Từng hàng chữ viết vặn vẹo, quỷ dị, để lộ ra một tin tức đáng SỢ. Dương Gian điêu khiển Quỷ Nhãn, nguyên bản chủ nhân của con mắt này, dường như muốn tìm cách trỗi dậy, mà lại phiền phức là, sau khi va chạm với u linh thuyền, trạng thái của hắn cũng không khá hơn chút nào. Có thể đoán trước, kéo theo trạng thái như vậy đi đối mặt một con lệ quỷ khủng bố với cấp bậc không rõ, kết cục của hắn e là cũng chẳng khá hơn chút nào. Chả trách Dương Gian lại tìm đến mình vào lúc này, chủ nhân của Quỷ Nhãn, cái thứ đồ chơi khủng bố đó từ lúc được thả ra đến giờ chẳng có tin tức hay động tính gì. Việc này khá phiên phức, trong những kịch bản mà mình biết, hoàn toàn không có màn này. Ý thức được điểm này, ngay cả Tô Viễn cũng không khỏi cảm thấy nan giải. Mức độ báo lên không rõ, đồng nghĩa với việc một khi va chạm với chủ nhân Quỷ Nhãn, hoàn toàn phải liều mạng dò xét quy luật giết người và linh dị của lệ quỷ. Cứ như vậy, rất dễ dàng để bản thân lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Nhất là tình huống hiện tại, vẫn chưa có người kế nhiệm, đám đội trưởng tổng bộ đều tự mình giải quyết vấn đề của bản thân, người thì biến mất, người thì mất liên lạc. Vậy một hai người còn sót lại phải ứng phó với các sự kiện linh dị phát sinh khắp nơi, bốn bể bôn ba, như nhân viên cứu hỏa chạy chợ. Có thể đoán trước, một khi Dương Gian lại gặp vấn đề, tổng bộ e là thật sự sụp đổ. Tô Viễn vô thức nhìn Dương Gian, nhưng thần sắc hắn ta lại rất bình tĩnh, đối với tin tức trên giấy da người không chút dao động. Dù sao, tình huống ác quỷ hồi sinh hắn đã trải qua không chỉ một lần, chẳng có gì lạ, đây là tình huống mà bất kỳ người ngự quỷ nào cũng phải đối mặt, lần này cũng không ngoại lệ. Chỉ là vị trí của hắn hiện tại quá cao, liên lụy đến rất nhiều người, một khi xảy ra vấn đề, gây ra phản ứng dây chuyền, e là không hê nhỏ. Cho nên mới có chuyến đi đến thành phố Tân Hải này. Dương Gian không hê nghĩ đến việc nhờ Tô Viễn giúp mình điều gì, hắn chỉ muốn Tô Viễn giúp đỡ chăm sóc thành phố Đại Xương cùng người nhà của mình, với thực lực của Tô Viễn, hoàn toàn có thể làm được. Giấy da người rời khỏi tay Dương Gian, chữ viết phía trên nhanh chóng biến mất, trở thành một tờ giấy trắng bình thường. Nhưng Tô Viễn cũng không phải lần đầu tiếp xúc với giấy da người, tự nhiên biết tính nết của thứ đồ chơi này. Hắn trực tiếp rung tờ giấy da người vàng ố trên tay, uy hiếp: "Nói tiếp đi, để ta xem sau này sẽ xảy ra chuyện gì." Nói xong còn không quên bổ sung thêm lời uy hiếp: "Đừng hòng gạt ta, nếu không ta sẽ ăn hết ngươi, như vậy cũng có thể kế thừa linh dị của ngươi, đến lúc đó ta cũng sẽ biết những gì ngươi biết." Quả nhiên, đối mặt với sự uy hiếp của Tô Viễn, giấy da người nhanh chóng phản hồi, không biết là thật sự sợ bị ăn sạch, hay cảm thấy Dương Gian không thể chống lại số phận, nên lần này ngoan ngoãn phối hợp. Nhanh chóng, những chữ viết vặn vẹo hình thành tin tức mới hiện ra trên giấy da người. "Khi ta biết được chủ nhân của Quỷ Nhãn sắp tìm đến, ta biết rõ trạng thái hiện tại của mình không thể nào đối phó với một con lệ quỷ cực kỳ đáng sợ, nên ta lựa chọn tìm kiếm sự trợ giúp." "Nhưng cơ hội mà ta có thể thử cũng không nhiều, bởi vì hiện tại những tồn tại có thể giúp ta rất ít, may mắn là, không phải là không có. Không nằm ngoài dự đoán, Tô Viễn đồng ý yêu câu của ta, đáp ứng ra tay đối kháng con lệ quỷ đáng sợ kia, đây có lẽ chính là chút hy vọng sống sót của