“Không phải hỏng rồi đấy chứ?” Ninh Hữu Lí cẩn thận chọc chọc vào đầu tôm, nhận được phản ứng là một cú vung càng.
“Rất tốt, không hỏng.” Xác nhận tôm phi tinh vẫn còn sống, Ninh Hữu Lí mở chiếc nồi đã nóng, ném tôm vào.
Rất nhanh, món tôm phi tinh hấp thơm nức đã ra lò.
Ninh Hữu Lí dùng xiên tre xiên chúng, lấy ra cho nguội. Nhưng ngay khoảnh khắc nàng cầm chúng lên, hệ thống trong thức hải rung lên bần bật.
Cảm giác quen thuộc này…
【 Hệ thống đang kiểm tra… 】
【 Kiểm tra thấy ký chủ đã mở khóa chức năng ‘Máu Minh Khắc’, kinh nghiệm đã đủ để nâng cấp, hiện tại bắt đầu quá trình kiểm tra và nâng cấp hệ thống. 】
【 Đã xác minh — Hệ thống đã mở khóa thành công chức năng Máu Minh Khắc. Mục tiêu nhận chủ hiện tại: Linh sủng (Tôm phi tinh); Cấp bậc linh sủng: Cấp thấp (không có trí tuệ); Trạng thái linh sủng: Tử vong. 】
【 Xin ký chủ hãy tiếp tục tích lũy kinh nghiệm, cố gắng hơn nữa! 】
Là cái lần bị kẹp trúng ngón tay đó sao…?
Ninh Hữu Lí đang cầm xiên tre lập tức cứng đờ, ăn cũng không được, mà không ăn cũng không xong.
Trên Hàn Sơn, đại điển xuất quan vẫn đang diễn ra.
Sau nghi lễ, các đệ tử trẻ tuổi ngồi trong yến tiệc, có một khoảng thời gian tự do; các phong chủ thì ngồi vây quanh bên cạnh tông chủ, lần lượt báo cáo tình hình của các phong từ khi ngài bế quan đến nay, tóm tắt lại những chuyện quan trọng đã xảy ra trong tông môn.
Trừ những phong chủ ra ngoài rèn luyện, bế quan tu luyện, hay đi tìm kiếm bí cảnh… ngồi bên cạnh tông chủ, chỉ có năm người.
“Vẫn không có gì thay đổi. Thôi, những việc này các ngươi tự mình xử lý đi.” Lão giả giơ tay, ra hiệu không cần nói thêm nữa.
Vị phong chủ đang nói lập tức im bặt, yên lặng ngồi trở về.
“Linh Vân Phong…” Lão giả tóc bạc râu bạc trắng liếc nhìn người bên cạnh. Tạ Linh Vân lập tức đứng dậy, cúi đầu lắng nghe.
“Không có gì, ngồi xuống đi.” Lão giả quay đầu, không biết từ lúc nào giữa ngón tay đã kẹp ba thanh thẻ tre dùng để bói toán.
Tạ Linh Vân: “…”
Bốn vị phong chủ còn lại: “…”
Nhưng khi nhìn thấy ba thanh thẻ tre đủ để nhìn trộm thiên cơ, mấy người lại không hẹn mà cùng trở nên nghiêm trọng.
Trước đây, mỗi lần tông chủ xuất quan, đều sẽ chọn một người trong số họ để bói, giúp người đó giải đáp vấn đề muốn biết.
Theo lời tông chủ, đây là sự đền bù cho các phong chủ đã vất vả quản lý tông môn trong thời gian ngài vắng mặt quá lâu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Truyền thống này vẫn chưa được kế thừa lâu lắm. Lúc trước khi tông chủ đưa ra quyết định này, mười vị phong chủ còn lại đều vừa mừng vừa sợ — việc nhìn trộm thiên cơ là trái với thiên đạo, tông chủ tuy được Thiên Đạo phù hộ, không bị phản phệ, nhưng bọn họ lại không thể xem đó là điều hiển nhiên.
Vì thế, năm người cung kính chờ đợi, thầm nghĩ ai sẽ may mắn được chọn lần này, tốt nhất là hỏi vấn đề gì đó hữu ích.
Không ngờ, tông chủ cũng không chỉ đích danh bất kỳ ai, mà là trải thẻ tre ra bàn, tự mình gieo một quẻ.
Năm người nhìn nhau, chẳng lẽ… lần này không có?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đang suy nghĩ, tông chủ mở miệng.
