Tô Viễn nói rồi, trong tay hiện ra một cái bọc giấy. Đồ vật bên trong đúng là hắn mới lấy từ cửa hàng thuốc Đông y, có thể trì hoãn ác quỷ hồi sinh. Mặc dù có tác dụng phụ, nhưng quả thực có thể trì hoãn quá trình khôi phục của lệ quỷ. Về phần tác dụng phụ, chính là lân khôi phục tiếp theo, lệ quỷ sẽ càng khó áp chế. Nhưng việc này cũng chẳng còn cách nào khác, dính đến linh dị, đâu có biện pháp nào hoàn mỹ để giải quyết. Ngay cả dị loại, chẳng phải cũng là con đường không hoàn chỉnh sao? Mà nếu Tào Dương thực sự không thể giải quyết vấn đề khôi phục lệ quỷ của chính mình, vậy thì trước khi chết nên phát huy chút nhiệt lượng cuối cùng, ví dụ như kéo theo một hai cái quốc vương xuống mồ mới là lựa chọn tốt nhất. Dương Gian liếc nhìn túi thuốc trong tay Tô Viễn, hiển nhiên cũng nhận ra lai lịch của nó. Hắn không lên tiếng trước đê nghị của Tô Viễn. Bởi vì Tô Viễn nói không sai, nếu Tào Dương thật sự không cứu được, thì để hắn phát huy chút nhiệt lượng cuối cùng mới là lựa chọn tốt nhất. Đó không phải máu lạnh, mà là sự thật. Hoặc là nếu là hắn, cũng sẽ làm như vậy. Dù sao đây là cuộc chiến liên quan đến sự sống còn của tất cả mọi người, không ai sẽ qua loa đối đãi. Vì vậy, cuối cùng vẫn phải xem Tào Dương có cách nào khắc phục vấn đề khôi phục lệ quỷ của mình hay không. Sau đó, Dương Gian không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề của Tào Dương nữa, mà chuyển chủ đề. "Ban ngày, phía Tổ chức Quốc Vương và tổng bộ đã có một cuộc thương lượng lâm thời, hy vọng có thể giải quyết một số mâu thuẫn và xung đột bằng biện pháp hòa bình, thậm chí là hóa giải cuộc chiến không cân thiết này, ngươi thấy sao?" Tô Viễn ngẩn ra, cảm thấy rất kinh ngạc: "Đối phương muốn hoà đàm?" "Hình như có ý đó." "Ha ha, bị thiệt lớn liên nghĩ muốn nói chuyện, nào có chuyện tốt như vậy?" Tô Viễn cười lạnh, cái gọi là hoà đàm chỉ là lừa gạt trẻ con, trong tình huống hiện tại, chiến tranh đã bùng nổ, chuyện đã rồi không thể nào bình ổn lại. Bọn chúng nghĩ, đơn giản là muốn kéo dài thời gian. Chờ đến khi u linh thuyên cập bến, kế hoạch kia bắt đầu, ngăn cản đám đội trưởng ra tay. Loại lòng lang dạ thú này, chỉ cân người của tổng bộ không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ nhìn ra. 'Vì vậy ta cự tuyệt bọn chúng, chiến tranh là do chúng chọn bắt đầu, nhưng khi nào kết thúc, không đến lượt chúng quyết định. Dương Gian nói. "Đúng vậy, phải như vậy, cho dù chúng không muốn đánh nữa, cũng tuyệt đối không cho phép Tổ chức Quốc Vương tiếp tục tôn tại. Lần này chúng có thể đưa ra kế hoạch u linh thuyền, lần sau chưa biết chừng sẽ đưa ra kế hoạch gì khác. Thế giới không cần tổ chức như vậy, nhất định phải thừa thắng xông lên tiêu diệt. Tô Viễn rất đồng ý với lời của Dương Gian, bởi vì cái gọi là không cùng tộc loại, lòng tất khác”, phát hiện manh mối bất lợi thì phải bóp chết ngay lập tức. Đối phó với người ngoài, không cân nói quá nhiêu vê nhân nghĩa đạo đức. Đồng tình với kẻ yếu là dựa trên điêu kiện tiên quyết đối phương yếu hơn mình rất nhiều lân, không thể tạo thành uy hiếp, nếu không thì chỉ là thánh mẫu! Dương Gian gật đầu nhẹ: "Vì không thể đồng ý, nên chúng nói để hai bên bình tĩnh lại, 3 ngày sau sẽ tiếp tục hội nghị, nhưng đây chỉ là ngụy trang, chúng chỉ muốn kéo dài thời gian. "Vậy ngươi đã chuẩn bị xong chưa?” Tô Viễn hỏi. "Đương nhiên, các đội trưởng hậu tuyển đang trên đường đến, Hà Ngân Nhi cũng đã nghĩ thông, gọi điện thoại mời hai người dân Thái Bình trấn từng