Lúc này, nữ thi nhìn chằm chằm vào xấp tiền dày cộp trong tay Tô Viễn, vẻ mặt kinh ngạc. Phải biết, tiền âm phủ dù ở thời đại của nàng cũng vô cùng quý hiếm, có thể một lúc lấy ra nhiều như vậy, ngay cả trong toàn bộ giới linh dị cũng chẳng có mấy ai. Nếu như trước đây nàng có đủ tiên, cũng sẽ không đến mức rơi vào tình cảnh này. Tất nhiên, bởi vì cái gọi là trong họa có phúc, trong phúc có họa, nếu không phải vì tình trạng hiện tại, thì lúc này nàng sống chết ra sao cũng là ẩn số. Nhưng trước mắt, điều quan trọng nhất vẫn là phải lấy lại người giấy của mình. Nghĩ vậy, nữ thi không do dự lên tiếng với đại gia Tô Viễn: "Giúp ta một chút, ngươi có thể cho ta mượn sáu đồng mua lại người giấy kia không?” "Vay tiên? Không bàn nữal Thiếu nợ đều là đại gia, hơn nữa cho ngươi mượn loại này, khác nào ném bánh bao thịt cho chó, nếu ngươi chạy, ta tìm ngươi ở đâu?" Tô Viễn không chút do dự từ chối, cứ như việc đưa nàng đến phố ma Thái Bình cổ trấn chỉ là việc nhỏ, giúp chút cũng không sao, nhưng vay tiền thì không được. Mỗi một đồng tiên âm phủ trong tay hắn đều là vất vả lắm mới có được. "Ta sẽ không chạy, thiếu tiên của ngươi ta nhất định sẽ trả, người giấy này rất quan trọng với ta, van cầu ngươi giúp tal" Suy nghĩ một chút, Tô Viễn mở miệng: "Chúng ta không quen biết, vừa gặp mặt đã muốn vay tiên, bảo ta sao tin tưởng ngươi được, trên đời này không có bữa trưa miễn phí, ngươi muốn vay tiền thì phải trả giá tương ứng." Nghe vậy, nữ thi cũng hiểu ý của Tô Viễn, liên nói: "Ngươi có điều kiện gì, hiện tại ta chẳng có gì cả." 'Không, ngươi cóI Lúc này, Tô Viễn mới lộ ra nụ cười gian xảo, nhìn nữ thi, ánh mắt dò xét. Ánh mắt tham lam này khiến nữ thi lạnh sống lưng, có dự cảm chẳng lành. "Không được, tuổi của ta làm bà ngươi còn được. Tô Viễn mặt tối sâm, nói: "Ngươi nằm trong quan tài lâu quá, đầu óc bị hỏng rồi à? Ai thèm nhìn một cái xác khô? Ta không có sở thích đặc biệt, ý ta là, bây giờ sự kiện linh dị xuất hiện thường xuyên, ta thiếu người xử lý, ta cần ngươi làm việc cho ta, giúp ta giải quyết sự kiện linh dị. Tô Viễn mới nói ra suy nghĩ của mình, sáu đồng với hắn chẳng là gì, nếu có thể dùng sáu đồng đổi lấy một người giúp việc lâu dài mạnh mẽ thì vẫn rất lời, hơn nữa hắn chắc chắn nữ thi không thể thoát khỏi sự khống chế của hắn. Phải biết, người giấy thật sự của nữ thi đang ở trong nhà hắn, chứ không phải hàng nhái trước mắt này. "Hơn nữa nói trước, nếu ngươi muốn vay tiên, ta cần ngươi làm việc cho ta 10 năm, có lẽ ngươi thấy không công bằng, nhưng hiện tại, ta thấy ngoài ta ra chẳng ai giúp được ngươi, mà một khi đã đồng ý thì đừng hòng nuốt lời, nếu không dù ngươi có trốn đến chân trời góc biển ta cũng tìm được và giết ngươi." Tô Viễn thản nhiên nói, nhưng lời nói lại hoàn toàn nắm thóp đối phương. Thời gian 10 năm quá dài, nhất là với người khống chế quỷ, càng là như vậy. Có người khống