ta." "Mà trước đó, ta cần khôi phục trạng thái của bản thân, như vậy mới càng thêm nắm chắc." "Ngày đầu tiên thử khôi phục trạng thái, ta cố gắng điêu khiển lệ quỷ mới, lợi dụng sức mạnh linh dị của lệ quỷ khác để đối kháng Quỷ Nhãn đang dần khôi phục. Ở đây, ta được Tô Viễn giúp đỡ, lựa chọn đến thành phố Đại Xuyên. "Linh dị bình thường đối với ta hiện tại không có tác dụng, muốn đối kháng sự khôi phục của Quỷ Nhãn, tất nhiên cân điều khiển linh dị không kém gì Quỷ Nhãn, mới có thể để ta một lần nữa tìm lại cân bằng. Được Tô Viễn giúp đỡ, trải qua một phen đối kháng nguy hiểm, ta thắng, chiến thắng bà lão ở thành phố Đại Xuyên, đồng thời thành công thu hoạch linh dị có thể xâm lấn từ quá khứ bên trong bà ta. "Nhưng quá trình điều khiển sức mạnh linh dị mới cũng không thuận lợi, bản thân ta xuất hiện một loại biến đổi quỷ dị, nhưng may mắn là linh dị vẫn duy trì cân bằng, ta mới miễn cưỡng sống sót. Cho đến ngày thứ chín, chủ nhân của Quỷ Nhãn đột nhiên xuất hiện trước mặt ta, ta chết rồi." Đọc đến đây, Tô Viễn không khỏi nhíu mày. Dựa theo suy đoán trên giấy da người, mình và Dương Gian sẽ cùng nhau đến thành phố. Đại Xuyên, đồng thời lấy đi sức mạnh linh dị vốn thuộc về Mạnh Tiểu Đổng, nhưng cuối cùng, Dương Gian lại đột nhiên gặp phải chủ nhân của Quỷ Nhãn, không hề nói rõ chủ nhân Quỷ Nhãn xuất hiện như thế nào, cũng không nói việc điều khiển linh dị của Mạnh Tiểu Đổng có thành công hay không, ngược lại chết không rõ ràng. "Dương Gian chết như thế nào? Chủ nhân Quỷ Nhãn xuất hiện ra sao?" Tô Viễn đặt câu hỏi, nhưng trên giấy da người lại không xuất hiện tin tức liên quan đến nguyên nhân cái chết của Dương Gian. Nó lựa chọn im lặng. Thấy vậy, Tô Viễn nhìn vê phía Dương Gian. "Ngươi nghĩ sao vê những tin tức này?” Dương Gian bình tĩnh nói: "Nó không nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể cũng vượt quá giới hạn dự đoán của nó, ta đã thử nhét nó vào miệng Quỷ Đồng, nó cũng không đưa ra câu trả lời." Nghe vậy, Tô Viễn nhíu mày, tiếp tục nói: "Nếu cách này không được, còn cách nào khác sao?” Đây không chỉ là hỏi Dương Gian, mà còn hỏi cả giấy da người. Lần này, giấy da người lại rất sảng khoái, chữ viết lại bắt đầu vặn vẹo, nội dung mới hiện ra trước mắt. 'Ta là Dương Gian, khi ta nhìn thấy nội dung tương lai, biết bản thân sắp gặp nguy hiểm, đồng thời phương pháp thứ nhất không thể thực hiện, ta quyết đoán từ bỏ phương pháp này, lựa chọn một con đường khác. "Dưới sự phối hợp của Tô Viễn, chúng ta xâm nhập Thái Bình cổ trấn, bởi vì tại sâu trong Thái Bình cổ trấn ẩn giấu một con quỷ đường phố, nơi đó có thể dùng quỷ tiền mua được một số thứ vượt quá bình thường, có lẽ trên quỷ đường phố có thể tìm thấy cách để ta sống sót." "Chúng ta không ngừng thăm dò trên quỷ đường phố, đi vào rất nhiêu cửa hàng, gặp phải một số nguy hiểm, nhưng đối với chúng ta mà nói, những nguy hiểm này không trí mạng. "Cuối cùng, Tô Viễn đi vào một tiệm quan tài, mang ra một cái quan tài có thể khiến linh dị trong cơ thể ta yên lặng, ta lựa chọn năm vào trong quan tài, sau đó để Tô Viễn giấu quan tài đi." Cách này thành công, ta không chết vì sự khôi phục của Quỷ Nhãn, cũng không chết dưới tay chủ nhân Quỷ Nhãn, ta sống sót." Lần này, những gì giấy da người viết ra hoàn toàn là đào hố cho Dương Gian nhảy. Chưa nói đến chủ nhân Quỷ Nhãn, chủ yếu là cái quan tài đến từ quỷ đường phố kia, bản thân nó đã là một cái hố cực lớn, nằm vào dễ, muốn ra thì khó.