Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 116



 

Ninh Hữu Lí nhìn quanh núi đá vỡ vụn và gỗ cháy khét do sét đánh, lại nhìn con cá lớn đang rong chơi trong Thiên Trì to lớn do lưới cách ly và giường tre đều bị hủy, trong lòng lại nảy sinh một ý tưởng.

 

Hay là… có rảnh làm chút cảnh quan?

 

Nghĩ chuyện trùng kiến ao thứ nhất không quá gấp, Ninh Hữu Lí liền ở Vân Cư nằm ì mấy ngày nghỉ còn lại.

 

Mãi đến trưa ngày cuối cùng của thí luyện, nàng tự nướng cho mình một bữa thịt xiên thơm nức, ăn uống no đủ mới đi đến hiện trường, chờ nữ chủ xuất hiện như trong cốt truyện.

 

Tác giả có lời muốn nói:

 

Ngày cuối cùng của tông môn thí luyện, thế hệ đệ tử trẻ tuổi gần như đều đã xuống sân, Tần Sở cũng vì đối đầu với Bùi Giác có tu vi cao hơn mà vinh quang bại trận.

 

Nhưng trước đó, hắn đã đ.á.n.h bại vô số nội môn đệ tử, thành công tạo dựng uy danh của mình.

 

Hiện tại, người trụ lại đến cuối cùng của thí luyện, là thủ tịch đệ tử của Linh Vân Phong và Trọng Lương Phong —— Bùi Giác và Kỳ Lương.

 

Hai người này, một là đại sư huynh ôn nhuận như ngọc của Linh Vân Phong, một là đại sư huynh kiêu căng ngạo nghễ của Trọng Lương Phong, ngày thường rất có danh vọng, tiến độ tu vi cũng gần như ngang hàng. Thấy hai người này luận bàn, đệ tử Thanh Quân Tông không thể nói là không mong đợi, vây kín sân đấu không kẽ hở.

 

Nhưng Ninh Hữu Lí biết, hai người cuối cùng không phân ra thắng bại, bởi vì trong nguyên tác viết như vậy:

 

【 Lúc này, tông môn thí luyện còn chưa kết thúc, luận bàn trong sân lại bỗng nhiên gián đoạn, các đệ tử Thanh Quân Tông xung quanh chỉ cảm thấy một trận gió nhẹ thổi qua, lại là tông chủ đi tới trước mặt họ, nhìn kỹ lại, trong lòng ngài ấy còn ôm một nữ hài tinh tế nhỏ gầy, mình đầy đồ trắng, cả người vết máu. 】 hệ thống tích cực trình bày nguyên văn.

 

Ninh Hữu Lí cũng mong đợi, chẳng qua là mong đợi cốt truyện chính thức vén màn.

 

Trong sân, hai bóng người một xanh một tím qua lại giao đấu, nhìn không ra cao thấp, Ninh Hữu Lí nhìn một lát liền mất hứng thú, quay đầu thấy phong chủ Trọng Lương Phong cách đó không xa.

 

Lúc trước đệ tử Trọng Lương Phong luận bàn, vị phong chủ này chưa từng xuất hiện, mà đến lượt Kỳ Lương, bà liền tới.

 

Ninh Hữu Lí xem rõ ràng, ánh mắt phong chủ Trọng Lương Phong nhìn về phía Kỳ Lương, giống như đang xem trân bảo do chính tay mình chế tạo, trong mắt chứa đầy ánh sáng.

 

Cũng chẳng trách sau khi Kỳ Lương yêu nữ chủ, Doãn Trọng Lương lại tức giận đến thế, đến nỗi Kỳ Lương c.h.ế.t cũng không quay về, lại thề nguyện cùng tôn sư ân đoạn nghĩa tuyệt, Doãn Trọng Lương một chưởng đ.á.n.h gãy mười tám xương sườn của hắn, ném hắn xuống huyền nhai.

 

Kỳ Lương không c.h.ế.t, nhưng cũng thành phế nhân, kiêu ngạo rụt rè ngày xưa đều không còn.

 

Có nên thử giúp hắn lẩn tránh cốt truyện không? Ninh Hữu Lí nhìn Kỳ Lương, bỗng nhiên lại đối diện với ánh mắt hắn.

 

Lại là cái loại ánh mắt lạnh lùng kia.

 

Thôi, buông bỏ tình tiết cứu người, tôn trọng vận mệnh người khác.

