Ta Thầu Ao Cá, Sau Lại Câu Được Cả Tổ Tông Loài Cá

Chương 260



 

Đây là… người tới không có ý tốt?

 

Khí thế của Tư Diễn cũng lạnh xuống.

 

Ninh Hữu Lí vừa thấy tư thế này là sắp đ.á.n.h nhau, liền vội kéo Đồng Tố đang nhìn ngó xung quanh ra, “Thị Tư đại nhân, ta không có nuốt lời đâu, lần này đến chính là để đưa đề cho ngài.”

 

Sắc mặt Tư Diễn lập tức hòa hoãn, nhìn quyển sổ ghi chép dày cộp kia, khí thế cũng trở nên ấm áp như gió xuân.

 

Hắn bắt đầu lật xem vài trang, đôi mắt càng thêm sáng rỡ, “Đây là đề của ai?”

 

“Xá muội của ta.” Ninh Hữu Lí cười hì hì, “Thiên tư thông minh, còn giỏi hơn ta gấp trăm lần.”

 

Đồng Tố ngơ ngác.

 

“Không tồi.” Tư Diễn khép sổ lại, dùng giọng điệu kích động khó che giấu để khen ngợi.

 

Ninh Hữu Lí thở phào một hơi.

 

Thế này thì nàng có thể mấy tháng không cần gặp vị Thị Tư này rồi.

 

Thời gian sau đó, Đồng Tố dạo chơi trong các con hẻm của Quỷ Thị, còn Ninh Hữu Lí tranh thủ thời gian rảnh rỗi bắt đầu đếm tiền.

 

Mấy vạn linh thạch đi qua tay nàng, khiến tâm trạng nàng tốt đến mức ngâm nga hát.

 

“Nàng rất thích linh thạch?” Tô Dư Xuyên hỏi.

 

“Chàng không thích sao?” Ninh Hữu Lí ngẩng đầu lên, đáy mắt vẫn còn ý cười, “Ta nghe nói, rồng rất thích những thứ lấp lánh.” Mà cũng không chắc, có lẽ phải phân biệt rồng phương đông và phương tây?

 

Tô Dư Xuyên dường như không biết đáp lại thế nào, cứ thế im lặng.

 

Ninh Hữu Lí lại chìm vào niềm vui đếm tiền.

 

Lại qua không biết bao lâu, khi Ninh Hữu Lí cảm thấy mắt hơi mỏi, một vệt ánh vàng bỗng dưng xuất hiện trong tầm mắt, chói đến mức nàng không mở mắt ra được.

 

Nhưng mà… linh thạch đâu có màu vàng?

 

Đây là, vảy rồng!?

 

Ninh Hữu Lí nhìn chằm chằm thứ trước mắt, lại chớp mắt mấy cái, nó vẫn nằm trên lòng bàn tay mà Tô Dư Xuyên đưa ra.

 

“Đây là…”

 

“Phí sinh hoạt.” Tô Dư Xuyên nghĩ ngợi, nói ra cái từ mà thiếu nữ đã nói từ rất lâu trước đây.

 

Cảm giác như ngọc, chất liệu cứng rắn, Ninh Hữu Lí yêu thích không buông tay mà vuốt ve chiếc vảy.

 

“Được rồi.” Hồi lâu sau, Ninh Hữu Lí cất vảy rồng đi, “Chàng yên tâm, sau này ta sẽ không bạc đãi chàng đâu!”

 

Tô Dư Xuyên dở khóc dở cười, lời này nói ra… cứ như thể hắn là một con cá được phu nhân nuôi vậy.

 

Mà nói vậy cũng không sai.

 



 

Sau khi rời khỏi Quỷ Thị, cuộc sống của Ninh Hữu Lí lại trở lại bình lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nhưng có người lại bắt đầu không bình tĩnh.

 

Đầu tiên là Tần Sở, hắn xuống núi rèn luyện không bao lâu, rất nhanh đã có được thanh danh của riêng mình. Nghe đồn hắn hành hiệp trượng nghĩa, trừng ác dương thiện, đột phá với tốc độ cực nhanh, chẳng bao lâu đã có được danh xưng “Kiếm Tôn”.

 

Kế đến là Đồng Tố, vận đào hoa của nàng dường như đã đến hẹn, những người tỏ tình với nàng có thể xếp hàng vòng quanh Thanh Quân Tông vài vòng.

