Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 221



 

Ninh Hữu Lí ở sau tảng đá sốt ruột đi qua đi lại hai vòng, cuối cùng lặng lẽ đi đến phía sau đám ma tu này.

 

“Rõ ràng đã dẫn nước vào, sao cá thả vào vẫn c.h.ế.t, vì sao chứ?”

 

“Chắc chắn là do cá này không được.”

 

“Không thể nào! Cá này là ta bắt từ khe Ô Minh đó.”

 

“Chẳng lẽ là do con mương này quá chật hẹp, nên cá bị ngạt c.h.ế.t?”

 

“Ừm…… Có lẽ vậy……”

 

“Thử lại lần nữa.”

 

Ninh Hữu Lí ló đầu ra nhìn, chỉ thấy một ma tu trong đó xách một cái giỏ tre, từ bên trong lấy ra một con cá đang nhảy đành đạch, ném vào con mương đã chứa đầy nước.

 

Con cá đen nhánh nhảy vào trong nước, vì ánh sáng xung quanh mờ tối, nó chỉ tùy ý quẫy đuôi một cái, đã không thấy tăm hơi.

 

Đám ma tu không có động tĩnh gì, chỉ là thành thục nhìn chằm chằm vào con mương.

 

Ninh Hữu Lí cũng quan sát, chỉ thấy mặt nước gợn sóng một chút, rồi lại phản chiếu ra một tia sáng yếu ớt, sau khi mấy cái bong bóng vỡ tung, một con cá liền lật ngửa bụng trắng phau nổi lên.

 

Đám ma tu lập tức lại nghị luận sôi nổi: “Ngươi xem, lại c.h.ế.t rồi.”

 

“Đã nói là nơi này không nuôi được cá mà.”

 

“Đây không phải là làm khó chúng ta sao……”

 

“……”

 

Ninh Hữu Lí lần đầu tiên thấy cá đổi chỗ ở mà c.h.ế.t nhanh như vậy, theo lý mà nói, dù hoàn cảnh, nhiệt độ không thích hợp, cá cũng phải một lúc lâu sau mới suy yếu dần.

 

Con cá này từ lúc sống đến lúc c.h.ế.t…… có được một phút không?

 

Ninh Hữu Lí càng thêm tò mò, bắt đầu cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh, cố gắng tìm ra nguyên nhân.

 

Đây là chuyện liên quan đến “chuyên môn” của mình, không tìm ra nguyên nhân, nàng dù có trở về cũng không nhịn được mà canh cánh trong lòng.

 

Giờ này khắc này, mười hai vị vực chủ đang cảm thấy đau đầu.

 

Lần trước Ma Tôn nói chia Kim Mạc Địa Cảnh cho bọn họ, chia thì chia thôi, tuy nói nơi này cằn cỗi đến cọng lông cũng không có, nhưng dù gì cũng là biên giới của Ma giới, tương đương với việc trao cho bọn họ quyền chưởng quản.

 

Nhưng, Ma Tôn lại có thể bảo bọn họ nuôi cá ở đây……!

 

Cái này thì không hiểu nổi.

 

Vì sao cố tình lại là cá? Ma vật không tốt sao? Vừa trâu bò chịu đòn, vừa chịu được lửa lại dễ nuôi sống.

 

Mười hai vị vực chủ nhịn rồi lại nhịn, không nhịn được nữa, lại bắt đầu cãi vã: “Chắc chắn là cá ngươi mang đến không được.”

 

“Cá ở khe Ô Minh đều sống tốt, chỉ là một con mương quèn, sao lại c.h.ế.t được?”

 

“Đúng vậy, vực chủ Ô Minh Vực là người nghiêm túc nhất, hắn sẽ không lừa chúng ta……”

 

Mười hai vị vực chủ đều cảm thấy mình có lý, biện luận càng thêm kịch liệt. Nhưng ngay lúc bọn họ cãi nhau mệt lử, định nghỉ một chút, thì một giọng nữ thanh tú vang lên: “Các ngươi không nghĩ tới việc xử lý vũng độc đầm dưới mương sao?”

 

“Tử La Vực chủ, lời này của ngươi không đúng rồi ——” một vị vực chủ nào đó nhanh nhảu gọi tên vị vực chủ này, bởi vì trong mười hai vực chủ chỉ có Tử La Vực chủ là nữ nhân, nhưng rất nhanh, hắn khựng lại.

 

Giọng nói này không đúng?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mười hai vị vực chủ sôi nổi quay đầu lại nhìn, thấy một thiếu nữ mặc váy áo màu xanh nhạt đang đứng sau lưng họ, khuôn mặt xinh xắn tràn ngập vẻ nghiêm trọng và khó tin.