 

Khi băng liên của Kỳ Lương bay lên giữa không trung, dưới ánh nắng chiếu xuống phản xạ ra ánh sáng bảy màu, một bóng người màu trắng từ nơi cực xa chậm rãi tới gần.

 

Tới rồi.

 

Ninh Hữu Lí không khỏi thẳng người, mày hơi nhíu, nhìn chằm chằm vào vệt màu trắng kia rơi xuống trước mắt mọi người.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bùi Giác và Kỳ Lương cũng sớm đã phát hiện khí vị huyết tinh không tầm thường trong không khí, không hẹn mà cùng thu tay lại, vững vàng ứng đối tình huống đột ngột.

 

Tông chủ áo trắng tóc bạc đứng trên bậc thềm đá, vừa vặn có thể để mọi người ở quảng trường thậm chí trên vọng đài nhìn thấy.

 

Trong khoảnh khắc, chỉ còn lại sự tĩnh lặng.

 

“Chư vị.”

 

Khóe mắt tông chủ phiếm lệ ướt, thanh âm truyền vào tai mỗi người có mặt, khàn khàn, mang theo nỗi bi thương vô cùng nặng nề.

 

“Một ngày trước, ta nhận được tin, bạn tốt thường ngày Đồng Quảng gặp kiếp nạn.”

 

“Ta tuy có thể xem bói thiên cơ, nhưng cũng biết thiên mệnh khó trái, không thể cứu vãn!”

 

“Toàn tộc Đồng gia trên dưới, chỉ còn lại đứa nhỏ này may mắn thoát nạn.”

 

Có người sớm đã phát hiện tông chủ trong lòng ôm một người, chẳng qua ống tay áo rộng che khuất hơn nửa người, chỉ có thể thấy một cái đỉnh đầu tóc tai hỗn độn, cùng đôi chân trần trụi, dính đầy vết máu.

 

Mà giờ phút này, tông chủ chậm rãi nâng ống tay áo rộng lên.

 

Mọi người lúc này mới thấy rõ, rúc trong lòng ngài ấy, là một nữ hài vô cùng gầy yếu mảnh khảnh.

 

Nữ hài búi tóc song nha, chỉ gai làm dây buộc, một thân đồ trắng. Nhưng bộ y phục vốn nên thuần trắng cũng bị những mảng m.á.u đen lớn làm bẩn, cẳng chân lấm tấm những vết m.á.u loang lổ, mu bàn chân cũng là vết m.á.u và bụi bẩn hỗn tạp.

 

Nhìn ra được, họ trở về vội vàng, đến nỗi đôi giày cũng không kịp mang.

 

Tông chủ nhẹ nhàng vỗ đầu nữ hài, “Con gái của bạn ta tên là Đồng Tố, từ hôm nay trở đi nhập Thanh Quân Tông, ghi vào danh nghĩa Hàn Sơn của ta, là thân truyền đệ tử của ta.”

 

Một tràng xôn xao.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Mọi người đều biết, tông chủ đã lâu chưa thu đồ đệ, càng đừng nói là thân truyền đệ tử, lại để một tiểu nha đầu gần nhất chiếm được mối hời lớn như vậy!?

 

Chỉ có Ninh Hữu Lí biết, cốt truyện chính là như vậy, tông chủ mang nữ chủ về Hàn Sơn, nữ chủ bắt đầu tu luyện, sau đó tình cờ gặp các loại cơ duyên và nam phụ, từ đó bắt đầu hành trình ai cũng yêu nàng.

 

“Sau này, họ chính là sư huynh sư tỷ của con, mọi việc đều có thể nhờ họ giúp đỡ.” Tông chủ nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nữ hài.

 

Ninh Hữu Lí lúc này mới phát hiện, nữ hài vẫn luôn vùi đầu vào n.g.ự.c tông chủ, không biết là sợ hãi hay e lệ, vẫn luôn không lộ mặt.

 

Có lẽ là lời tông chủ có tác dụng, nữ hài như đà điểu rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt hướng về phía họ.

 

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính diện, Ninh Hữu Lí liền nhịn không được mà phát ra cảm khái.

 

Khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay không phải chỉ có trong truyện xưa miêu tả, vết m.á.u và bụi bẩn ngược lại càng làm nổi bật vẻ đẹp mảnh mai của nàng, thậm chí làm làn da kia càng thêm trắng nõn.

 

Nhưng hấp dẫn sự chú ý của nàng nhất, là đôi mắt kia.