 

Chưa kể đến Thanh Quân Tông, bởi vì Đồng Tố tham gia rất nhiều hoạt động do các tông môn khác tổ chức nên đã quen biết không ít người, đệ tử của các tông môn khác vừa gặp đã yêu nàng cũng nhiều không đếm xuể, trong đó không thiếu người có thân phận địa vị cao. Ninh Hữu Lí mỗi khi ra ngoài đều có thể bắt gặp cảnh tượng các đệ tử trẻ tuổi tài cao, tuấn tú bày tỏ với Đồng Tố —— điều này vừa bất ngờ nhưng cũng nằm trong dự đoán, không có mấy người trong nguyên tác, thì vẫn có càng nhiều thanh niên tuấn kiệt khác lấp vào.

 

Đối mặt với ánh mắt cầu cứu của Đồng Tố, nàng chỉ có thể: Xin lỗi, làm phiền rồi.

 

Nàng vẫn là thích hợp nhất với việc quản lý ao cá.

 

Vào một ngày trời nắng đẹp, gió êm sóng lặng, Ninh Hữu Lí đi từ ao thứ 17 lên, đến ao thứ nhất, liền thấy Tô Dư Xuyên đang hóa thành hình rồng ra ngoài hít thở không khí.

 

Nàng nhìn chằm chằm con rồng vô cùng chói mắt kia, cảm thấy lực bất tòng tâm với lời hứa hẹn trước đây của mình.

 

Rồng cũng cần bảo dưỡng, hơn nữa còn tốn kém hơn cá rất nhiều.

 

Sau khi dùng vải mịn cẩn thận lau sáng bóng một đoạn vảy rồng, Ninh Hữu Lí lau mồ hôi, thấy cự long đang nằm bên bờ nhắm mắt lại, có thể thấy được hắn đang hưởng thụ đến mức nào.

 

Ninh Hữu Lí thở dài.

 

Cự long mở mắt, “Phu nhân có tâm sự sao?”

 

Ninh Hữu Lí nhớ tới trong nguyên tác, mỗi lần Tô Dư Xuyên xuất hiện đều là đang đ.á.n.h nhau, chẳng có tình tiết nào tốn tâm sức, nàng đành bất đắc dĩ nói: “Chàng không phải nên đi đ.á.n.h nhau sao…? Cứ ở bên cạnh ta mỗi ngày, ta cảm thấy ta sắp nuôi không nổi chàng rồi.”

 

Đánh nhau?

 

Phu nhân thấy Ma giới quá nhỏ sao?

 

Tô Dư Xuyên cẩn thận nghĩ về mấy cái ao cá sắp đào ở Ma giới, cảm thấy cũng sắp lớn bằng Linh Vân Trì rồi, chắc là không phải vì lý do này.

 

Nhưng mà, sao lại nuôi không nổi chứ.

 

Tô Dư Xuyên nhìn thân thể to lớn của mình, cẩn thận thu móng vuốt lại, nhổ xuống một chiếc vảy rồng, chân thành nói: “Lúc trước phu nhân đâu có nói vậy, huống hồ, đây không phải là phí sinh hoạt đưa cho phu nhân sao?”

 

Dường như để bày tỏ thành ý, Tô Dư Xuyên hóa thành hình người, chậm rãi tiến lại gần nàng.

 

Ninh Hữu Lí nhận lấy vảy rồng, nhìn một lúc, bỗng nhiên cười khúc khích.

 

“Đúng vậy, còn phải nuôi chàng cả đời nữa.”

 

“Nhưng mà hiện tại, mau xuống khỏi người ta!”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

— Chính văn hoàn —

 

Tác giả có lời muốn nói: Chính văn kết thúc rồi! Cảm ơn các tiểu khả ái đã đọc đến đây, cảm ơn mọi người đã đồng hành suốt chặng đường! Kết thúc thật sự vừa kích động lại vừa cô đơn, hẹn gặp lại ở bộ truyện tiếp theo! Chương này bình luận sẽ rơi bao lì xì, sau khi kết thúc sẽ có rút thăm trúng thưởng cho những bạn đã đọc full. 【 Về phiên ngoại 】

 

Thấy có tiểu khả ái nói muốn xem phiên ngoại sinh con, cũng không phải là không được, nhưng là nam hay nữ, sinh mấy đứa đây QAQ Khó chọn quá, hay là long phụng thai nhỉ?

 

Rất lâu trước đây có tiểu khả ái đoán kiếp trước của nữ chính, có một bạn đoán đúng rồi, nữ chính kiếp trước ở mạt thế, mọi người có muốn xem phiên ngoại kiếp trước không? (Đại khái là những mẩu chuyện hằng ngày tấu hài)

 

Phiên ngoại car… Hơi nguy hiểm, không chắc sẽ viết đâu nha! (Có thì cũng chỉ là xe ba bánh thôi 555)

 

Phiên ngoại sẽ rơi xuống không định kỳ.