Màn hình chiếu nhấp nháy. Một bức ảnh tờ rơi quỷ dị xuất hiện trước mắt mọi người. "Chính là tờ rơi như này, không biết người ở đây có từng thấy qua không, nếu có người đưa cho mọi người một tờ rơi như vậy, tốt nhất là không nên tiếp xúc." Lời này vừa nói ra, hơn mười người ở đây đều trâm mặc. Phần lớn bọn họ đều không ở khu Thiên Tú, vậy nên cho dù bùng phát sự kiện linh dị thì liên quan gì đến bọn họ. Cho nên bọn họ nghĩ không ra dụng ý lần này Nhan Chân triệu tập bọn họ tới đây. "Nếu như là sự kiện linh dị thì trực tiếp báo lên tổng bộ, để tổng bộ phái người phụ trách xử lý là được, đó là chuyện của bọn họ, không cần phải vì thế mà triệu tập chúng tôi lại đây chứ?” Bên cạnh, một người đàn ông trung niên mở miệng nói. Sắc mặt Nhan Chân hơi trâm xuống: "Người phụ trách nhiệm kỳ trước Chu Băng đã chết, nhân thủ tổng bộ không đủ, hơn nữa không chỉ có Tân Hải bùng phát sự kiện linh dị, cho dù muốn huy động nhân lực tới đây cũng cần thời gian.. "Cho nên Triệu Kiến Quốc ở tổng bộ đã nói chuyện với tôi, để cho địa phương chúng ta đi đầu, không mong có thể giải quyết sự kiện linh dị này nhưng ít nhất phải ngăn chặn vượt khỏi tâm kiểm soát. Đương nhiên vê sau cũng sẽ không để cho mọi người bận rộn vô ích, sẽ bồi thường nhất định, các vị thấy thế nào?” Ngay lập tức có người tỏ thái độ nói. "Không thế nào cả, giám đốc Nhan hẳn đã biết, chúng ta đều chỉ là một đám người kéo dài hơi tàn, nói không xui xẻo thì một ngày nào đó sẽ chết vì lệ quỷ hồi sinh, tổng bộ muốn chúng ta hỗ trợ bán mạng, ít nhất phải cho chúng ta lợi ích trước. Xin thứ lỗi tôi nói thẳng, tôi không tin lời hứa không căn cứ như vậy được, sự kiện linh dị này, tôi không tham dự. Có người dẫn đầu, lập tức lập tức có người ồn ào. Đúng vậy, một lời hứa không có bằng chứng đã muốn chúng ta bán mạng, nào có chuyện tốt như vậy. "Trước tiên nói tra lợi ích là cái gì, nếu như có thể hỗ trợ giải quyết vấn đề lệ quỷ hồi sinh thì tôi có thể tham dự hiệp trợ tổng bộ.' “Quên ởi, tôi không có chút hứng thú nào với chuyện này, các người tự mình xem mà làm đi... Trong phòng họp nhất thời ồn ào náo nhiệt, nói cho cùng, đa số ngự quỷ giả đều là một đám người ích kỷ, nhất là những ngự quỷ giả dân gian này càng là như thế. Thấy tình huống này, Nhan Chân khẽ nhíu mày, đang định nói cái gì đó, bỗng nhiên một người trong phòng họp mở miệng nói: "Giám đốc Nhan, cô nói sự kiện linh dị có phải là chuyện này không? Người nọ tên là Trân Lập, coi như là một tay già đời, ở thời kỳ đầu thành lập câu lạc bộ đã gia nhập, bình thường cũng ít khi sử dụng năng lực lệ quỷ, cho nên thời gian trở thành ngự quỷ giả cũng lâu hơn những người khác. Tương tự, lệ quỷ ông ta khống chế cũng là dị thường kỳ lạ, là một món vật phẩm linh dị. Một chiếc lược hình như được mài thành bằng xương cốt, có thể dùng để chải đầu cho lệ quỷ, cho nên mọi người trong giới đều gọi hắn là quỷ chải đầu. Cái tên này tuy rằng nghe có vẻ không ra sao, nhưng công hiệu của vật phẩm linh dị kia lại không tầm thường, nó có thể chải đầu cho lệ quỷ, hơn nữa trong quá trình chải đầu, lệ quỷ sẽ ngừng hoạt động, đồng thời cũng sẽ không thương tổn người cầm lược. Tương tự nó cũng có thể chải đầu cho bản thân ngự quỷ giả, nếu ngự quỷ giả sử dụng quỷ lược chải đầu cho mình, có thể trong quá trình chải đầu được một loại bảo hộ linh dị nào đó, tạm thời tránh được lệ quỷ tập kích. Nhưng việc sử dụng vật phẩm linh dị đều có giá phải trả, một khi dùng lược quỷ chải đầu quá lâu, sẽ dân dần biến thành một thi thể, sau đó bị quỷ trong lược khống chế. Mà lúc này Trân Lập ở trong phòng họp đột nhiên lấy ra một tờ rơi màu đen, sắc mặt của ông ta có chút quái dị, làm cho người ta cảm thấy có chút không bình thường, mà trên tờ rơi màu đen kia đang viết một dòng chữ đỏ tươi. - Trong vòng năm phút, truyên cho một người khác, nếu không... Thành phố Tiểu Xuân. Người đến người đi ở gân đó không hề chú ý đến một góc khiêm tốn đột ngột xuất hiện thêm một người. Dương Gian từ trong góc đi ra, anh ta thông qua một loạt thủ đoạn cùng giấy da người nói chuyện thân thiện và vui vẻ, giấy da người đã thỏa hiệp và đưa ra một phương án có thể giúp Dương Gian giải quyết khó khăn trước mắt. Đó chính là căn phòng thứ hai trong căn nhà cũ ở tiểu khu Quan Giang. Trong căn phòng đầu tiên, Dương Gian tìm thấy gương quỷ, còn trong căn phòng thứ hai, anh ta tìm thấy một cái tủ khủng bố, trong đó có một con quỷ trốn, hơn nữa anh ta đã tìm thấy nhật ký mà người trước đó để lại.