Sáu tâng Quỷ vực bên trong hết thảy đều bị đình chỉ, ngay cả linh dị cũng không ngoại lệ.
Giờ khắc này ở Quỷ vực bao phủ xuống, tất cả mọi thứ đều không thể động đậy, bao gôm Dương Gian cũng vậy.
Nhưng thứ duy nhất có thể động lại là Quỷ Nhãn.
Cái này cũng nhờ vào việc Tô Viễn trực tiếp nhét cho kia gói thuốc, nếu không thì, Dương Gian không dám vận dụng sáu tầng Quỷ vực.
Dưới tác dụng của thuốc, sự xao động của Quỷ Nhãn bị kìm hãm, nhờ vậy, Dương Gian trở nên thong dong hơn khi đối mặt với tình huống nguy hiểm.
Sau đó, dưới sự điều khiển của Quỷ vực, Dương Gian dùng chiếc đao chặt củi trong tay đánh bay chính xác những mảnh xương đang bay tới, sau đó sáu tầng Quỷ vực biến thành năm tầng, trực tiếp di chuyển đến vị trí phía trước, rời xa căn phòng kia.
Làm xong tất cả những việc này, Dương Gian mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng hồi tưởng lại cảnh vừa rồi, hắn vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
May mà có Tô Viễn lấy thân thử nghiệm, nếu không thì không ai nghĩ ra được những mảnh xương bị ném ra từ trong phòng lại đáng sợ đến mức độ này.
Nếu như là rơi vào người Lý Dương hoặc Phùng Toàn, chắc chắn sẽ xảy ra tổn thất vê nhân mạng.
Nhìn sâu vào căn phòng kia một lần, Dương Gian thu hồi ánh mắt, ghi lại căn phòng số 104 hung hiểm này.
Nó còn hung mãnh hơn nhiều so với căn phòng số 88 mà hắn đã gặp trước đó.
Mặc dù có thể tránh được kiểu tấn công này, nhưng hậu quả khi bị đánh trúng là điêu không thể chịu đựng được.
Ngay cả hắn cũng vậy, một khi bị đánh trúng, ngoài việc khởi động lại, gần như không có bất kỳ biện pháp nào khác.
Nếu như bản thân không thể khởi động lại, người ngự quỷ cấp đội trưởng có lẽ sẽ chết ở chỗ này.
May mà mọi thứ đều an toàn, dù phải trả một cái giá đền bù, nhưng cuối cùng vẫn tránh được.
Mặc dù mất đi ba cơ hội chống cự linh dị tấn công, nhưng Tô Viễn không cảm thấy tiếc nuối.
Đồ vật chỉ có khi sử dụng mới có giá trị, nếu không thì cũng chỉ để bám bụi mà thôi.
Hơn nữa, cho dù sử dụng hết, cùng lắm thì sau này lại từ từ thu thập sau. Lúc này, Tô Viễn mới phát hiện Dương Gian đột nhiên dừng lại, đứng trước một cánh cửa phòng.
Trên bảng số phòng ghi rõ ba chữ số "100” lớn.
Tô Viễn hơi sững sờ, nhưng chưa kịp nói gì, Dương Gian đã bước vào.
Không còn cách nào, thấy tình huống này, Tô Viễn chỉ có thể đi theo.
Bước vào phòng.
Cách bài trí của phòng khách giống với những phòng khác, không có gì đặc biệt, chỉ là đồ đạc và cách bài trí trong phòng khách có hơi khác một chút.
Tô Viễn thấy trong phòng khách bày một chiếc bàn gỗ vuông vức.
Xung quanh bàn kê những chiếc ghế gỗ, và trên bàn gỗ lại bày bốn đĩa thức ăn, còn có bốn bát cơm trắng đầy ắp, trên mỗi bát cơm trắng còn cắm hai đôi đũa, đũa có màu đỏ, trông giống như hai nén nhang.
Và điều kỳ lạ là, bốn đĩa thức ăn kia vẫn còn bốc hơi nóng, cứ như vừa mới nấu xong vậy.
Nhưng việc cắm đũa vào cơm, đây là cách bày đồ cúng cho người chết, hay còn gọi là cơm cúng.
Chỉ là đồ ăn thì nóng, cơm lại lạnh.
Tô Viễn bước tới, đưa ngón tay chạm vào cơm.
Không cảm thấy hơi nóng, ngược lại bốn đĩa thức ăn thì nóng hổi.
Ngoài ra, ở một góc bàn còn đặt một quyển sổ tay, trông rất dày, có chút nhăn nhúm, dường như đã được sử dụng.
Dương Gian bận nhìn xung quanh xem có quỷ trong phòng hay không, xem có nguy hiểm đến an toàn không.
Tô Viễn không khách khí, trực tiếp câm quyển sổ đặt trên bàn lên.
