Xem ra Hàn Sơn lại lạnh đi không ít.
“Một lát nữa là được rồi.” Tang Nhứ trấn an nói, “Chỉ cần mọi người tới đủ, chúng ta liền có thể trở về.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ninh Hữu Lí nhìn về phía sơn môn.
Nàng thật ra không muốn về lắm, nếu một Vương đạo nhân đã có thể dẫn ra một manh mối cốt truyện, vậy chờ bọn họ tới đủ, có phải là có thể phát hiện ra nhiều điều hơn không?
Theo thời gian trôi đi, càng nhiều người của các tông môn khác đã đến.
Tang Nhứ cũng ở một bên vui vẻ vô cùng mà giới thiệu cho nàng:
“Xem, kia mặc đồ hồng phấn là Thiên Tâm Tông; mặc đồ trắng là Thất Tinh Môn; mang theo linh sủng là Ngự Thú Môn; còn đang đi về phía bên này, ăn mặc kỳ dị hở hang chính là ——”
“Hợp Hoan Tông?”
“Sao ngươi biết?” Tang Nhứ vẻ mặt kinh ngạc.
“Đoán.” Ninh Hữu Lí bình tĩnh nói. Trong tiểu thuyết toàn viết như vậy.
Trận thế của Tiên môn đại bỉ quả nhiên rất lớn, mười một vị phong chủ thì đã đến chín vị, hai vị còn lại, nghe nói còn đang du ngoạn bên ngoài, chưa trở về.
Cũng không biết tông chủ vì sao lại khoan dung như vậy.
Ninh Hữu Lí nhìn tông chủ đang đứng giữa các vị phong chủ, lão nhân tóc trắng phơ vẫn cười rất hiền hòa, không có nửa điểm khó chịu. Hắn cùng các vị tông chủ, môn chủ trước mặt không biết đang nói gì, trong mớ âm thanh hỗn loạn thế mà lại không nghe rõ được chút nào.
Lại nhìn sang đệ tử của các tông môn khác, dường như còn khẩn trương hơn cả bọn họ, có người thì nhìn ngó xung quanh, có người thì cúi đầu không nói, người khí định thần nhàn rất ít. Rốt cuộc, đây chính là Tiên môn đại bỉ do Thanh Quân Tông triệu tập, là lời mời mà thiên hạ đệ nhất đại tông gửi tới các tông phái.
Một lát sau, đoàn người của tông chủ bắt đầu đi vào trong.
Ánh mắt Ninh Hữu Lí chợt động, nàng phát hiện vị Vương đạo nhân kia cũng không biết từ lúc nào đã chen tới bên cạnh tông chủ, vẻ mặt đầy khao khát, như là…… fangirl nhìn thấy thần tượng??
Nghĩ lại một chút, nàng liền hiểu ra —— nếu Vương đạo nhân là “Linh Tri Giả”, vậy cảm giác của hắn liền khác hẳn người thường, thậm chí có thể dùng làm nhà tiên tri; mà tông chủ lại giỏi về thiên bói, chưa bao giờ bị Thiên Đạo khiển trách, là người có đại khí vận, đối với Vương đạo nhân mà nói, tông chủ là một người cực kỳ khiến hắn muốn thân cận lại vô cùng cường đại.
Cũng coi như là sùng bái kẻ mạnh đi.
Cảm giác sự ghét bỏ trong mắt Doãn phong chủ sắp tràn cả ra ngoài.
Ninh Hữu Lí thu hồi ánh mắt.
Chờ các đệ tử nội môn có kinh nghiệm của các phong bắt đầu dẫn dắt đệ tử các tông tiến vào trong, không khí ở Hàn Sơn mới chợt thả lỏng.
Ninh Hữu Lí còn phải ở Hàn Sơn tiếp tục giúp đỡ, liền đi theo dòng người tiếp tục tiến về phía trước.
Khi đi vào gần điện phủ của Hàn Sơn, nàng liền nghe thấy được cuộc đối thoại bên trong.
Các vị tông chủ, môn chủ của các tông môn tu vi sâu không lường được, đều là những người xuất sắc trong số các bậc đại năng, căn bản không thèm để đám đệ tử nhỏ bé như bọn họ vào mắt, nên cũng không thu liễm giọng nói.
Nhưng dù vậy, đệ tử tầm thường vẫn khó có thể nghe thấy, chỉ có nàng —— tư chất ngàn dặm mới tìm được một, cộng thêm 1600 năm tu vi kia, cũng coi như là người có chút thành tựu.