chế quỷ thậm chí không sống nổi 10 năm, đã chết vì quỷ khôi phục, huống chỉ Tô Viễn còn nói rõ, làm việc cho hắn là phải đi giải quyết sự kiện linh dị. Vì vậy, nữ thi lúc này cũng do dự. Nàng cảm nhận được Tô Viễn thật sự có năng lực như vậy, ít nhất với thực lực của hắn, tuyệt đối không kém gì những nhân vật đỉnh cao thời đại của nàng, nên lời nói truy sát kia tuyệt đối không phải nói đùa. Nhưng nếu từ chối, quả thật không ai có thể giúp nàng. Cứ mãi duy trì trạng thái lúc tỉnh lúc mê này, còn không bằng chết đi cho rồi. Suy nghĩ một lát, nữ thi kiên quyết gật đầu: "Được, ta đồng ý!" Thấy nữ thi đồng ý, Tô Viễn mới lấy từ trong túi ra hai tờ tiên âm phủ ba đồng đưa cho nữ thi. "Ta cần người giấy này." Nhận tiên xong, nữ thi liền vội vàng giao dịch với giọng nói trong tiệm vàng mã, lập tức giọng nói quỷ dị trong tiệm chậm rãi nói: Thành giao. Vừa dứt lời một cơn gió nhẹ thoảng qua, hai tờ tiền ba đồng trong tay nữ thi lập tức bị một lực lượng quỷ dị hút đi, sau đó bay lượn trong tiệm, nhanh chóng biến mất, không biết bay đi đâu. Còn người giấy thì lắc lư bay về phía nữ thi. Chờ lấy được người giấy, nữ thi bước nhanh ra khỏi tiệm vàng mã, khi Tô Viễn cũng đi theo ra, người giấy mỹ nữ bên cạnh nữ thi bỗng bốc lên một làn khói đen, ngay sau đó một ngọn lửa xuất hiện trên người giấy. Rất nhanh. Ngọn lửa bùng lên, người giấy bị đốt cháy, sau đó nữ thi trực tiếp đi vào ngọn lửa. Ngọn lửa thiêu đốt người giấy rất lớn, nhanh chóng nuốt chửng nữ thi. Bất ngờ. Tô Viễn thấy, trong ngọn lửa có một thân ảnh nữ tử đang giãy giụa thống khổ, rên rỉ, như đang chịu đựng nỗi đau to lớn, nhưng một lát sau, trong ngọn lửa lại xuất hiện một thân ảnh nữ tử khác, nhưng thân ảnh thứ hai lại rất bình tĩnh, đứng yên bất động. Nhưng rất nhanh, thân ảnh đang giãy giụa trong ngọn lửa dần dần bình tĩnh lại, sau đó thân ảnh đó đi về phía thân ảnh xuất hiện thứ hai, hai thân ảnh trong ngọn lửa cố gắng trùng điệp vào nhau. Trong quá trình này, ngọn lửa cháy rất dữ dội, chỉ một lát sau, ngọn lửa bắt đầu lụi dân. Nhưng cùng lúc đó, thân ảnh trong ngọn lửa lại dừng lại, vì điều kỳ lạ xảy ra, hai thân ảnh căn bản không thể trùng điệp, dù một trong hai không ngừng cố gắng vươn tay, ôm lấy thân ảnh kia vào lòng, nhưng giữa hai bên như có một ranh giới vô hình, căn bản không thể vượt qua. Cho đến cuối cùng, ngọn lửa tắt hẳn, trên mặt đất chỉ còn lại một đống tro tàn màu đen, mà giữa đống tro tàn là nữ thi đang vẻ mặt hoang mang. -Đây... đây là chuyện gì?” Nhìn vẻ mặt hoang mang và khó hiểu của nữ thi, lúc này, Tô Viễn đã thỏa mãn tâm lý hóng chuyện mới chậm rãi đi tới, nói: "Người giấy này hình như không phải thứ ngươi muốn? Có lẽ ngươi tìm nhầm rồi, mà nói đi cũng phải nói lại, khuôn mặt này lại rất giống người giấy ta mua lân trước, người giấy ta mua lần trước cũng giống người giấy này, chỉ là hơi bị hư hại, giống như hàng lỗi."