Còn Ma Tôn…… Ma Tôn nghĩ thế nào?
Bọn họ không nhịn được, liền đưa mắt nhìn về phía Tô Dư Xuyên ở bên cạnh.
Tô Dư Xuyên cảm nhận được ánh mắt của mười hai vị vực chủ, đột ngột liếc mắt nhìn bọn họ một cái, mười hai vị vực chủ lập tức quay đầu đi, nhìn trời nhìn đất giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Không ai muốn tìm xui xẻo vào lúc này.
Sự yên tĩnh lại một lần nữa lan tràn, Tô Dư Xuyên không nhịn được nhìn về phía Ninh Hữu Lí, nhưng lại sợ hãi sẽ thấy vẻ chán ghét trên mặt nàng.
…… Hắn dù sao cũng đã che giấu một số chuyện, ban đầu là thân phận Ma Tôn, hiện tại lại là những người có thể dùng bên cạnh.
Ngay khoảnh khắc thân phận bị bại lộ, hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị đuổi đi, thậm chí bị Thanh Quân Tông vây công, nhưng nàng đã không làm vậy, thậm chí sau khi rời đi trong một thời gian ngắn, lúc trở về vẫn cư xử như thường.
Chính vì như thế, hắn cũng không dám dò hỏi cái nhìn của thiếu nữ về Ma giới, chỉ vì muốn được ở bên cạnh nàng thêm một lát, không muốn đ.á.n.h vỡ sự bình tĩnh này.
Đâm lao thì phải theo lao thôi.
Mà hiện tại, dường như đã không thể tiếp tục duy trì sự yên tĩnh bề mặt này nữa……
Nhìn hai người đang giằng co trước mặt, ánh mắt Tô Dư Xuyên dần dần trở nên sâu thẳm.
Nếu là không được……
Ninh Hữu Lí cuối cùng vẫn không đáp lại lời Ảnh Truy.
Bởi vì người này ở đối diện đã sắp chớp mắt đến mức co giật.
Chớp mắt, thông thường là muốn biểu đạt một ý tứ khác, nhưng vì có "ai đó" ở đây, nên không tiện nói ra.
Vậy cái “ai đó” này…… không phải là Tiểu Hồng sao?
Ninh Hữu Lí quay đầu liếc nhìn Tô Dư Xuyên, không biết có phải vì đã về đến địa bàn của mình hay không, hắn đã cởi bỏ chiếc áo khoác trắng mà nàng dùng để che giấu, để lộ ra lớp áo ngoài đỏ sậm đẹp đẽ như vảy cá.
Mà giờ phút này, nam nhân dường như đang suy nghĩ điều gì đó, rũ mắt xuống, toàn bộ dáng vẻ như đang hờn dỗi.
Nàng quá hiểu Tiểu Hồng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ninh Hữu Lí nhớ lại, có bao nhiêu lần, nàng gọi thế nào Tiểu Hồng cũng không thèm phản ứng, chính là vì nàng đã chọc hắn giận.
Nghĩ như vậy…… nàng lại có thể đang dỗ dành một người nam nhân.
Ninh Hữu Lí không nhịn được muốn che mặt.
“Thôi được.” Nàng hắng giọng, quay sang hỏi chuyện khác, “Vậy ba con ngỗng lớn và con thỏ kia, cũng là người…… yêu của các ngươi?”
“Không sai.” Thấy Ninh Hữu Lí đã hiểu ý mình, ý cười của Ảnh Truy càng chân thành hơn, “Bên trong Ma giới cũng có rất nhiều yêu tu, bọn họ đều sinh sống ở Ma giới, sống rất tốt đẹp và bình yên……”
“Nhưng cuộc sống bình yên như vậy quá mức vô vị.” Tả hộ pháp đột nhiên chuyển hướng, rồi nói tiếp, “Cho nên, bọn họ có thể nỗ lực làm việc dưới trướng của ngươi, cũng coi như là sống phong phú hơn, cô nương ngươi hoàn toàn có thể tùy ý sai phái bọn họ, không cần áy náy.”
Bán đứng đồng đội để lấy lòng.
Mười hai vị vực chủ nghe xong, ít nhiều đều lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Tả hộ pháp đang nói gì vậy? Yêu tu sao có thể sống bình yên được? Đặc biệt là “ngỗng” và “thỏ” trong miệng cô nương này.