tham gia sự kiện Quỷ Hồ đến, Liễu Tam cũng đã điều động toàn bộ người giấy, hiện tại đi trên đường, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp người giấy của Liễu Tam, coi như là trải rộng mạng lưới tình báo của chúng ta ra ngoài.. Diệp Chân cũng đã được thuyết phục, đang trên đường đến, Hà Nguyệt Liên dạo này cũng đã hoàn thành việc thả Quỷ Họa, hiện tại các thành phố ven biển đầu được kết nối với nhau, chỉ cần có nhu cầu đều có thể đưa vào thế giới Quỷ Họa trong thời gian ngắn nhất, tránh cho việc giao tranh giữa chúng ta và Tổ chức Quốc Vương gây ra tổn hại lớn hơn, đây cũng là nửa kế hoạch đào nguyên." Có thể thấy, sau trận chiến trước, Dương Gian cũng không nhàn rỗi. Tô Viễn liền đưa túi cho Dương Gian: "Ta cũng tìm được một vài người, chính là Hồng tỷ lân trước, nàng là một trợ thủ tốt, nếu gặp phải thì đừng ra tay với nàng, nàng cũng không đơn giản." Hồng tỷ. Nghe cái tên này, Dương Gian gật đầu nhẹ. Hắn vẫn còn nhớ cảnh Hồng tỷ ra tay lần trước, đó quả thực không phải người bình thường, mà là lão bà sống từ thời dân quốc đến nay. Tô Viễn có thể tìm được nàng làm tay chân, quả thật là một trợ lực rất lớn. "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu có thể tìm được nơi ở của Tổ chức Quốc Vương thì tốt rồi, trực tiếp đánh đến tận cửa, giải quyết quốc vương trước, rôi mới đối phó với u linh thuyền." Sau đó, Tô Viễn lại thở dài, đây là suy nghĩ trong lòng hắn, nhưng người của Tổ chức Quốc Vương quá cáo già, một khi đã trốn, dù là hắn cũng không tìm ra. Dương Gian nghe vậy, lắc đầu: "Rất khó, bây giờ chúng đã biết thực lực bên này, tự nhiên không dám ló mặt ra nữa. Hơn nữa, muốn ra tay cũng chưa chắc thành công, trong tình huống này, đối phương chắc chắn đã tập hợp lại một chỗ, ra tay rất nguy hiểm” "Nhưng hình như Liễu Tam đã tìm được một người phụ trách tình báo của chúng, nhưng người đó không ở trong hiện thực, mà là thông qua kết nối ý thức, rất khó khóa chặt." "Không ở trong hiện thực?" Nghe vậy, Tô Viễn lại thấy hứng thú. Nếu nhớ không lầm, người phụ trách kết nối ý thức cũng là một quốc vương, kẻ đó rất đặc thù, không tôn tại trong hiện thực. Nhưng chuyện này cũng không sao, hắn có biện pháp ứng phó. Nghĩ vậy, Tô Viễn liên nói: "Liễu Tam ở đâu?" "Một căn hộ ở thành phố Đại Đông. Có được địa chỉ cụ thể, Tô Viễn liên lập tức lên đường. Nhờ tốc độ của Quỷ vực, rất nhanh, Tô Viễn đã đến chỗ của Liễu Tam. Lúc này, trong một căn phòng, Tô Viễn thấy Liễu Tam, hắn đang ngồi trên ghế sofa nhắm mắt như đang ngủ. Nhưng khi Tô Viễn vừa bước vào phòng, một Liễu Tam khác lại đi ra từ phòng bên cạnh, chắc là một người giấy. Liễu Tam không quá ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Tô Viễn, mà lấy ra một chiếc máy ghi âm cũ kỹ. "Đây là máy ghi âm mà nhân viên tình báo của Tổ chức Quốc Vương sử dụng, bên trong có thể phát ra một đoạn nhạc quỷ dị, đoạn nhạc đó có thể kéo ý thức con người vào một nơi đặc biệt, đối phương liên lạc qua phương thức này, vì vậy trong thực tế, người của Tổ chức Quốc Vương không có cứ điểm cụ thể." Tô Viễn gật đầu nhẹ: "Cái này dùng như thế nào?" "Đối ám hiệu là được." Lúc này, Tô Viễn làm theo cách Liễu Tam nói, sau đó nghe thấy từ máy ghi âm phát ra một đoạn nhạc quen thuộc, quỷ di. Âm thanh này nghe rất giống giai điệu hộp nhạc, lại giống như tiếng ôn ào của nhạc cụ, nhưng khi nghe thấy tiếng chuông này, ý thức dường như đang bị dẫn dắt, tầm mắt trước mặt cũng trở nên mờ ảo, dường như nhìn thấy một khung cảnh khác.