Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới

Chương 128



Thế là Trác Oanh bất đắc dĩ khuyên nhủ: “Biệt sư tỷ, chúng ta nên nhìn rõ hiện thực thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng mình thật sự có thể trong vòng một ngày mà đột phá đến Phân Thần kỳ sao?”

Ngay khi Trác Oanh vừa dứt lời, một luồng linh lực hùng mạnh từ gian phòng của nàng tỏa ra bốn phương tám hướng, luồng linh lực tràn ngập áp bức này khiến Trác Oanh không thể không khom lưng chống cự.

“Đạo gia, ta thành công rồi!” Tiếng Biệt Vũ sảng khoái từ trong phòng vọng ra.

Trác Oanh lại càng bị linh lực áp chế đến mức nằm rạp xuống đất, nàng không thể tin nổi nhìn về phía gian phòng. Đây, đây là linh áp của Phân Thần kỳ!

Sao có thể chứ? Ngày hôm qua sư tỷ Biệt Vũ chẳng qua chỉ là tu vi Kim Đan trung kỳ, hôm nay sao có thể vượt qua một đại cảnh giới trực tiếp tiến vào Phân Thần kỳ được? Vậy còn Nguyên Anh kỳ đâu? Cả một Nguyên Anh kỳ to đùng kia mà? Chuyện này không đúng chút nào!

Trác Oanh nghe thấy trong lòng có thứ gì đó vỡ tan.

Oh, ra là thế giới quan của nàng đã bị chấn động, vỡ vụn thành từng mảnh rồi.

Nếu như chỉ cần đả tọa một ngày mà có thể từ Kim Đan kỳ thăng lên Phân Thần kỳ, vậy những tu sĩ bế quan mấy chục năm kia, chẳng phải đã sớm phi thăng thành tiên rồi sao?

Nhưng họ không hề, dù đả tọa mấy chục năm cũng chỉ từ một giai đoạn nhỏ thăng lên giai đoạn khác. Tâm tình Trác Oanh phức tạp, tuy nàng biết rõ thiên phú mỗi người không thể đánh đồng, nhưng chuyện này cũng quá mức khoa trương rồi, toàn bộ tu chân giới này nàng cũng chưa từng nghe nói đến ai ly kỳ đến mức như Biệt Vũ cả.

Biệt Vũ tinh thần sảng khoái đẩy cửa bước ra, nàng liếc mắt thấy Trác Oanh nằm rạp trên đất, vẻ mặt kinh ngạc kéo nàng đứng dậy. “Ấy ấy, không cần phải hành đại lễ thế này đâu.” Biệt Vũ nói, nàng biết rõ bản thân mình rất lợi hại, nhưng cũng không đến mức khiến người khác phải quỳ lạy nàng, thật là ngại quá.

Trác Oanh sắc mặt khó coi, tựa như khó thở, nàng run rẩy chỉ vào Biệt Vũ, khó khăn nói từng tiếng: “Linh, linh áp——”

Biệt Vũ bừng tỉnh ngộ, nàng vội vàng thu hồi linh áp Phân Thần kỳ đang tràn lan ra ngoài một cách vụng về. “Thật ngại quá, ta quên mất chuyện này.” Biệt Vũ cười sảng khoái.

Tu vi tăng tiến thường đi kèm với thể năng tăng lên, giờ phút này linh lực Biệt Vũ dồi dào, chỉ cảm thấy cơ bắp toàn thân vừa dễ chịu vừa thả lỏng.

Trác Oanh thở phào nhẹ nhõm, nàng không thể tin nổi xen lẫn kích động hỏi: “Sư tỷ, ngươi thật sự đã tấn thăng đến Phân Thần kỳ rồi sao??”

Biệt Vũ sửa lại: “Nói chính xác thì là Phân Thần hậu kỳ.”

Trác Oanh lại hít sâu một hơi.

Biệt Vũ không nói cho Trác Oanh biết, nàng có thể thăng tiến đến cảnh giới Phân Thần kỳ là nhờ nuốt vào yêu đan của đại yêu quái Cần Phong. Trực Thăng Hoàn Tử đúng là dễ dùng thật mà!

Chẳng qua đây chỉ là tạm thời thôi.

Linh Đài của nhân tộc không thể dung hợp nội đan của yêu tộc vào cơ thể mình, cho nên yêu đan đối với nhân tộc mà nói phần lớn thời gian đều dùng để làm nguyên liệu luyện chế, hoặc là bán lại cho yêu tộc với giá cao.

Biệt Vũ dưới sự trợ giúp của hệ thống đã thành công dung hợp yêu đan vào Linh Đài, việc này có thể tạm thời nâng cao tu vi của Biệt Vũ, cho đến khi viên yêu đan này bị Linh Đài của Biệt Vũ phá hủy và hao tổn hoàn toàn.

