Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 192



 

“Có thể qua đêm không?” Ninh Hữu Lý khẩn trương hỏi.

 

Nàng sợ Ma Tôn nửa đêm chạy đến đầu giường tính sổ.

 

Bùi Giác cười một tiếng, “Ngươi xem rồi sắp xếp là được.”

 

Tốt quá rồi… Ninh Hữu Lý cảm thấy tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất, liền len lén quay về Vân Cư đóng gói đồ đạc.

 

Đệ Nhất Trì.

 

Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, chính ngọ.

 

Tô Dư Xuyên ngẩng đầu nhìn trời, khẽ cau mày, tỏ rõ sự không thích với nhiệt độ nóng rực này.

 

Ma giới phần lớn đều lạnh mà ẩm ướt, ánh sáng cũng không chói mắt hay oi bức, hắn sớm đã thích ứng với hoàn cảnh nơi đó, cũng rất ít khi ra ngoài. Bây giờ vừa thấy, mới phát hiện bên ngoài cũng không hấp dẫn hắn đến thế.

 

Nếu không phải vì thiếu nữ ở…

 

Theo giờ ăn cơm ngày thường, đối phương đáng lẽ đã xách theo thùng gỗ tới, nhưng hôm nay, hắn chờ thế nào, cũng không thể chờ được thân ảnh đó.

 

Tô Dư Xuyên có chút ngồi không yên. Hắn buông sách trong tay xuống, chậm rãi đi một đoạn dọc bờ ao, cuối cùng quyết định đến chỗ ở của Ninh Hữu Lý xem thử.

 

Nếu đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn…

 

Vẫn là không nên nghĩ thì hơn.

 

Cứ như vậy, Tô Dư Xuyên đi tới bên ngoài Vân Cư, lại phát hiện cánh cửa ban ngày vẫn mở giờ phút này lại khóa chặt, bên trong cũng không có tiếng người.

 

Hắn không khỏi nhíu mày, tiến lên gõ cửa.

 

Không có ai trả lời.

 

Giờ này, đám Tả Hộ Pháp sớm đã ở trong ao làm việc được ba canh giờ, e là cũng không biết thiếu nữ đi đâu.

 

Nên đi vào không…?

 

Đang lúc Tô Dư Xuyên do dự, một trận gió nhẹ thổi qua, làm cửa sổ bật ra một khe hở.

 

“Xoạt xoạt…” Tiếng giấy lật lạo xạo chói tai, nghe như sắp bị xé rách.

 

Lần này, thật sự có thể xác nhận thiếu nữ không còn ở đây.

 

Tô Dư Xuyên từ cửa sổ đang mở nhìn thấy trong phòng không một bóng người, đồ đạc bên trong có chút hỗn loạn, như thể đã bị lật qua một lần.

 

Nếu đã không ở, hắn liền chỉ có thể tiện tay trông coi một chút.

 

Tô Dư Xuyên đang muốn đóng cửa sổ lại, lơ đãng liếc qua lại phát hiện quyển sổ ghi chép trước cửa sổ này viết đầy chữ của Ninh Hữu Lý, hơn nữa, hắn còn tinh mắt nhìn thấy hai chữ “Tiểu Hồng”.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Gió, ngừng lại.

 

Lần này, Tô Dư Xuyên thấy rõ những gì viết trên đó.

 

[ Mồng một tháng năm, Tiểu Hồng hôm nay trạng thái hoạt bát, nghĩ là vết thương không ảnh hưởng gì đến nó, cũng không biết khi nào mới có thể lành…]

 

[ Mồng mười tháng năm, trời cao ơi, mau làm cho Tiểu Hồng khỏe lại đi! Nó là một bé cá đáng thương mà đáng yêu như vậy, Người thật sự nhẫn tâm sao…]

 

[ Rằm tháng năm, cắt thịt thú cho Tiểu Hồng, mau lớn mau khỏe nhé, càng lớn càng tốt, ta nuôi nổi! ]

 

[ Mồng một tháng sáu, Tiểu Hồng hình như lại làm chuyện ngốc. Ngốc. Ngốc hết chỗ nói. Đau lòng muốn c.h.ế.t. ]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

[… Nhưng mà rất đáng yêu. ]

 

[ Trên đời này, chỉ có ta là thích Tiểu Hồng nhất. ]

 

Mấy đoạn cuối cùng, chữ viết đã hỗn loạn không rõ, nhưng Tô Dư Xuyên vẫn có thể dựa vào kết cấu vài nét đơn giản mà nhận ra con chữ.

 

Ngón tay nắm trang giấy hơi hơi dùng sức, nhưng rất nhanh lại nhẹ nhàng thả lỏng.