Động vật trời sinh tính yếu ớt, dù có tu luyện thành yêu cũng chỉ là tầng lớp dưới đáy, cả ngày nơm nớp lo sợ, chỉ sợ bị đồng loại coi như chất dinh dưỡng.
Đâu phải là sinh sống, đó là sinh tồn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng bọn họ không dám nghi ngờ lời của Tả hộ pháp, dù cho đó là nói dối trắng trợn cũng vậy.
“Vậy, bọn họ cũng là yêu tu?” Ninh Hữu Lí sớm đã chú ý tới mười hai người này, vừa rồi giảng giải về việc nuôi cá còn rất bình thường, nhưng Tiểu Hồng vừa đến, liền lúc thì cúi đầu lúc thì ngẩng đầu, cố gắng làm nền.
Nếu không phải có thể cảm nhận được luồng hơi thở vừa đáng sợ vừa uy thế rõ rệt trên người họ, nàng thật sự sẽ cho rằng mười hai người này chỉ là người qua đường.
“Bọn họ à, là ma tu chính hiệu.” Ảnh Truy mỉm cười nói.
Chẳng lẽ còn có loại không chính hiệu? Ninh Hữu Lí không khỏi thầm chửi.
“Bọn họ ai cũng có sở trường riêng, ở Ma giới cũng coi như có vài phần thực lực, cô nương nếu muốn dùng, cứ nói thẳng là được.” Ảnh Truy nói, cố ý liếc nhìn Tô Dư Xuyên, “E là Ma Tôn cũng có ý này.”
Ninh Hữu Lí nghe vậy nhìn về phía Tô Dư Xuyên, thấy hắn khẽ gật đầu, hẳn là đã đồng ý với cách nói của Ảnh Truy.
Lại có thể đoán trúng tâm tư của Ma Tôn…… Nàng lại nhìn về phía Ảnh Truy, lập tức đ.á.n.h giá hắn cao hơn vài phần.
Không hổ danh là cẩu tinh, hôm nay xem như đã được kiến thức.
Nhưng mười hai vị vực chủ đều sững sờ.
Bọn họ chỉ là xem kịch thôi mà, sao trong nháy mắt đã bị Tả hộ pháp bán đứng rồi!?
Dùng cái gì? Dùng bọn họ làm gì chứ??
Có điều…… Đây là ý của Ma Tôn, sao có thể cãi lời.
Mười hai vị vực chủ lén lút liếc Tô Dư Xuyên một cái, lập tức cúi đầu lĩnh mệnh, hoàn toàn không dám lên tiếng.
“Cũng không có gì cần dùng đến……” Đối với những ma tu không quen thuộc, Ninh Hữu Lí vẫn duy trì cảnh giác, sẽ không vì mình có Tiểu Hồng trong tay mà thả lỏng bản thân.
Mà khi ánh mắt nàng dừng trên con mương phía sau đám người, suy nghĩ lúc trước lại bị khơi dậy.
“Nhưng mà, ta lại nhớ ra rồi.” Nàng bẻ lái.
Tô Dư Xuyên ngước mắt.
“Bảo bọn họ nuôi cá đi.” Ninh Hữu Lí chợt hiểu ra “đại nhân” trong miệng những người này lúc nãy là ai, ngoài Ma Tôn vốn là cá ra…… còn ai sẽ hạ mệnh lệnh kỳ quái như vậy?
Quả nhiên, Tiểu Hồng vẫn rất thích cá và nước.
Ninh Hữu Lí cười cười với Tô Dư Xuyên, trong lòng đã có quyết định.
Mười hai vị vực chủ thở phào nhẹ nhõm.
Là mệnh lệnh giống hệt Ma Tôn…… không có gì thay đổi, không hoảng.
Chỉ có một vị vực chủ cảm thấy có gì đó không đúng —— sao hắn lại cảm giác, Ma Tôn dường như rất dựa dẫm vào cô nương này?
Trong lúc nói chuyện, Ninh Hữu Lí chú ý tới thời gian đã qua ba canh giờ.
Lục Hoang bí cảnh đã đóng, mà nàng vẫn chưa trở về.
Sau khi bí cảnh kết thúc, tông môn đều sẽ kiểm kê nhân số…… Không xong!
“Phải mau chóng trở về.” Ninh Hữu Lí nhíu mày, trong mắt lộ vẻ nôn nóng. Nàng không muốn bị phát hiện chuyện này…… “Tiểu —— mau đi cùng ta!”
Trước mặt bao nhiêu ma tu, Ninh Hữu Lí nuốt lại cái tên đã quen gọi.