Chỉ là hiện tại duy trì vận hành Linh Đài và cung cấp linh lực cho Biệt Vũ chính là viên yêu đan kia, cho nên một khi Biệt Vũ vận dụng linh lực, lực lượng nàng chi phối hoàn toàn là yêu lực.

“Đi thôi, chúng ta nên đi Bách Quỷ Dạ Hành rồi.” Biệt Vũ nói.

Cái thẻ trải nghiệm Phân Thần kỳ này, nàng phải dùng cho thật tốt?

Trác Oanh gật đầu, lập tức lại trở nên ưu sầu, dù cho Biệt Vũ hiện giờ đã là tu vi Phân Thần kỳ, đối mặt với vô số quỷ tu cũng là một trận ác chiến, chỉ là tu vi Phân Thần kỳ này khiến Trác Oanh cảm thấy hơi chút an tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Trác Oanh lại muốn làm kẻ đào tẩu rồi, nàng hé miệng chuẩn bị khuyên Biệt Vũ cùng nàng làm kẻ đào tẩu.

Nhưng Biệt Vũ liếc xéo nàng một cái liền nhìn thấu được nàng đang tính toán cái gì.

Biệt Vũ nói: “Ngươi cứ đến khán đài ngồi cho tốt là được, ta sẽ thắng thôi.”

Kỹ năng không CD*, không mana*, không cần thời gian đọc chiêu mà nàng sao chép ra đâu phải trò đùa.

(CD*: thời gian hồi chiêu, mana*: năng lượng dùng skill)

Trác Oanh trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn gật đầu, nàng nói lời chúc phúc cuối cùng với Biệt Vũ, hai người liền tạm thời mỗi người một ngã.

Biệt Vũ phải đến khu tập trung chiến sĩ tham chiến, sau đó thông qua trường lang cùng nhau tiến vào đấu thú tràng.

Khi Biệt Vũ đến gần khu tập trung chiến sĩ quỷ tộc, các chiến sĩ quỷ tộc gần như lập tức chú ý tới vị nhân tộc tự tiện tiến vào này.

Các chiến sĩ quỷ tộc cười nhạt cất tiếng chế giễu: “Nhìn xem, đây chẳng phải là ‘khách quý’ của Kính Trung Quân sao? Sao lại lưu lạc đến mức cùng đám người thô lỗ như bọn ta tham gia Bách Quỷ Dạ Hành rồi?”

Hiển nhiên sự tích huy hoàng của Biệt Vũ hiện giờ đã bị mỗi một quỷ tộc trong Ứng Tân Thành biết rõ.

Biệt Vũ không để ý cái này, hoặc nên nói, cục diện hiện tại đối với nàng mà nói ngược lại càng tốt hơn. Nàng sẽ hoàn toàn bỏ qua quan hệ từng có với Kính Trung Quân, bằng vào bản thân mình lưu lại tên tuổi ở Ứng Tân Thành.

Biệt Vũ lười để ý tới, nàng chỉ vượt qua đám quỷ tu này đi về phía vị trí gần cửa sổ, đám quỷ tu này không tắm rửa, nàng đứng ở chỗ này gần như sắp không thở nổi nữa rồi.

Các chiến sĩ quỷ tộc dùng ánh mắt tham lam quét khắp người Biệt Vũ, bọn chúng hít sâu không khí xung quanh, muốn ngửi được hơi thở ngọt ngào thuộc về nhân tộc.

Bọn chúng đều là chiến sĩ tham gia Bách Quỷ Dạ Hành, bọn chúng không được phép tư đấu, nhưng còn chưa đến một tiếng nữa chính là thời gian Bách Quỷ Dạ Hành.

Đến lúc đó, bọn chúng liền có thể ở trong đấu thú tràng xé Biệt Vũ thành mảnh nhỏ, nuốt chửng hết thảy.

Hiện giờ chỉ là cần nhẫn nại một chút đơn giản thôi.

Đám quỷ tu đang hít sâu hơi thở của Biệt Vũ đột nhiên lộ ra vẻ mặt kỳ quái lại phức tạp.

“Đây là mùi vị gì vậy?” Quỷ tu kia sắc mặt khó coi hỏi.

Mùi vị kỳ quái quá.

Ngửi lại một chút xem sao.

Không ít quỷ tu xung quanh ngửi được mùi vị trên người Biệt Vũ đều lộ ra vẻ mặt khó coi.

“Ngươi không phải là nhân tộc sao? Sao trên người lại có một mùi vị yêu tộc nồng nặc vậy?” Quỷ tu thần tình phức tạp hỏi.

Quan hệ giữa quỷ tộc và yêu tộc rất bình thường, cũng không tính là kém như với nhân tộc, nhưng quỷ tộc xem thường yêu tộc, tương tự, yêu tộc cũng khinh thường quỷ tộc.

Đây là ân oán từ rất sớm về trước rồi.

Điểm quan trọng nhất là, quỷ tộc cơ bản không kén ăn, duy chỉ có đối với yêu tộc là không hề có chút khẩu vị nào.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com