 

“Độc đầm dưới nước chưa dọn sạch, các ngươi đang đầu độc c.h.ế.t cá đó!”

 

Thật tàn nhẫn, không hổ là ma tu!

 

Thấy đám ma tu quay đầu lại, Ninh Hữu Lí vừa nói, vừa cảnh giác lùi một chân về phía sau, chuẩn bị bỏ chạy.

 

Mười hai vị vực chủ nhìn nhau, một lúc lâu sau, đều thấy được ý tứ sâu xa trong mắt đối phương.

 

“Ngươi biết nuôi cá?”

 

“Biết.” Ninh Hữu Lí cân nhắc trả lời, “Ta vốn dĩ là người nuôi cá.”

 

Mười hai vị vực chủ từng bước một tụ lại về phía Ninh Hữu Lí, Ninh Hữu Lí cũng từng bước lùi về sau ——

 

“Đạo hữu! Mau, nói tiếp đi.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Mười hai ma tu ào một cái đã vây quanh Ninh Hữu Lí, “Nói phương pháp cho chúng ta biết, chúng ta nhất định sẽ hậu tạ!”

 

……

 

Ma giới tọa lạc tại một vực sâu yên tĩnh mà thăm thẳm, một trăm năm trước, từng là nơi mà các đệ tử trẻ tuổi yêu thích nhất để đến cày quái tăng kinh nghiệm.

 

Nhưng một trăm năm sau, nơi này đã bị một kết giới khổng lồ mà thần bí bao phủ, người bình thường khó có thể đặt chân, tu sĩ bình thường cũng không thể dễ dàng tiến vào như trước.

 

Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Ma giới không có lối vào, trên thực tế, kết giới Ma giới thường xuyên bị phá hỏng, tạo thành những lỗ hổng bí ẩn. Nhưng Tô Dư Xuyên không cho khôi phục lại —— Ma giới vốn nên thông hiểu với ngoại giới, chỉ là vì đủ loại nguyên nhân, mới biến thành một địa giới phong bế.

 

Là tôn chủ của Ma giới, cũng là chủ nhân của kết giới, Tô Dư Xuyên có thể xuyên qua rào cản này bất cứ lúc nào, tùy theo tâm niệm.

 

Nhưng Ảnh Truy thì không thể.

 

Sau khi đi theo Tô Dư Xuyên đến bên ngoài Ma giới, Ảnh Truy vốn định mở miệng khuyên hắn đi vào trước, còn mình thì tìm lối vào khác, kết quả lời còn chưa nói ra, liền thấy Tô Dư Xuyên giơ một tay lên, sống sượng khoét ra một cái lỗ thủng trên kết giới!

 

Đây là thật sự nôn nóng rồi…… Ảnh Truy nuốt nước bọt, ngẩng đầu nhìn biểu cảm của nam nhân. Để có thể đuổi kịp tốc độ của Ma Tôn, hắn cố ý duy trì nguyên hình, vậy mà vẫn suýt nữa không theo kịp.

 

“Ta đi tìm mười hai vị vực chủ, bảo bọn họ cùng nhau đi tìm.” Ảnh Truy nói xong, liền định biến về hình người, lại bị Tô Dư Xuyên ngăn lại.

 

“Không cần gây chú ý.” Tô Dư Xuyên trầm giọng, “Có lẽ, là đám kia……”

 

Ảnh Truy lập tức lĩnh ngộ, đám ma tu muốn tạo phản ở Kim Mạc Địa Cảnh g.i.ế.c mãi không hết, rất có thể là bọn chúng ra tay. Còn về lý do tại sao…… tự nhiên là vì ăn thịt người có thể tăng tiến tu vi.

 

“Ta hiểu rồi.” Ảnh Truy lĩnh mệnh, chui qua lỗ hổng liền bắt đầu tìm kiếm.

 

Hơi thở của mười hai vị vực chủ…… Hắn tìm thấy rồi!

 

……

 

“Nói cách khác, ngoài việc dọn sạch độc đầm, chúng ta còn phải tìm một ít loại cỏ có thể sinh trưởng trong nước?”

 

“Đúng. Nơi này có ánh mặt trời không?”

 

“Có, trong một ngày, có mấy canh giờ có thể chiếu đến.”

 

“Vậy thì không thành vấn đề.”

 

“Ta có một thắc mắc, vì sao không thể tùy tiện thả các loại cá khác nhau vào?”

 

“Cá lớn nuốt cá bé, dù ở chung một ao cũng vậy thôi.”