Thật là xuất sắc, sau một hồi hàn huyên dùng để che giấu, chính là màn giương cung bạt kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Vậy ta liền đi thẳng vào vấn đề. Chuyện của Ma giới, Thanh Quân Tông vẫn luôn chưa từng tỏ thái độ, chúng ta muốn hỏi, rốt cuộc là……”
“Ma giới thường xuyên quấy nhiễu nhân gian, hủy diệt nó là xu thế tất yếu, với người, với mình, với ngươi, với ta, đều là có lợi……”
“Nếu cần quý tông hỗ trợ, chúng ta quyết không từ chối. Chuyện dẹp yên Ma giới quả thực cần động can qua lớn, còn cần ngài……”
Phỏng đoán vừa rồi đã thành sự thật, nàng quả thực đã thu được nhiều thông tin hơn trong cuộc đối thoại đ.á.n.h cờ này.
Cái gọi là “giao lưu” này…… Đơn giản là mượn cớ Tiên môn đại bỉ để thương thảo chuyện trừ ma, là các tông phái khắp nơi đang ý đồ thuyết phục Thanh Quân Tông hỗ trợ bọn họ cùng nhau thảo phạt Ma giới, từ đó mới có thể kê cao gối mà ngủ.
Nhưng, Thanh Quân Tông xưa nay đều giữ thái độ trung lập với Ma giới, giống như một chiếc chuông đồng khổng lồ vạn cân không thể lay chuyển. Là đệ nhất đại tông nắm giữ nhiều chiến lực và tài nguyên nhất, Thanh Quân Tông không tỏ thái độ, các tông môn khác liền không dám thật sự xung đột với Ma giới.
Bọn họ sợ, sợ mình đi nạp mạng.
Ma giới ước chừng có mười vạn ma quân…… Chỉ bằng mấy tông môn nhỏ bé này của bọn họ, dù có tập kết lại…… có được một phần mười không?
Ninh Hữu Lí nấp sau một chậu hoa nghịch lá cây, tiếp tục lắng nghe.
Trong điện vang lên tiếng cười của tông chủ, vẫn hiền hòa và nhân từ như vậy, phảng phất như một lão nhân hiền lành đang đối mặt với đám trẻ con bảy tám tuổi bướng bỉnh.
Hắn nói ——
“Ta nghe không rõ, ha hả…… Các vị lặp lại lần nữa xem?”
Cả phòng tĩnh lặng.
Tin chắc rằng không một ai trong số họ dám lặp lại lần nữa.
Ninh Hữu Lí hái vài chiếc lá rụng trong chậu hoa, chào hỏi các đệ tử đồng hành xong, liền trở về Linh Vân Trì.
Nàng muốn bảo đám yêu tu đổi chỗ khác để trốn.
“Đổi chỗ khác?”
Con ngỗng lớn thò đầu ra khỏi hố đất, đôi mắt hung dữ: “Đổi đi đâu?”
Nó rụt rụt cổ, phảng phất cảm ứng được hôm nay Thanh Quân Tông có gì đó áp lực hơn so với thường ngày, “Chạy đi đâu mà chẳng bị bắt!”
“Hay là…… các ngươi trộm ra ngoài?” Nói xong câu này, Ninh Hữu Lí cũng cảm thấy kế sách này vô cùng không thực tế.
Bởi vì Tiên môn đại bỉ, tông môn sẽ canh gác nghiêm ngặt hơn, sao có thể tùy tiện lẻn ra ngoài được.
Quả nhiên, sau khi nàng nói xong, Hôi Khuyển bất đắc dĩ nói: “Ninh cô nương, ngươi nên biết Thanh Quân Tông có sơn môn đại trận, chúng ta không thể tùy ý ra ngoài.”
Đúng rồi, nghe nói Tạ phong chủ lại cải tiến trận pháp này, lần này không biết đã thêm vào công năng mới gì.
Ninh Hữu Lí trầm tư một lát, “Các ngươi còn tìm được nơi nào ẩn nấp hơn không?”
Ảnh Truy lắc lắc đầu, “Trừ cái hang thỏ này ra…… thì hết rồi.”
Nghe vậy, con thỏ gấp đến độ cái miệng ba chấu mấp máy, nhưng lại không dám nói gì: Hang thỏ thì sao chứ! Nó đào sâu mấy trăm mét lận đó!