 

Hắn sợ làm hỏng quyển sổ này, càng sợ làm nhàu nát tâm ý của thiếu nữ…

 

Nhưng giờ phút này, trái tim hắn đã mềm nhũn.

 

Tô Dư Xuyên giơ tay, nhẹ nhàng mơn trớn trang giấy còn vương mùi mực nhàn nhạt, đem nó lật lại ngay ngắn từng tờ, đặt vào bên trong cửa sổ, nơi gió không thổi tới.

 

Ngay sau đó, hắn đóng cửa sổ lại, cũng thiết lập một đạo cấm chế lên đó.

 

Đợi một chút… Tô Dư Xuyên nghĩ, nàng nhất định sẽ nhanh chóng trở về.

 

Rốt cuộc, nàng đã biểu đạt tâm ý của mình một cách thẳng thắn mà đáng yêu như vậy, dù cho chỉ là viết ở trên giấy.

 



 

“Các vị sư tỷ,” Ninh Hữu Lý xách theo chiếc túi nhỏ, thần sắc thân thiện và chân thành, “Khoảng thời gian này có quấy rầy rồi, xin hãy chiếu cố nhiều hơn.”

 

Tác giả có chuyện nói:

 

Về nhu yếu phẩm

Hệ thống: Vậy, vậy thì cô cũng có thể biến Ma Tôn thành một thành viên trong gia đình… —— Tập kết trí tuệ của mọi người, liệu sau này Ma Tôn có thể gọi nữ chính bằng tên thân mật nào không QAQ hoàn toàn không nghĩ tới tên sữa của nữ chính a cam

 

Nội môn Linh Vân Phong nằm ở một phía khác của Linh Vân Trì, phong cảnh tú mỹ, sơn thủy đoan chính thanh nhã, mỗi khi tản bộ ở đây, đều có thể cảm nhận được nhân khí và linh khí vô tận bốn phía.

 

Nhưng điều làm Ninh Hữu Lý quyết định tới nội môn trốn một thời gian, là chế độ phong bế đặc thù của nội môn.

 

Nội môn có một tòa đại môn.

 

Không giống ngoại môn có các bộ phận tiện ích nằm rải rác, mà tập trung lại thành một học đường rộng rãi, đại môn chính là con đường ngăn cách đệ tử nội môn tiếp xúc với bên ngoài.

 

Trình độ kiên cố của trận pháp nội môn, ngang hàng với đại trận sơn môn.

 

Sau khi đi vào nơi này, Ninh Hữu Lý phảng phất như đã đóng quân ở nơi an toàn nhất trên thế giới.

 

—— hình như cũng không phải đặc biệt an toàn.

 

Một cơn gió nhẹ mang theo mùi khét bay tới, Ninh Hữu Lý lập tức hiểu ra: Chắc là vị sư huynh sư tỷ nào lại luyện hỏng đan rồi. Vì thế nàng bịt mũi trốn vào chỗ ở mà nội môn tạm thời chuẩn bị cho mình.

 

Đây là một gian ký túc xá đệ tử còn trống, người khác đều là hai người một gian, nàng lâm thời tới ở, một mình một người, tương đối mà nói liền rộng rãi hơn nhiều.

 

Vào phòng, Ninh Hữu Lý ôm chậu hoa lan bên cửa sổ vào, thuận tay cũng đóng cửa sổ lại.

 

Đóa hoa lan nhận chủ bằng m.á.u này đã nở rộ mấy tháng, hoa lan rất có linh khí, nàng không nỡ để nó lại Vân Cư, liền mang tới. Chỉ qua một đêm, đã nhú ra vài nụ hoa làm nàng vui vẻ.

 

Ninh Hữu Lý tỉ mỉ kiểm tra cánh hoa, đã có điểm héo. Hoa lan nở lâu như vậy, càng thêm tươi tắn kiều quý so với ban đầu, nhưng chỉ có một điểm: không chịu nổi ô nhiễm, bằng không liền c.h.ế.t cho ngươi xem.

 

Xem ra, lò đan phế kia uy lực cực lớn, có lẽ chẳng bao lâu nữa là có thể luyện thành công.

 

Ninh Hữu Lý nhìn chằm chằm khe cửa rộng nửa ngón tay một lúc, tiến lên bày ra một cái kết giới, để tránh mùi hương lại bay vào.

 

Phong chủ Linh Vân Phong Tạ Linh Vân, vì chính mình là đan tu, nên cả tòa Linh Vân Phong thu nhận cũng đều là đan tu. Luyện đan chế dược, là cái gốc lập phong của Linh Vân Phong.