“Lần này ta vốn định bế quan 20 năm, nhưng giữa đường có cảm ứng, nên đã ra ngoài sớm hơn.”
Lão giả tóc bạc quét mắt nhìn năm người trước mặt, giọng nói trầm thấp, không giận mà uy. “Các ngươi có biết là vì sao không?”
“… Là Ma giới sao?” Doãn Trọng Lương lên tiếng hỏi trước.
Ma tu và bọn họ sớm đã có mâu thuẫn, từ khi Ma Tôn mới lên ngôi, cảm giác nguy cơ vốn khó phát hiện trước đây lập tức lan tỏa ra toàn bộ Tu Chân giới. Bởi vậy, bắt đầu từ đây, khả năng cao là không sai.
Nhưng lão giả lắc đầu, không úp mở nữa, mà đi thẳng vào vấn đề: “Gần đây tinh tượng có biến đổi lạ, là hiện tượng ta chưa từng gặp trong đời.”
Nghe vậy, sắc mặt những người đang ngồi đều hơi chùng xuống.
Lão giả chỉ tay lên trời, ý nói trời xanh. “Tử Vi tinh đổi cung, báo hiệu sẽ xoay chuyển kiếp nạn mà Thanh Quân Tông đã đoán ra từ ngàn năm trước, là đại phúc chi tướng. Hơn nữa…”
Ông dừng lại một chút. “Cũng là phúc lộc chi tướng.”
Sau khi nghe xong, vài vị phong chủ giật mình tại chỗ.
Về quẻ tượng ngàn năm trước, bọn họ đều có biết ít nhiều. Nghe đồn khi tông chủ ở Độ Kiếp sơ kỳ, đã bói ra ngàn năm sau Thanh Quân Tông sẽ có một đại kiếp nạn, không chỉ liên quan đến Ma giới, mà còn dây dưa đến cả Phàm giới và Tu Chân giới. Có lời đồn nói, chính vì quẻ bói này mà tu vi của tông chủ bị đình trệ, dừng lại ở Độ Kiếp sơ kỳ, không thể tiến thêm một bước.
Tạ Linh Vân hỏi: “Tử Vi tinh tượng… là xuất hiện gần đây sao?”
Lão giả mỉm cười, khẽ lắc đầu. “Không thể nói ~ Thiên cơ bất khả lộ.”
Các vị phong chủ: “…”
Vậy vừa rồi ngài nói cái gì??
Có được chỉ thị của tông chủ, vài vị phong chủ đều tỏ ý sẽ chú ý đến các đệ tử mới trong những năm gần đây, không bỏ sót một ai. Chỉ có Tạ Linh Vân là đang suy tư điều gì, nhìn về phía Linh Vân Phong.
…
Chuyện trên Hàn Sơn, Ninh Hữu Lí không hề hay biết, hiện tại nàng đang sầu não đối diện với hai con tôm phi tinh đã chín.
Xem ra, việc có thể bắt được hai con tôm này nhanh như vậy là vì chúng nó đã nhận chủ, tự mình chui đầu vào lưới.
“Này… sao không nói sớm.”
Nhìn thịt tôm hồng phấn, tỏa ra mùi thơm, Ninh Hữu Lí đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt giữa “muốn ăn” và “không thể ăn”.
Tiến thêm một bước, đây là linh sủng đã tiếp nhận m.á.u của nàng, đã nhận nàng làm chủ; lùi một bước, nàng cũng đâu có biết, hơn nữa đối phương không có linh trí, cũng chẳng khác gì tôm bình thường.
Cuối cùng vẫn quyết định ăn — dù sao cũng chín rồi.
“Vậy nên vẫn là tại ngươi.” Ninh Hữu Lí gặm thịt tôm, giọng nói hơi ngọng nghịu. “Chuyện quan trọng như vậy mà cũng báo trễ, ngươi có phải bị hỏng rồi không?”
Hệ thống vô cùng ủy khuất: 【 Hệ thống làm ruộng sẽ chỉ kích hoạt nhắc nhở khi nhiệm vụ đang tiến hành, chứ không phải là hệ thống thăng cấp dựa theo cốt truyện, không thể biết trước được. 】
Ninh Hữu Lí ăn xong tôm, chùi miệng, tại chỗ đào một cái hố đất đem vỏ tôm chôn đi, tiêu hủy “chứng cứ phạm tội”.
Hệ thống nhìn bộ dạng thuần thục của Ninh Hữu Lí, tiên nữ đào hố, thật không nỡ nhìn.