Lật quyển sổ, các trang giấy đã ố vàng, như thể đã được cất giữ rất lâu, chữ trên đó đều là chữ phồn thể, nhưng đọc cũng không có nhiều trở ngại.
Chỉ thấy phân mở đầu viết như sau:
Hương Lan, khi ngươi lật quyển sổ tay này, điều đó có nghĩa là ngươi đã không còn là lân đầu tiên đến căn phòng này.
Đây là thông tin ta để lại khi còn sống, hy vọng có thể giúp ích cho ta sau này.
"Ta luôn cố gắng tìm kiếm con đường rời khỏi nơi này, nhưng ta đã thất bại.
Ta quyết định đổi một hướng khác, đi đến nơi sâu hơn.
Có lẽ ở đó có thể tìm thấy lối ra.
Rõ ràng đây là do Hương Lan để lại, Tô Viễn không lộ vẻ gì mà lật sang trang thứ hai.
"Khi ta nhìn thấy quyển sổ tay này một lần nữa, ta biết, việc ta tìm lối ra ở nơi sâu hơn chắc chắn đã thất bại.
Nhưng ta không biết vì lý do gì mình lại mất đi ký ức đó.
Ta nghĩ, rất có thể mình đã chết một lần, nhưng lại không biết vì sao mình lại sống lại."
"Nếu như ta có thể phục sinh, như vậy ta có thể không ngừng thử sai cho đến cuối cùng tìm ra lối ra.
Vì vậy, lân này ta quyết định ghi lại những gì ta đã gặp phải để tăng tỷ lệ sống sót trong lần tiếp theo. "Ta bắt đầu thăm dò xung quanh từ căn phòng số 101, phòng 104 rất nguy hiểm.
Căn phòng đó không có đèn, tuyệt đối không được đi vào, nếu không sẽ không thể sống sót mà ra ngoài..
"Phòng số 105 là một căn phòng trống, có thể tạm thời làm nơi nghỉ ngơi."
"Trong phòng 106 có quỷ, ta may mắn trốn thoát."
'Phòng 108...
Phía dưới là một loạt ghi chép về những nơi nguy hiểm.
Hương Lan sau khi phục sinh quay trở lại phòng 100 này bắt đầu lưu lại thông tin hữu ích. Nhưng đến lần thứ ba, thông tin của Hương Lan lại thay đổi: "Ta đã xác định, nếu như ta vô tình chết ở nơi này, ta sẽ hôi sinh tại căn phòng số 101.
Nhưng ta không thể lưu lại thông tin ở phòng 101, căn phòng đó cứ một khoảng thời gian lại sẽ trở lại nguyên trạng."
"Phòng số 49 thỉnh thoảng sẽ vọng ra tiếng hát của lệ quỷ, chỉ cân đi theo lệ quỷ hát, sẽ không bị lệ quỷ giết, tự do ra vào phòng 49.
"Trong phòng số 38, có một cái lò, lửa trong lò thiêu đốt xương cốt, nhưng bên cạnh lò lửa có một lệ quỷ vô hình.
Nếu không cho thêm nhiên liệu vào lò, sẽ bị quỷ gi3t chết, sau đó thi thể sẽ bị nhét vào lò đốt."
"Cách đối phó là mở cửa phòng 104, bên trong sẽ có lệ quỷ ném một mảnh xương ra, mảnh xương đó có thể cháy rất lâu, có thể dùng để cho thêm nhiên liệu vào lò.
Đọc đến đây, ánh mắt Tô Viễn khẽ động.
Lò lửa rốt cuộc cũng đã tìm ra, thì ra ở phòng số 38!
"Sổ tay viết gì vậy?"
Lúc này, Dương Gian đã xác định trong phòng không có nguy hiểm, thấy Tô Viễn đang cầm nhật ký đọc nên cất tiếng hỏi.
"Một vài ghi chép liên quan đến các căn phòng nguy hiểm, đợi ta đọc xong thì ngươi xem sau.
Sau đó Tô Viễn tiếp tục đọc.
"Phòng số 104 vô cùng hung hiểm, khi đi ngang qua tuyệt đối không được bị những mảnh xương bay ra ném trúng, nếu không sẽ chết."
'Nhưng sau khi dùng xương từ phòng 104 bỏ vào lò ở phòng 38, với điêu kiện tiên quyết là không bị quỷ giết, thì nhất định phải đánh cắp tro cốt trong lò.
Tro cốt có thể rắc lên người lệ quỷ, gây cản trở việc lệ quỷ tấn công, lúc quan trọng có thể bảo mệnh, cũng có lợi cho việc thăm dò nơi linh dị này.
"Ta đã sống sót ở đây khá lâu rồi.
Ta có thể luân phiên sống sót trong từng căn phòng linh dị, nhưng vẫn chưa đủ.
Ta quyết định lưu lại thông tin cuối cùng, sau đó sẽ tiếp tục tìm kiếm lối ra."