩnh ngộ trên con đường tu luyện kể cả Lĩnh Ngộ về Thuộc Tính.
Sắp xếp lại một đống tri thức vừa tiếp nhận, Vũ Lôi Phong rất nhanh đã nắm rõ cách thức thi triển toàn bộ Vũ Kỹ của Lưu Bích Giáo.
- Bích Lưu Hủy Diệt Ấn!
Oanh Oanh Oanh!
Một chưởng hờ hững tung ra, Thổ Nguyên Lực bạo phát đánh cho không gian rạn nứt từng khe nhỏ, Vũ Lôi Phong bĩu môi:
- Vũ Kỹ trấn giáo vậy mà chỉ có 12 sao, gà hơn cả Phong Lôi Môn ngày xưa nữa!
Thầm lắc đầu, những thứ có được từ Lưu Kình Thương không có thứ gì làm Vũ Lôi Phong hứng thú, hắn cũng không thèm nghiên cứu nữa, chuyển sang nội dung trọng yếu mà hắn đang cần.
Chính là, lĩnh ngộ của Lưu Kình Thương về Thổ thuộc tính.
Đúng vậy, mục đích Vũ Lôi Phong thôn phệ tri thức của hắn chính là muốn xem lĩnh ngộ của tên này về Thổ là gì, Vũ Lôi Phong chỉ mới tiếp xúc qua Thổ thuộc tính không lâu, hắn muốn xem thử cách một Hư Hồn Cảnh hiểu biết về Thổ.
- Đất mẹ, trải khắp thiên địa, non xanh nước biếc, núi non trập trùng, vạn lâm khai sinh, thiên địa song hành…
Điểm qua toàn bộ những kiến thức mà Lưu Kình Thương lĩnh ngộ được, Vũ Lôi Phong khi thì gật gù tỏ vẻ đồng tình, khi thì nghi hoặc, khi thì nhíu mày suy tư, có lúc thì lắc đầu.
Ấn quyết chữ thập nhanh chóng kết xuất, sáu mươi thân ảnh Vũ Lôi Phong xuất hiện, cả đám chia ra thành từng nhóm nhỏ, bắt đầu thực nghiệm những gì nghi hoặc trong lòng.
Mỗi người đều có cách nhìn nhận khác nhau về thế giới, vậy nên những gì họ lĩnh ngộ được về thuộc tính cũng khác nhau.
Có người lĩnh ngộ một đường thông suốt, con đường họ đi bằng phẳng thuận lợi vô cùng, cũng có người bế quan trăm năm không cách nào đi được đến bước cuối. Bởi vì trong lĩnh ngộ, không phải lúc nào cũng đi đúng đường.
Chọn đúng hướng đi, vạn sự bình yên, nhẹ nhàng phá cảnh. Chọn sai đường, nhưng nếu nhận ra sai lầm mà quay đầu, sau đó đi lại, vẫn có thể vượt qua nhưng khó khăn và tốn thời gian hơn.
Những kẻ chấp mê bất ngộ, lĩnh ngộ sai hướng nhưng bảo thủ không thèm sửa chữa, càng đi càng lạc, càng không cách nào thoát ra, kết quả là dậm chân tại chỗ vạn năm, vì tuổi già đến, thọ nguyên cạn kiệt và đón chờ đại nạn.
Hư Hồn Cảnh mới chỉ là bước đầu tiên trên con đường lĩnh ngộ này, người tu luyện chỉ cần lĩnh ngộ vừa đủ cũng đã có thể hóa thân hư ảo. Có nghĩa là, ngươi đi sai đường một chút, vẫn có thể tiến vào cảnh giới này.
Vũ Lôi Phong biết điều đó, nên hắn không tiếp thu những tri thức của Lưu Kình Thương, hắn chỉ nhìn qua một lần, sau đó tìm ra những điểm đúng sai, từ đó chọn lọc những gì đúng đắn để biến nó thành tri thức và lĩnh ngộ của bản thân mình.
Là một người đến từ thời đại phát triển của khoa học kỹ thuật, Vũ Lôi Phong không tin gì ngoài sự thật, kể cả bản thân hắn cũng không tin.
Ngươi đọc một vấn đề và ngươi cho nó là đúng, thì không thể nó thật sự đúng. Cũng như ngươi nói nó sai, nhưng thật ra nó hoàn toàn đúng.
Vì vậy, Vũ Lôi Phong không tin lời nói từ một phía, cũng không tin vào sự phỏng đoán của bản thân mình. Hắn chỉ tin vào thực tế, thứ mà có thể dùng các phương thức để chứng minh.
Toàn bộ lĩnh ngộ của Lưu Bích Giáo Chủ dù vô lý hay hợp lý đều được Vũ Lôi Phong mang ra thực nghiệm một lần, sau đó tỷ mỉ ghi chép lại, chọn ra những cái đúng, những cái sai, những cái cần sửa.
Chỉ có như vậy, con đường lĩnh ngộ mà hắn đi mới hoàn toàn đúng đắn, nền móng của hắn sẽ vững như thái sơn.
- Thổ, lúc thì cứng chắc không gì sánh bằng, lúc thì yếu ớt nhỏ bé như hạt bụi, có khi thì lầy lội dơ bẩn, nhớp nháp.
- Thổ, nuôi dưỡng toàn bộ những gì liên quan đến Mộc, Che chở và dung hợp Thủy, trường tồn với Hỏa, cũng có thể biến đổi một số tính chất khi gặp Hỏa. Là nơi nuôi dưỡng ra Kim!
Từng nhóm phân thân sau khi thực nghiệm đều cho ra kết quả với một phân thân giữ chức vụ thư ký, sau đó bọn hắn giải giới chiêu thức, tan biến thành làn khói trắng.
Mà theo từng nhóm phân thân biến mất, điểm Tinh Thông Nguyên Tố của Vũ Lôi Phong không ngừng gia tăng, khiến Tiểu Na nhìn mà cũng cảm thán không thôi.
Lưu Thiên Kim đã sớm hấp thụ sạch sẽ Tử Khí của Lưu Kình Thương, biến hắn thành một cỗ cương thi thu vào trữ vật, nàng lúc này nhìn đám phân thân của Vũ Lôi Phong không ngừng báo cáo với một tên thư ký, ánh mắt vô cùng cổ quái.
- Cái này…gọi là lĩnh ngộ sao?
…
Hết chương 424…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan